Cả hai cùng lúc tiến vào huyền cảnh. Quân Huyền và Tiểu Ly vào huyền cảnh thì thấy có nhiều thân ảnh đã tới trước họ, nhưng chỉ là số ít hẳn là các học viên khác đã tiến vào trong. Bề ngoài huyền cảnh không có đặc biệt, chỉ là một thảm cỏ có phần rộng lớn.
- Chắc phải đi vào trong mới có nhiều bảo bối.
Đây là suy nghĩ của nhiều học viên trong đó có cả Quân Huyền và Tiểu Ly.
Quân Huyền vẫn nắm tay Tiểu Ly bước xong trong, vừa tiến vào trong mấy bước thì thảm cỏ xanh rộng lớn liền biến mất khỏi tầm mắt. Trên không trung xuất hiện rất nhiều sương mù, chỉ trong vài hơi thở sương mù bắt đầu che khuất các học viên khiến không ai nhìn thấy ai.
Gió luồn qua bàn tay Quân Huyền khiến hắn cảm thấy lành lạnh, khác hẳn với sự ấm áp khi hắn nắm tay Tiểu Ly. Nhìn xuống thử, Quân Huyền hắn có chút giật mình, hắn với Tiểu Ly tỷ đã bị tách từ bao giờ không hay, đến nắm tay còn bị tách một cách không hay biết.
- Là do sương mù che khuất tầm nhìn sao? – Quân Huyền hắn tò mò tự hỏi.
Suy nghĩ vừa hiện, Quân Huyền hắn liền lấy tay gạt thử lớp sương mù trước mặt nhưng ngay khi sương mù này vừa gạt bỏ liền có một lớp sương mù khác thay thế. Sương mù dày đặc khiến xung quanh trở lên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Quân Huyền hắn hiểu đứng đây cũng sẽ vô ích, muốn tìm được bảo vật hay Tiểu Ly chỉ có đi vào trong.
Quân Huyền khi vừa tiến qua lớp sương mù thì trời đã sầm tối, không rõ là do thiên nhiên tạo vật ở đây tạo nên hay hắn mất thời gian cả ngày mới đi qua được lớp sương mù. Cũng cùng lúc đó, vừa qua lớp sương mù xuất hiện trước mặt hắn là một thảo dược luyện đan.
- Huyết hải hoa sao?
Hắn nhìn kỹ một lúc nhận ra không có gì bất thường mới tiến tới, tay ngắt thảo dược nhanh chóng đưa vào tay nải mang theo. Cho thảo dược vào tay nải Quân Huyền không thể không cảm thán lên lời:
- Hóa ra đây là cơ hội mà Vân Lam lão sư nói tới, thiên tài địa bảo linh dược có đủ, huyền lực hồn lực cũng nồng đậm hơn nhiều bên ngoài.
Cảm nhận thử huyền lực và hồn lực không có ám hại gì Quân Huyền mới thôi động đồng thời hai công pháp Thôn Hồn Quyết và Thiên Địa Tạo Hóa Công giúp hắn hấp thu đồng thời huyền lực và hồn lực.
Cảm nhận huyền lực và hồn lực được hấp thu vào nội thể một cách mạnh mẽ, Quân Huyền mới cười thầm rồi tiến đi tìm dược liệu hay pháp bảo. Quả nhiên như Vân Lam nói, rất nhiều thảo dược được nuôi dưỡng trong huyền cảnh, Quân Huyền không mất công tìm lâu thì hắn tìm thấy dược thảo cấp thấp nhưng quan trọng là bên cạnh thảo dược cấp thấp có một cây dược thảo nhị phẩm có thể giúp đột phá Hồn lực: Thiên Hồn hoa.
- Dược liệu là nhiều khi không mà có. – Quân Huyền cầm thảo dược trong tay mà cảm thán ra lời. Phúc lợi như này quá lớn rồi, nếu tìm được thêm mấy chục cây hắn lại tiếp tục đột phá không phải không có khả năng.
Bỗng nhiên Quân Huyền hắn có chút rơi vào trầm ngâm: “Dược liệu nhị phẩm sao có thể dễ dàng có thế này được? Không có yêu thú bảo vệ gì sao?”
Quả nhiên như hắn suy đoán, qua vài hơi thở bắt đầu có tiếng gầm gư khe khẽ vang lên.
- Ực.
Quân Huyền nuốt nước miếng một cái rồi liếc sang phía phát ra tiếng động. Hắn chỉ thấy thoang thoảng trong bụi cây có đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chằm chằm vào hắn, mà bao trùm đôi mắt đỏ là thân ảnh to lớn như một cự báo, tư thế đang chuẩn bị vồ tới con mồi.
Quân Huyền nhìn thoáng tư thế và khí thế nó phát ra liền nhận dạng được, hắn và yêu thú này không cùng đẳng cấp, ít nhất yêu thú này đã đạt tới nhị cấp yêu thú rồi. Mà đối phó với nhị cấp yêu thú sao…? Hắn chỉ có một cách mà cách này chỉ dùng một từ đã diễn tả được hết, đó là “chạy”.
Suy nghĩ thoáng qua, Quân Huyền tụ hồn lực phụ thể, không chần chừ đạp chân xuống đất tạo lực lớn bắn hắn bay xa yêu thú hơn một chút. Vừa tạo được khoảng cách Quân Huyền liền tiếp tục sử dụng hồn lực phụ thể để chạy nhanh hơn.
Đang chạy, bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một suy nghĩ cực kỳ liều mạng:
- Yêu thú nhị phẩm, nếu giết được nó có được huyền tinh của nó thì cơ hội tiến vào huyền dương trì của ta càng cao.
Suy nghĩ vừa dứt, Quân Huyền hắn đạp chân ghì mạnh xuống mặt đất giảm tốc độ lại. Quân Huyền hắn giảm tốc khiến yêu thú kia cũng giảm tốc theo để phòng bị.
Không để cho yêu thú nghỉ ngơi, hắn vừa giảm tốc liền sử dụng hồn kỹ của võ hồn, “quấn quanh” được sử dụng, những dây leo từ võ hồn ngọc huyền thảo của hắn nhanh như thiểm điệm tiến thẳng tới yêu thú hình báo kia tấn công.
Mãnh thú này cũng không có chút run sợ, ngược lại thấy con mồi phản kháng còn hăng máu hơn, báo yêu lấy móng vuốt của mình nhảy tới chỉ trong vài nhát chém bằng móng vuốt yêu thú đã hóa giải thế công bằng võ hồn của Quân Huyền.
Nhưng Quân Huyền chưa dừng lợi ở đó, tay hắn đằng sau đang thôi động sát chiêu, hồn lực cường đại và hỏa xà được thôi động một cách mạnh mẽ. Quân Huyền kết hợp hồn lực và hỏa hệ lại, miệng bắt đầu thôi động công pháp Hỏa Long Phần Thiên.
Rống.
Hỏa long vừa hiện liền được Quân Huyền đánh tới yêu thú, hỏa long mang theo hồn lực cường đại gầm thét mà lao tới báo yêu. Hỏa lực rực lửa trên đường đánh tới còn đốt trụi những ngọn cỏ nơi đây. Còn báo yêu vừa tiếp xong võ hồn Quân Huyền, báo yêu đáp đất để đối mặt với hỏa long này, không chút do dự, trên móng vuốt yêu báo bắt đầu xuất hiện yêu lực của yêu thú bao trùm.
Yêu lực tử sắc bắt đầu tạo hộ thuẫn mạnh mẽ, báo yêu đang sử dụng “ám tử trảo” để tiếp đòn hỏa long của Quân Huyền. Một lần nữa bao yêu nhảy lên sử dụng ám tử trảo đánh tới đầu hỏa long. Hỏa long cường đại, mạnh mẽ như thế nhưng khi tiếp xúc với ám tử trảo liền tan biến trong không trung.
Dù hỏa long tan biến tưởng chừng Quân Huyền là yếu thế nhưng hoàn toàn không phải, ám tử trảo khủng bố yêu lực của yêu thú cũng tan biến.
Quân Huyền nhìn thấy một màn này cũng mỉm cười.
- Ngang sức?!
Quân Huyền hắn mỉm cười vì điều nhân huyền cảnh hay nhân hồn sư đánh được ngang sức với nhị cấp yêu thú là quá phi lý. Kể cả cho nhân cảnh đạt tới đỉnh phong cũng là không thể, thậm chí căn cơ yếu còn sẽ bị một chém liền lìa đời.
Yêu báo mặt bắt đầu co lại trong cực kỳ hung tợn, nhị cấp yêu thú như nó mà đánh ngang với nhân hồn sư điều này làm nó không chấp nhận được, dù chưa phải toàn bộ lực lượng của nó được thi triển nhưng ám trảo vừa rồi cũng đã tới sáu thành lực lượng.