Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 36: 36: Cẩu Tử Không Phải Người Là Một Con Chó Hoang 2




Lạc Vô Danh gọi ngươi là Diệp trưởng lão, ngươi gọi hắn là sư công?Mẹ nó, cái này là quan hệ như thế nào?"La Khải, tiểu tử Diệp Phong này là đại đệ tử thân truyền của Thiên Tuyết, cho nên ta cũng là sư công hắn.

""Dù sao bây giờ thân phận của hắn hơi nhiều.

"Giải thích một câu, nghĩ đến còn phải giải thích nhiều hơn nữa, Lạc Vô Danh dứt khoát không thèm nói.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ tiêu hao sản phẩm bại gia hôm nay thành công, thưởng một ngàn điểm phá sản, thưởng tinh huyết của yêu thú Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, Tử Lôi Cuồng Sư *200!""Hệ thống, vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp là có ý gì?"Nhìn thấy phần thưởng đặc biệt nhận được lần này có tiền tố hơi phức tạp, Diệp Phong cũng không hiểu, hỏi.

"Đinh! Huyền Thiên đại lục chỗ túc chủ ở, cho dù là tu sĩ hay là yêu thú, thực lực đạt tới Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong, muốn phi thăng thượng giới thì cần kháng được chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, Thiên Đạo lôi kiếp không giống với lôi kiếp bình thường mà Độ Kiếp Cảnh cần phải đối mặt.

"Nghe hệ thống giải thích, Diệp Phong cũng hiểu sơ, đây là sự phân chia thực lực sau Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong, mỗi khi vượt qua một đạo Thiên Đạo lôi kiếp thì thực lực đều sẽ trở nên không giống.

"Diệp Phong hiền chất, mặc dù nhờ phúc của ngươi mà ăn được huyết nhục Đại yêu ngon như vậy nhưng ta vẫn phải nói một câu, lãng phí, thi thể Đại yêu này bị lãng phí, ngươi có biết dùng cái thi thể Đại yêu này đề luyện ra yêu thú tinh huyết, trân quý như thế nào với thể tu chúng ta hay không.

"Mặc dù nhờ ơn Diệp Phong mới ăn được nhưng không lèm bèm một câu như vậy thì La Khải khó chịu, ai bảo hắn là một thể tu, mặc dù thịt nướng ngon nhưng ngon ở miệng, đau nhức ở trong lòng!"La tiền bối, ngươi nói thứ đồ quỷ này hả?"Nghe La Khải lèm bèm, Diệp Phong xòe tay ra, một giọt huyết châu màu đỏ hồng xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

"Khí tức này, không sai, tuyệt đối là tinh huyết được đề luyện ra từ thi thể Tử Lôi Cuồng Sư khi nãy!"Cảm nhận khí tức tinh huyết một chút, La Khải chỉ hận không thể lập tức cướp lấy giọt máu này, nuốt vào.

"Cái thứ quỷ này bây giờ ta có một ít, nhưng không thể cho các ngươi hết, ta phải chừa lại một chút cho cẩu tử nhà ta.

"Đối với yêu thú tinh huyết này, Diệp Phong không có chút hứng thú nào, nhưng bây giờ hắn đã thành thói quen, cái gì cũng phải giữ lại cho cẩu tử nhà mình một chút, thân là cẩu tử được bại gia thần hào nuôi, nhất định phải cái gì cũng từng ăn rồi mưới được, như vậy sau này mới sẽ không làm cho hắn bị mất mặt.

Khóc!Nghe Diệp Phong nói như vậy, lòng Lạc Vô Danh đang rơi lệ, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình đường đường là tông chủ Tinh Cực Tông, lại không bằng một con chó, thậm chí bây giờ hắn còn hâm mộ con chó mà Diệp Phong nuôi.

Một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên!Đi theo Diệp Phong, một con chó cũng trực tiếp bay lên, thứ mà người khác nằm mơ cũng muốn có được, một con chó lại có tất cả, ngươi nói xem có tức hay không!"Cẩu tử?""Là ngoại hiệu của bạn ngươi sao?"Lúc này, La Khải tràn đầy hâm mộ hỏi, hắn rất hâm mộ người bạn này của Diệp Phong.

"La Khải, cẩu tử không phải người, chính là một con chó hoang bình thường mà Diệp Phong nuôi, nhưng mà bởi vì từng nuốt hơn hai ngàn viên cửu vân tam phẩm Thanh Huyền Đan, đã tiến hóa thành yêu thú.

"Cẩu tử không phải người?Một con chó ăn hơn hai ngàn viên cửu vân tam phẩm Thanh Huyền Đan, trước đây không phải cao nhất là một viên bát văn Thanh Huyền Đan sao, từ khi nào mà lại xuất hiện cửu vân, hơn nữa còn có nhiều như vậy?Quan trọng nhất chính là Đại yêu tinh huyết trân quý như thế mà lại cho một con chó ăn!Nghĩ đến cuối cùng, Lạc khải muốn điên rồi, hành vi phá sản như thế này hắn hoàn toàn không chấp nhận được!"Các ngươi đang nói đùa với ta, đúng không?"Rốt cục, La Khải hỏi một câu mà hắn tự nhận là cực kỳ hợp lý.

Hắn không tin trên đời này lại có người phá của đến phát rồ như thế!"Nếu không có chuyện gì thì ta về trước.

"Diệp Phong không có trả lời, chỉ quay qua nhìn La Khải cười cười, sau đó đi ra khỏi sân luyện võ.

"La Khải, đi theo ta, ta đưa cho ngươi một cơ duyên.

"Lạc Vô Danh nói xong, cũng đi ra khỏi sân luyện võ.

Sao các ngươi đều đi hết vậy, phải trả lời câu hỏi của ta chứ!Cơ duyên gì, ở tông môn của ngươi thì có thể có cơ duyên gì chứ?Ôm một bụng nghi hoặc, La Khải vẫn chạy theo Lạc Vô Danh.

Không bao lâu, khi đi tới nơi ở của Lạc Vô Danh, trực tiếp lấy một viên Đốn Ngộ Đan ra đưa cho La Khải, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nếu không phải quan hệ giữa chúng ta rất tốt thì thứ này ta tuyệt đối không cho ngươi.

""Cái này là thứ đồ gì, không phải là độc dược chứ.

"La Khải nhìn Đốn Ngộ Đan đen thui trong tay một chút, trêu ghẹo.

"Đốn Ngộ Đan, nuốt nó thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, thời gian kéo dài đại khái hai mươi phút.

""Ngọa tào!""Thật hay giả?"Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lạc Vô Danh, La Khải cũng không nhịn được nói tục, đốn ngộ, cái này là cơ duyên có thể ngộ nhưng không thể cầu, nuốt viên đan dược này thì có thể bước vào đốn ngộ chi cảnh?Mặc dù có chút khó tin nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lạc Vô Danh, La Khải cảm thấy không phải là đối phương đang trêu chọc hắn.

Hô!Thở dài một hơi, La Khải trực tiếp nuốt Đốn Ngộ Đan trong tay, sau đó khí tức ngộ hiểu xuất hiện, La Khải biến sắc, vội khoanh chân ngay tại chỗ, hai mắt nhắm nghiền, tu luyện.

Hai mươi phút sau.

"Đốn Ngộ Đan này cũng là của tiểu tử Diệp Phong đó, ngoại trừ cống hiến cho tông môn ra thì trong tay hắn còn có hai mươi viên, cũng định đem về cho chó hắn nuôi ăn.

"Nhìn thấy La Khải kết thúc tu luyện, mở hai mắt ra.

Lạc Vô Danh không có chờ đối phương nói chuyện, nói thẳng một câu như vậy.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.