Đáng chết! Lại là ngũ hành sát trận!!!
Trong nội tâm Dạ Thất Thất chấn động, tuyệt đối không nghĩ tới đối phương ra tay chính là sát chiêu ngoan lệ như thế.
Ngũ Hành trận, cũng là Ngũ Hành đại lục lúc mới ban đầu, cũng là trận pháp đơn giản nhất!
Đồng thời, cũng là trận pháp khống chế tốt nhất, yêu cầu tu vi đối với người bày bố trận không có hạn chế nhất. Trận pháp này sẽ theo tu vi người bày trận mà tăng lên lực sát thương, tu vi càng cao, phối hợp càng ăn ý, lực sát thương càng mạnh!
Giờ phút này Dạ Thất Thất đối mặt với năm người này, ngoại trừ người cầm đầu có tu vi Huyền Cảnh sơ kỳ, bốn người còn lại đều là Thiên Giai đỉnh phong, tu vi cao thâm, phối hợp ăn ý, đủ để thấy được người phái bọn họ ra đối với việc chém giết Dạ Thất Thất xu thế có phần quyết tâm.
“Phốc - - -”
Năm loại thuộc tính linh khí ngưng kết thành vô số mũi tên nhọn, ở dưới tình huống không cách nào nhúc nhích Dạ Thất Thất bị đâm thủng kết giới hộ thể. Trên vai sau lưng đều bị linh khí kết mũi tên nhọn đâm thủng, trong không khí tràn ngập nồng nặc mùi máu tươi.
Không thể tiếp tục như vậy!
Dạ Thất Thất nắm chặt quả đấm, đôi mắt trắng đen rõ ràng từ từ bị một loại màu đỏ như máu thay thế. Miệng vết thương đổ máu trên người từ từ cầm máu, khóe môi nổi lên một nụ cười quỷ dị...
Một Đoạn Đao toàn thân hiện ra u quang màu đỏ xuất hiện ở trong tay nàng, sương mù màu đỏ mang theo mùi máu tươi gay mũi không ngừng từ trong Đoạn Đao trào ra, bao bọc sít sao thân thể mảnh mai của Dạ Thất Thất, cũng ngăn trở tất cả mũi tên nhọn do linh khí kết thành ở bên ngoài.
“Chỉ sợ có biến cố, tốc chiến tốc thắng!”
Hắc y nhân cầm đầu quát khẽ một tiếng, sau đó tất cả mũi tên nhọn so với lúc nãy nhiều hơn không chỉ một lần đều bắn tới Dạ Thất Thất!
Dạ Thất Thất bị sương mù màu đỏ vây quanh, sương mù lấy mắt thường có thể thấy được lấy tốc độ nhanh chóng tan rã ở bên ngoài thân thể nàng. Từ xa nhìn lại, giống như mặc vào một khôi giáp màu đỏ như máu vậy. Tóc đen như mực, theo gió khẽ bay lên, tay cầm Đoạn Đao, giống như một nữ tướng quân đẫm máu trở về, trên người tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc làm cho người ta nhìn mà sợ!
“Bùm - - “
Một tiếng vang thật lớn, Đoạn Đao trong tay Dạ Thất Thất chém bị thương một tên hắc y nhân trong đó. Trong nháy mắt trận pháp xuất hiện một sơ hở lớn, Dạ Thất Thất quơ múa Đoạn Đao, chém vỡ vô số linh khí kết thành mũi tên nhọn ở không trung.
“Muốn giết ta? Trước tiên ta sẽ đưa bọn ngươi xuống địa ngục - - “
Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như từ chỗ sâu ở trong địa ngục truyền đến, lộ ra nồng đậm sát ý cùng khinh thường!
Dạ Thất Thất cầm Đoạn Đao trong tay, trên người bị sương mù màu đỏ như máu quanh quẩn, thật giống như khôi giáp trên thân, uy phong lẫm liệt, đằng đằng sát khí giống như sát thần từ địa ngục trở về, vung đao ra, chém xuống cánh tay một người.
Ngũ Hành trận, qua một thoáng công phu, thiếu đi hai người, mới vừa nãy còn là Ngũ Hành sát trận đằng đằng sát khí, tự sụp đổ!
“Mau, giết nàng!”
Hắc y nhân cầm đầu ra lệnh một tiếng, xông pha đi đầu cầm vũ khí trong tay xông lên, một thanh trường kiếm phá không mà ra, khí thế vương giả tràn đầy sắc bén.
Kiếm khí thu phóng tự nhiên, nhưng dễ dàng phá vỡ không gian, là kiếm trong vương giả vậy!
“Không biết tự lượng sức mình!” Dạ Thất Thất khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt mà đỏ tươi lộ ra một cỗ băng hàn thấu xương.
Mượn lực lượng của kim cầu thần bí trong cơ thể, cộng thêm sát khí ẩn chứa trong Đoạn Đao, giờ phút này thực lực của nàng dùng phép tính Ngũ Hành của Trung Quốc, đã đột phá Huyền Cảnh, tiến vào cái gọi là tu vi Tôn Cảnh.
Giờ phút này thu thập mấy hắc y nhân cao nhất bất quá là Huyền Cảnh sơ kỳ, có thể nói là dễ như trở bàn tay!
Dù sao cũng là mượn lực lượng tới, không thể tồn tại thời gian dài, Dạ Thất Thất biết rõ điểm này nên ra tay lại càng tàn nhẫn vô tình.
Sớm một bước giải trừ nguy cơ, chỗ nàng bị cắn trả (phản phệ) liền càng nhỏ, từ một phương diện khác mà nói, cũng là một loại tự bảo vệ mình!
Nhưng, nàng lại không nghĩ rằng, trong năm người này lại có một người là Triệu Hoán Sư, hơn nữa còn là phẩm cấp không thấp, cao cấp Triệu Hoán Sư...