Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 597: Xem lễ (1)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ầm ầm——

Tiếng phá không của tàu vận tải cỡ lớn xé rách bầu trời, nặng nề mà đè nén.

Nhưng người trong Quảng An phủ đã sớm thành thói quen.

Mấy năm nay Thương Minh kinh doanh Thương Châu, các đại Tiên thành

đã sớm quen với tàu vận tải cỡ lớn lui tới.

Không thể không nói, khả năng thích ứng của con người thật sự rất khủng

bố, cho dù là phàm nhân bên ngoài Tiên thành phủ Quảng An, lâu dài cũng

không kinh ngạc về chuyện này.

Tàu vận tải neo đậu tại một cảng biển chuyên dụng.

Trần Đạo Huyền dẫn đám tộc nhân Trần Phúc Sinh bay ra khỏi cự hạm.

Độn quan của đám người vừa bay ra khỏi cảng biển.

Liền có rất nhiều tu sĩ Chu gia xếp thành hàng trên không trung nghênh đón.

Những tu sĩ Chu gia này mặc trang phục thống nhất, đều là thêu Hỏa Linh

châu, lưng đeo đạo bào cẩm tú âm dương.

Trên không trung cương phong lăng liệt, những tu sĩ Chu gia này chia làm

hai bên, lại có một phen khí thế đặc biệt khác.

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

- Cung nghênh Trần tộc trưởng!

Trên không trung, âm thanh của tu sĩ Chu gia vang vọng trên bầu trời, khí

thế hào hùng.

Ngoại trừ những tu sĩ Chu gia đón khách này ra, Chu Mộ Bạch cũng tự mình

đứng ở giữa hàng ngũ, cách không nhìn Trần Đạo Huyền.

- Trần đạo hữu, hoan nghênh đến Chu gia ta xem lễ.

- Chu đạo hữu, chiến trận này của các ngươi quá lớn, Trần mỗ không chịu

nổi a!

Lúc này Trần Đạo Huyền dẫn tộc nhân bay lên trước, cười chắp tay nói.

Chu gia làm ra chiến trận lớn như vậy, Trần Đạo Huyền đương nhiên cũng sẽ

không lên mặt, cho nhau chút mặt mũi, đạo lý đơn giản này, Trần Đạo Huyền

đương nhiên hiểu.

- Haha.

Chu Mộ Bạch nghe vậy cười tiêu sái,

- Trần đạo hữu, bây giờ ngươi chính là đệ nhất nhân trong Thương Châu ta,

đương nhiên phải làm ra chiến trận này, mời!

- Mời!

Trần Đạo Huyền cười nói.

......

Trên đường đi.

Chu Mộ Bạch liên tiếp nhìn về phía Lạc Li bên cạnh Trần Đạo Huyền.

Một lúc lâu sau.

Chu Mộ Bạch nhịn không được nói:

- Vị tiên tử này, dường như có chút lạ mặt.

Mặc dù hắn cảm thấy một chút yêu khí như có như không trên cơ thể của

Lạc Li, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ.

Theo lý thuyết.

Yêu tộc hóa hình đến trình độ Lạc Li, ít nhất đều phải là tu vi Nguyên Anh

mới được.

Mà Chu Mộ Bạch rõ ràng có thể cảm giác được, vị nữ tử trước mắt này chỉ

là một vị tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ.

Điểm này, hắn sẽ tuyệt đối không nhận thức sai được.

Hơn nữa, Chu Mộ Bạch còn mơ hồ cảm thấy cô gái trước mắt này có chút

quen mặt, tựa hồ hắn đã gặp ở nơi nào rồi.

Trí nhớ của tu sĩ vốn đều rất tốt.

Chu Mộ Bạch trầm tư một lát, rốt cục nhớ tới mình đã gặp đối phương ở đâu

rồi, lúc này sắc mặt hơi biến đổi.

- Tiên tử là Giao Nhân tộc?

- Chính xác.

Lạc Li kìm nén sự tức giận trong lòng, cứng rắn nói.

Chu Mộ Bạch biết mâu thuẫn giữa nhà mình và Giao Nhân tộc, dứt khoát

cười khổ một tiếng, không nói nữa.

Trần Đạo Huyền thì ở một bên cười nói:

- Đây là đạo lữ của ta.

- Cái gì?

Nghe vậy, Chu Mộ Bạch trừng mắt nhìn về phía Trần Đạo Huyền, trên mặt

tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Trần đạo hữu nói...

- Đúng vậy.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Một lúc lâu sau.

ấ ầ ắ

Chu Mộ Bạch mới lấy lại tinh thần lại, chắp tay nói:

- Chu mỗ ở đây chúc mừng Trần đạo hữu và tiên tử vĩnh kết đồng tâm, cùng

đắc đại đạo.

Trần Đạo Huyền cười chắp tay nói:

- Cảm ơn ngươi rất nhiều.

Nghe được lời chúc này, sắc mặt căng thẳng của Lạc Li lập tức hòa hoãn lại.

Trên mặt giai nhân có ý cười, Chu Mộ Bạch chỉ cảm thấy cảnh sắc bốn phía

đều tú lệ hơn vài phần.

- Nữ nhân này tuyệt sắc như thế, khó trách Trần đạo hữu ái mộ nàng.

Chu Mộ Bạch thầm nghĩ.

Thấy bầu không khí song phương có chút nặng nề, Trần Đạo Huyền chủ

động mở miệng nói:

-Chu huynh, lần này đến xem lễ của gia tộc ngươi, có cái gì hay không?

- Tu sĩ Kim Đan độ kiếp chính là sự kiện hiếm thấy, các đại tiên tộc ở

Thương Châu cơ bản đều phái người tới, trừ chuyện đó ra, Nguyên Thần Tiên

thành cùng Thái Châu Khương gia, cũng phái người đến đây.

- Ồ?

Trần Đạo Huyền hơi cả kinh, hắn nguyên bản cảm thấy lần này Chu lão tổ

độ kiếp, người đến xem lễ nhiều nhất chỉ là tu sĩ Thương Châu mà thôi, không

nghĩ tới còn có tu sĩ Ngoại Châu đến đây.

Tuy rằng tu sĩ Kim Đan độ kiếp là chuyện khó có được một lần, nhưng lực

ảnh hưởng còn không có lớn đến mức ngay cả tu sĩ Ngoại Châu cũng có thể hấp

dẫn tới.

Dù sao đường xá giữa các châu đều rất xa xôi, nói không chừng đợi đến khi

tu sĩ Ngoại Châu nhận được tin tức lại chạy tới, người khác đã độ xong Kim

Đan lôi kiếp.

Tu sĩ Khương gia cùng Nguyên Thần Tiên thành đều phái người đến đây,

hiển nhiên có chút không thích hợp.

Trần Đạo Huyền biết, thế lực hai nhà này tương đối không thân thiện.

Nghe đồn năm đó Nguyên Thần Chân Quân chính là bị Khương gia cứng

rắn bức ra khỏi Thái Châu, kết quả Nguyên Thần Chân Quân cũng cứng rắn,

ngay gần Thái Châu thành lập một tòa Tiên thành.

Một bộ tư thái lão tử không đi!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.