Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 92: 8 mầm tiên




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Trần Liên, muội lại đây ngồi bên cạnh ta.".

Trần Đạo Huyền vẫy vẫy tay với tiểu cô nương.

Trần Liên cả gan ngồi xuống ghế rộng của Trần Đạo Huyền.

Thấy bộ dáng này của nàng, Trần Đạo Huyền cũng không thèm để ý, tiếp tục

kiểm tra linh căn cho mấy đứa trẻ còn lại.

Nhưng liên tiếp kiểm tra mấy trăm người.

Trừ có thêm một vị trung linh căn cùng với ba vị hạ linh căn căn mầm tiên

ra, thượng linh căn tu sĩ như Trần Liên một cái cũng không có.

Trần Đạo Huyền biết đây mới là xác suất sinh ra linh căn chân thật, Trần thị

chỉ hơn ba ngàn người liền xuất hiện hắn cùng Trần Liên, hai vị thượng linh căn

đã xem như vận khí rất tốt rồi.

Dù sao xác suất phát hiện thượng linh căn ở trong quần thể tu sĩ cũng chỉ có

không đến một phần mười.

Qua nửa ngày.

Thịnh hội sàng lọc đại quy mô mầm tiên lần đầu tiên sau năm mươi năm kể

từ Trần Tiên Hạ chấp chưởng Trần gia chấm dứt.

Huyện nha huyện Trường Bình.

Trần Đạo Huyền nhìn tám đứa trẻ trước mắt, lớn nhất mười tuổi nhỏ nhất

năm tuổi, trong lòng cảm khái muôn vàn.

Kỳ thật hắn biết khẳng định còn có mầm tiên ẩn giấu trong quần thể trưởng

thành Trần gia..

Nhưng so với những hài đồng chưa tới mười tuổi trước mắt này, thì cái giá

để bồi dưỡng mầm tiên trưởng thành, hiệu quả thật sự quá thấp.

Trần Đạo Huyền quả quyết lựa chọn buông tha.

Tám người Trần Đạo Liên bọn họ, cộng thêm Trần Đạo Sơ một mực dốc

lòng tu luyện ở Trần Đạo Huyền động phủ, tương lai tu sĩ Trần gia rốt cục đột

phá hai con số, đạt tới mười một người.

Đương nhiên.

Muốn cho chín tiểu tử này trở thành tu sĩ luyện khí kỳ chân chính, còn phải

thành lập linh mạch gia tộc mới được. Nếu không, đợi đến khi bọn họ bước vào

Luyện Khí kỳ thì sẽ phát hiện không có đủ linh khí để tu hành, vậy thì chuyện

sau đó lại hay ho rồi.

Trần Đạo Huyền vốn đã tính trước chuyện này rồi, nếu không xảy ra chuyện

gì ngoài ý muốn thì chậm nhất là nửa năm, Trần gia có thể bồi dưỡng ra một

linh mạch đầu tiên.

ầ ề ấ

Lòng tin của Trần Đạo Huyền xuất phát từ giao dịch với Giao nhân tộc.

Không thể không nói, tuy rằng thị trường Giao nhân tộc nhỏ hơn một trăm

lần so với quần thể tán tu khổng lồ của Phủ Quảng An, .

Nhưng đồng thời bán một miếng phi kiếm hạ phẩm nhất giai cho tán tu thì

Trần gia chỉ có thể kiếm được lợi nhuận 19 linh thạch, đây còn chưa tính là

thuế.

Mà giao dịch với Giao nhân tộc lại có thể kiếm được 419 linh thạch, lợi

nhuận cao hơn hai mươi lần.

Như vậy xem ra, tuy rằng Giao nhân tộc thị trường không lớn bằng thị

trường Quảng An phủ.

Nhưng đối với Trần gia mà nói, lại là thị trường rất trọng yếu, nhất là với

Trần gia hiện nay, Giao nhân tộc cần số lượng lớn pháp khí, lợi nhuận lớn lại

thích hợp với Trần gia.

.....

Xích Đồng sơn mạch.

Trần Đạo Huyền động phủ.

Một nhóm chín người chậm rãi ngự phong bay tới động phủ.

Đợi đến khi đám người hạ xuống, Trần Đạo Huyền hơi thở phào nhẹ nhõm.

Đây là lần đầu tiên hắn dùng ngự phong thuật mang theo nhiều người để phi

hành như vậy, cũng may không xảy ra sai sót gì.

"Đây chính là chỗ các ngươi phải ở lại trong mấy năm tiếp theo.".

Trần Đạo Huyền xoay người nói với đám hài tử phía sau, có thể là hoàn cảnh

sinh hoạt ác liệt hơn nhiều so với kiếp trước, hài tử ở thế giới này thành thục

hơn nhiều so với trẻ con cùng tuổi ở kiếp trước.

Bởi vậy, nghe nói như vậy, cho dù là đứa nhỏ nhất năm tuổi cũng không

khóc nhè tí nào.

Trần Đạo Huyền Thấy thế, hài lòng gật gật đầu.

Có lẽ là nghe được động tĩnh bên ngoài động phủ, một thân ảnh nhỏ bé, cầm

trường kiếm vọt ra từ trong động phủ, chính là Trần Đạo Sơ.

Mấy tháng không gặp, Trần Đạo Sơ khoẻ mạnh kháu khỉnh, nhìn thấy Trần

Đạo Huyền lập tức sửng sốt, sau đó hướng mũi kiếm xuống phía dưới, chắp tay

nói:.

"Tham kiến thiếu tộc trưởng!”

Nhìn thấy Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Huyền cười nói: "Đạo Sơ, ngươi tới đây,

ta giới thiệu mấy vị tộc nhân cho ngươi biết, sau này các ngươi phải cùng nhau

sinh hoạt, phải học cách ở chung thật tốt, biết không?”

“Vâng ạ, thiếu tộc trưởng!”

Chúng tiểu nhân hai mặt nhìn nhau, sau đó đồng thanh đáp lại.

"Vâng ạ.".

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, liền để cho bọn họ tự giới thiệu, mọi người vốn

là đồng bạn cùng trang lứa.

Cho dù là Trần Đạo Huyền lớn tuổi nhất, thực tế cũng chỉ lớn hơn hài đồng

mười tuổi sáu tuổi mà thôi.

Sau khi giới thiệu, mọi người rất nhanh đã quen thuộc nhau.

"Đạo Sơ ca, ta nghe cha ta nói ngươi là công tử của Trần xưởng trưởng phải

không?"

"Đạo Sơ ca, ngươi tu luyện ở đây bao lâu rồi? Cuộc sống của một tiên nhân

trông như thế nào?”

“Đạo Sơ ca..."

“......”

Đám người tương đối kính sợ Trần Đạo Huyền, cho nên không dám quấy

rầy hắn, nhưng đối đãi với Trần Đạo Sơ cùng tuổi, đám người liền thân cận hơn

nhiều.

Trần Đạo Sơ không phiền, giải thích cuộc sống trong Xích Đồng sơn cho

đám người, cuối cùng cũng giúp cho bọn họ hiểu hơn về hoàn cảnh của động

phủ Xích Đồng sơn.

An bài xong tám Trần gia mầm tiên ở biệt viện của động phủ, Trần Đạo

Huyền bước vào luyện công thất của mình.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.