Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 66: Chơi đùa mới kích thích làm sao




Dạ Thất Thất nhướn mày, lắc lắc đầu đi tới nhặt chiếc giày xỏ vào chân, trong miệng còn lẩm bẩm như một ông già tuổi đã xế chiều, “Người tuổi trẻ bây giờ a, năng lực thừa nhận quá kém...”

Vợ chồng Dạ Quân Nham liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy nữ nhi biến hóa quá lớn, đều nhanh chóng thành yêu nghiệt rồi!

“Giầy có phân ngươi còn xỏ vào, ngươi có thấy ghê tởm hay không?” Hỏa Kỳ Vân lui về phía sau hai bước, mặt tràn đầy ghét bỏ trừng mắt nhìn nàng.

“Giày ngươi mới có phân! Trong đầu ngươi đều là phân, nghe không hiểu ta là cố ý true chọc nàng sao? Ngu ngốc!” Mặt Dạ Thất Thất tràn đầy ghét bỏ liếc Hỏa Kỳ Vân một cái, ánh mắt nhìn hắn giống như nhìn một người ngu ngốc.

Hỏa Kỳ Vân lập tức xù lông, thiếu chút nữa giậm chân cãi với nàng, “Vậy ngươi còn để cho nữ nhân hại ngươi rời đi ? Trong đầu ngươi mới là phân? Lần này ngươi buông tha nàng, lần sau nàng ta khẳng định sẽ tiếp tục hại ngươi, ngươi không nhìn thấy ánh mắt nàng ta nhìn ngươi vừa rồi sao? Một bộ dáng hận không thể ăn thịt ngươi uống máu ngươi, ngươi ngốc a, ngươi thả nàng đi!”

“Ngươi mới ngốc, cả nhà ngươi đều ngốc!” Dạ Thất Thất liếc mắt, tức giận trắng mắt liếc hắn một cái, một câu nói mắng Hỏa Kỳ Vân làm hai nam nhân bên cạnh kia nhướn mày, bọn họ này có tính nằm trong phạm vi bị mắng hay không?

Dạ Thất Thất mới mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, nàng sẽ không ầm ĩ nháo loạn với Hỏa Kỳ Vân, nếu thay đổi là người khác dám nói với nàng như vậy, hừ hừ, một đao chém đứt!

“Không thả nàng đi thì có thể như thế nào? Ngươi đừng quên, nàng họ Dạ, là đường muội của ta, chẳng lẽ ngươi thật muốn ta một đao chém nàng a? Ta cũng không phải để ý một đao cho nàng, nhưng sau khi một đao chém chết nàng? Nhị thúc chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tất nhiên tộc lão cũng sẽ không coi như chưa có chuyện gì xảy ra, đến lúc đó chúng ta phủi mông một cái tránh đi, những người tìm phiền toái kia khẳng định tìm cha mẹ ta, vì một Dạ Vi, không đáng làm cho cha mẹ ta ấm ức không thoải mái?”

Dạ Thất Thất nói một phen làm Bạch Thiển Hạ cảm động đến nước mắt lã chã rơi xuống, nữ nhi hiểu chuyện, hiểu rõ cha mẹ đau lòng a! Mặt Dạ Quân Nham cũng đầy cảm động, bất quá dù sao hắn cũng là chủ một gia đình, lại là thành chủ của mười vạn dân chúng, cho dù hết sức cảm động cũng không biểu hiện khoa trương như Bạch Thiển Hạ.

Hỏa Kỳ Vân bĩu môi, hiển nhiên đối với việc nàng nhẹ nhàng buông tha Dạ Vi như vậy trong nội tâm còn kín đáo phê bình.

“Ngươi gấp cái gì? Về sau đi Học viện Xích Hỏa từ từ chơi đùa cùng nàng, ta bảo đảm làm cho ngươi chơi thống khoái!” Thanh âm Dạ Thất Thất đột nhiên vang lên ở bên lỗ tai hắn, Hỏa Kỳ Vân ngẩng đầu nhìn qua, nhìn thấy nàng hướng chính mình mở trừng hai mắt, trong mắt hiện lên tia giảo hoạt.

Biết rõ nàng dùng linh lực truyền âm nói với bản thân, bất mãn trong lòng Hỏa Kỳ Vân biến mất trong nháy mắt.

“Dám cùng cô nãi nãi chơi đùa, cô nãi nãi ta không đáp lễ nàng thì thật không phải phép? Lão nương bảo đảm làm cho nàng ta chơi đến vui đến quên cả trời đất, ngay cả cha nàng họ gì cũng quên.”

Khóe môi Dạ Thất Thất quyến rũ ra tia cười xấu xa, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng dùng linh lực truyền vào trong tai Hỏa Kỳ Vân, Hỏa Kỳ Vân nghe thấy lời của nàng nhíu lông mày, lộ ra nụ cười giảo hoạt như hồ ly.

“Cha, Dạ Vi là đệ tử Học viện Xích Hỏa như thế nào đều ở nhà trong khoảng thời gian này? Không cần ở học viện sao?” Dạ Thất Thất muốn đi Học viện Xích Hỏa, trước đó đương nhiên muốn nghe rõ ràng nhất thanh nhị sở chuyện tình về Học viện Xích Hỏa, hiện tại nàng đang như tiểu bạch thuần khiết, thoáng cái trở nên phúc hắc.

Lần này không đợi Dạ Quân Nham trả lời vấn đề của nàng, một bên Hỏa Kỳ Vân liền giành nói trước, “Tháng bảy hàng năm Học viện Xích Hỏa sẽ nghỉ một tháng, để cho học viên về nhà thăm cha mẹ, mà đồng thời cũng sẽ tuyển nhập một nhóm học viên mới, còn có hơn mười ngày nữa là thời điểm tiếp nhận báo cáo khảo nghiệm học viên mới, nếu ngươi muốn vào Học viện Xích Hỏa không sai biệt lắm nên lên đường thôi.”

“Nguyên lai là như vậy a!” Dạ Thất Thất gật đầu nhẹ, không có chú ý thời điểm Hỏa Kỳ Vân nói lời này đáy mắt lóe qua một đạo đen tối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.