Ta Xây Dựng Tổ Chức Cứu Thế (Dịch

Chương 31: Tuyên Truyền Hiệp Hội




Hơn năm trăm người bất hạnh tử vong, chuyện này đủ làm cho lần tai nạn này trở thành tin nóng. Với tấm khăn bí ẩn về tin tức cảnh cáo sớm do Hiệp Hội Bảo Vệ Nhân Lý mang đến. Cả hai kết hợp lại sẽ sinh ra sự nổ tung.

Huống chi, một đêm này không chỉ là ở đây, ngoài ra còn có bốn năm dự đoán tai nạn bao phủ phạm vi toàn cầu, cho dù tổn thương cũng không lớn, nhưng lại có thể trở thành một thanh củi bên trong ngọn lửa hừng hực.

Ngày hôm sau, Thẩm Dật vừa mở mắt đã ngay lập tức hỏi thăm Đinh Hương.

- Hạm trưởng, hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ chỉ có 67%.

Âm thanh của Đinh Hương giống như là mang theo một loại thất vọng.

- 67%?

Thẩm Dật sững sờ.

- Đúng vậy, tổng cộng đã phát ra cảnh cáo đối với 847 người, tử vong 279 người.

Đinh Hương hồi đáp.

- Nói cách khác...?

Thẩm Dật nhìn điểm tích lũy, lại tăng thêm hơn ba trăm điểm tích lũy.

- Sao ngươi có thể làm được?

Thẩm Dật không cảm thấy con số này ít, ngược lại là nhiều, hắn đứng lên, vừa mặc quần áo vừa hỏi.

- Đa số người đều sẽ không tin tưởng loại cảnh cáo này, tưởng nó trò đùa ác độc.

- Trên thực tế...

Đinh Hương nói lại toàn bộ chuyện đã xảy ra tối qua.

- Thì ra là thế.

Thẩm Dật đã hoàn toàn hiểu rõ, không ngờ có thể làm được đến trình độ như vậy.

Liên tục gọi điện thoại, còn khống chế tất cả thiết bị thông minh trong nhà, chuyện này đúng thật là sẽ có không ít người nghi thần nghi quỷ, huống chi, căn bản rất khó không quan tâm.

- Hạm trưởng, ta làm không đúng chỗ nào hả?

Đinh Hương phân tích từ giọng nói của Thẩm Dật, cảm giác được có chút không đúng

Thanh âm của cô trở nên có chút yếu ớt.

Giống như là tiểu cô nương đã làm sai chuyện, mặc dù có chút không hợp với hình tượng thanh lãnh của nàng, nhưng trước mặt hạm trưởng lại càng dễ đạt được tha thứ.

- Cũng không phải là làm sai, chỉ có điều, ngươi không để ý tới mục đích chủ yếu trong chỉ lệnh của ta.

Thẩm Dật đứng lên, kéo màn cửa ra, ánh nắng sáng sớm chiếu rọi trên mặt của hắn, lại không có bao nhiêu hài lòng.

- Mục đích chủ yếu?

Đinh Hương dùng câu nghi vấn hỏi.

- Không sai, toàn bộ hành vi của ngươi là xây dựng ở trên mục đích của ta là 'Cảnh cáo'.

Thẩm Dật nhìn ngoài cửa sổ, âm thanh bỗng nhiên trở nên rất nhẹ:

- Nhưng chuyện ta thật sự muốn làm là tuyên truyền.

- Tuyên truyền chứng minh hiệp hội tồn tại.

Đinh Hương như có lẽ đã hiểu ra ý tứ của Thẩm Dật.

- Đinh Hương, nhân loại sẽ sợ những thứ không biết, sợ sự mạnh mẽ.

Thẩm Dật quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm điện thoại trên giường, giống như đang nhìn Đinh Hương:

- Hôm qua ngươi đã làm được tình trạng như vậy, nhưng vẫn như cũ có một đám người chẳng thèm ngó tới, bởi vì bọn hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng chuyện bọn hắn không thể nào hiểu được, mà bây giờ, ta phải làm chính là khiến mọi người dần dần hiểu rõ nó, sau đó tin tưởng nó.

Thẩm Dật đúng là không quá quan tâm đêm qua cứu bao nhiêu người.

Hắn đã học được không coi tử vong là lỗi lầm của mình, mà chỉ coi cứu vớt như công lao của mình.

Huống chi, hắn biết rõ.

Dưới tình huống chưa từng có tiền lệ, lại không có bất kỳ chứng cớ nào, không có bao nhiêu người sẽ tin tưởng loại chuyện không thể tưởng tượng này.

Chỉ là kiểu gì cũng sẽ có người sống sót.

Dù chỉ là sống sót mười người, hai mươi người thì bọn hắn cũng sẽ nói ra tin tức mình nhận được cảnh cáo, nhưng người đời sau sẽ phát hiện, thì ra vẫn còn người bất hạnh, cũng thu được cảnh cáo, chỉ là bọn hắn không lựa chọn tin tưởng, cho nên bọn hắn mất đi sinh mệnh của mình.

……………

Lời cảnh cáo trước khi xui xẻo xảy ra sẽ đưa sự thật ra trước mắt tất cả mọi người.

Sau này, mọi người gặp được tai nạn càng lớn cũng có thể có mấy chục vạn người, thậm chí cả mấy triệu người sẽ gặp xui xẻo.

Nhưng sẽ có nhiều người hơn tin tưởng phần cảnh cáo đến từ hiệp hội này, sau đó toàn lực cứu vớt sinh mệnh của bọn họ.

Đến lúc đó, đối với Thẩm Dật mới thật sự là lúc kiếm điểm tích lũy.

Ánh mắt của hắn vẫn luôn đặt trên tai nạn chính, đây cũng là chuyện hắn bắt buộc phải làm khi đến thế giới này.

- Ta hiểu rồi.

Đinh Hương dùng giọng khẳng định trả lời, chuyện này cho thấy cô đúng là đã hiểu rồi.

- Như bây giờ cũng không tệ.

Thẩm Dật cười nói:

- Dù sao ngươi cũng đã cứu rất nhiều người, ta nghĩ, sau này cảnh cáo, dù không làm như vậy thì cũng sẽ có không ít người lựa chọn tin tưởng, cho nên sau này gửi một tin nhắn, nhiều lắm gọi điện thoại là được.

Sau đó, chính là đi xem dư luận lên men.

Cho dù lên men rất bình thường, hoặc nói có người cố gắng chèn ép tin tức ở phương diện này thì Thẩm Dật cũng không sợ.

Dù sao, bây giờ trong tay hắn nắm giữ Đinh Hương, mới là vua của tin tức trên thế giới này.

Tin tức mà tất cả mọi người nhận được đều là do cô quyết định.

Thẩm Dật đánh răng rửa mặt xong xuôi, cầm theo máy tính bảng đi xuống lầu dưới, Mặc Thu đã đến, cô đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, hắn ngửi được là mùi thơm của tôm hùm, không nhịn được mỉm cười.

Đây là hôm qua, lúc hắn ăn cơm thuận miệng nói, không ngờ hôm nay Mặc Thu đã chuẩn bị tốt, hắn ngửi mùi hương cảm giác là sẽ rất ngon.

Thẩm Dật ngồi ở trên ghế sa lon, cầm lấy máy tính bảng đọc tin tức.

Mặc dù chỉ mới sau một đêm, nhưng đúng như hắn suy nghĩ, khắp nơi trên internet đều thấy được tin tức về sự kiện lần này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.