Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 106: Mỹ nam kế thất bại




"A a a a..."

Không trung đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai, ngẩng đầu nhìn thấy một vật thể màu đen càng ngày càng gần. Đám người Dạ Thất Thất phản ứng cực nhanh né tránh, Thanh Lang Vương bị Lôi Bằng chém bị thương hơi chút ngây người, bị vật từ trên trời giáng xuống đập trúng ngay chóc.

"Phi, phi phi phi..." Trong tro bụi mù mịt, một bóng dáng nho nhỏ đứng lên từ trên mặt đất, đầy bụi đất, vừa đi vừa nhổ nước miếng, trên mặt đất phía sau hắn là Thanh Lang Vương nằm gần chết, cái loại bị đè ép...

Tiểu Ái che miệng mũi tiến đến bên cạnh Dạ Thất Thất nhỏ giọng hỏi: "Con khỉ nhỏ kia ăn cái gì lớn lên? Thanh Lang Vương cũng có thể đập chết, hắn là mình đồng da sắt hả?" Đây cũng quá dọa người rồi, một tiểu phá hài ba bốn tuổi lại nện Thanh Lang Vương cấp Thiên Giai trung kỳ đến gần chết, cho dù là Thanh Lang Vương đã bị thương, vẫn như cũ làm cho người ta rung động!

Dạ Thất Thất bĩu môi, trong lòng tự nhủ ngươi thật đúng là xem tiểu phá hài kia thành tiểu hài tử bình thường à? Nàng vẫn chưa từng quên trước đó tiểu phá hài rất hung tàn, nàng tuyệt đối có lý do tin tưởng tiểu phá hài này là ấu tể của chủng thần thú nào đó huyễn hóa thành hình người.

"Đừng quên hắn từ đâu tới đây!" Dạ Thất Thất nhắc nhở Tiểu Ái một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Lôi Bằng nhỏ giọng ở bên lỗ tai hắn nói hai câu.

Lôi Bằng gật đầu, đi vào bên cạnh Thanh Lang Vương bị tro bụi bao quanh, Chiến Phủ đồng thời vừa rơi xuống, đầu Thanh Lang Vương liền bị hắn chặt xuống.

Dạ Thất Thất đang chuẩn bị dùng đầu Thanh Lang Vương uy hiếp những con Thanh Lang kia thối lui, ai ngờ đầu sói trên tay Lôi Bằng còn chưa có giao vào trong tay nàng liền bị người đoạt đi.

"Ăn ngon, máu Lang Vương so với những đồ thối tha kia ăn ngon hơn nhiều, không thúi..."

Dạ Thất Thất đen mặt nhìn tiểu phá hài ôm đầu sói to không khác gì với thân thể hắn gặm đến mặt mũi tràn đầy máu tươi. Nàng cảm thấy dây thần kinh trong đầu bựt một tiếng đứt đoạn. Nhịn xuống xúc động giết chết tiểu phá hài kia, nàng đi tới một tay cầm cổ chân tiểu phá hài lên, lại nhấc cả người hắn lộn ngược theo, trong tay chợt có một cây roi bắt hắn trói lại treo lên một gốc cây sao.

"Phong Tháp Tháp, đến đây, giao cho ngươi một nhiệm vụ." Ngoắc ngoắc đầu ngón tay kêu Phong Tháp Tháp đến, chỉ tiểu phá hài bị treo ngược ở trên ngọn cây nói ra: "Mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, đuổi nó đi, thanh Lưu Vân kiếm sẽ là của ngươi." Nàng ném ra một thanh kiếm thủy thuộc tính cho Phong Tháp Tháp.

Bầy sói mới vừa rồi còn bao vây bọn họ sau khi đầu Thanh Lang Vương bị chặt xuống, toàn bộ tản ra bốn phía, trước đó còn là khu vực nguy hiểm nhất trong nháy mắt biến thành chỗ an toàn nhất.

"Ngươi bắt nạt ta, ta cắn ngươi đó!" Tiểu phá hài không biết làm sao cởi dây trốn thoát, một tay chống vào eo chỉ Dạ Thất Thất nhe răng uy hiếp.

"Vậy ta liền nhổ từng cái từng cái răng của ngươi ra." Dạ Thất Thất hí mắt, lạnh lẽo nói.

Tiểu phá hài bị lời nói lạnh lẽo của nàng làm cho tận đáy lòng rụt rè, nghĩ đến lão già dạy hắn hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt. Con ngươi hắn đảo một vòng, trong đáy mắt tròn vo xuất hiện tia giảo hoạt, bổ nhào đi qua ôm chân Dạ Thất Thất không buông tay, ngước đầu mắt to nháy nháy phóng điện đối với nàng, vẫn không quên cho nàng một cái dáng tươi cười tự cho rằng rất soái khí. (CN: không hiểu sao chổ này tg lại ghi là bổ nhào qua ôm chân DTT, bởi vì rõ ràng nó đang bị treo ngược trên cây. Nhưng tôn trọng tg nên mình vẫn ed theo nguyên văn.)

"Ta thích ăn thịt thịt, ngươi cho ta ăn thịt thịt ta để cho ngươi nuôi dưỡng... Ngân gia rất giỏi, cực kỳ có bản lĩnh, rất hữu dụng đó!" Hắn còn nhớ lão nhân chính là tán gái như vậy, mỗi lần lão già làm như vậy thì những mỹ nữ kia cái gì cũng đều đáp ứng hắn, hắn so với lão già còn soái hơn, khẳng định hiệu quả tốt hơn. (soái: là đẹp trai nha!)

Khóe mắt Dạ Thất Thất run rẩy hai cái, ngồi xổm người xuống xách hắn lên, hí mắt nhìn hắn: "Không có hàm răng ngươi xác định còn có thể ăn thịt thịt ngươi thích nhất? Ta đối tiểu phá hài không có hứng thú, dùng mỹ nam kế đối với ta thì qua hai mươi năm nữa lại đến."

Tiểu phá hài bị ném ra ngoài liên tục suy nghĩ cẩn thận, tại sao mỹ nam kế của mình lại thất bại đây? Không có lý do lão già làm được, hắn so với lão già còn soái hơn nhiều như vậy lại làm không được à? Đến cùng là nơi nào xảy ra vấn đề? Vấn đề này quấy nhiễu tiểu phá hài thật nhiều năm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.