(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhìn thấy bộ dạng kích động của Trần Đạo Liên.
Trần Đạo Huyền cười nói:
- Ngươi trước tiên đừng vội kích động, biến Quan Hải Tiên thành của chúng
ta thành một tòa công nghiệp Tiên thành, cũng không phải chuyện một sớm một
chiều, cái này khác với khu công nghiệp nhỏ nháo trên đảo Song Hồ.
- Ừ.
Nghe được lời nhắc nhở này, Trần Đạo Liên cũng thu liễm tâm thần, nghiêm
túc gật gật đầu.
Với tư cách là đại diện cho tộc trưởng của Trần gia, trong khoảng thời gian
này Trần Đạo Liên cũng không ít lần quan tâm đến vấn đề sản xuất công nghiệp
của gia tộc.
Dù sao, những sản nghiệp này chính là huyết mạch của Trần gia.
Nàng biết rõ, khu công nghiệp của đảo Song Hồ so với thành thị công
nghiệp mà Trần Đạo Huyền miêu tả, hoàn toàn không phải là một khái niệm.
Trần Đạo Huyền muốn xây dựng Công nghiệp Tiên thành, hay là công
nghiệp hóa Quan Hải Tiên thành, không bằng nói là lấy Quan Hải Tiên thành
này làm thành thị công nghiệp trung tâm, tạo ra một vòng tròn thành thị công
nghiệp.
Bây giờ.
Trần gia có liên quan đến ba loại công nghiệp chính, đó là công nghiệp pháp
khí, công nghiệp đan dược và công nghiệp linh phù.
Nhưng chia nhỏ ra.
Mỗi loại công nghiệp này còn có thể được chia thành vô số chi nhánh công
nghiệp.
Giống như ngành công nghiệp pháp khí.
Công nghiệp pháp khí hiện nay của Trần gia, đã trải qua nhiều năm phát
triển hoàn thiện như vậy, đã sớm không còn như lúc trước dựa vào một Dung
Linh Lô để đánh thiên hạ.
Hiện tại, công nghiệp pháp khí của Trần gia đã có thể sản xuất ra đại bộ
phận pháp khí cấp một, cấp hai.
Chú ý, pháp khí ở đây không chỉ đề cập đến phi kiếm, thậm chí còn có linh
giáp và các pháp khí phụ trợ khác.
Tất nhiên, cốt lõi của ngành công nghiệp pháp khí, vẫn là Dung Linh Lô.
Bởi vì chính là có Dung Linh Lô tồn tại, Trần gia mới có thể từ một luyện
khí sư "gà mờ", nhanh chóng trưởng thành, hơn nữa hiệu suất gấp mấy chục lần
luyện khí sư truyền thống.
ồ ố ấ
Trong khu công nghiệp trên đảo Song Hồ, muốn sản xuất ra một pháp khí từ
con số 0 không phải là một điều đơn giản.
Cần phải giải quyết các vấn đề bao gồm cung cấp quặng linh thạch, sản xuất
Dung Linh Lô, xây dựng nhà máy, công nghệ sản xuất pháp khí, bồi dưỡng
luyện khí sư, đào tạo công nhân công nghiệp và v.v.
Ngoài ra còn có các vấn đề năng lượng trong sản xuất pháp khí, vấn đề ô
nhiễm môi trường, v.v..
Muốn giải quyết tất cả những vấn đề này, không phải là một chuyện một
sớm một chiều.
Trần gia dưới sự chỉ đạo của Trần Đạo Huyền, vẫn như cũ mò mẫm mấy
chục năm mới có tự tin nói mình có một chút kinh nghiệm.
Nếu người ngoài chỉ có được một Dung Linh Lô, nhiều nhất chỉ có thể làm
ra một xưởng thủ công giống như Trần Đạo Huyền, muốn đạt tới sản xuất công
nghiệp quy mô như Trần gia, căn bản không thực tế.
Pháp khí của Trần gia phát triển đến ngày hôm nay, đã sớm không phải
xưởng thủ công như năm đó có thể so sánh.
Thậm chí, Viện Nghiên cứu Pháp khí đã nghiên cứu làm sao loại bỏ các
luyện khí sư “gà mờ” để chuyển sang luyện khí tự động.
Một khi thành công.
Công nghiệp pháp khí của Trần gia, mới gọi là ngọn cờ độc nhất chân chính.
Tuy rằng thời gian công nghiệp đan dược phát triển hơi ngắn một chút,
nhưng đồng dạng cũng là như vậy.
Sản xuất xưởng nhỏ và sản xuất nhà máy quy mô lớn, hoàn toàn không
giống nhau.
Trần gia mất nhiều thập kỷ, cải tiến quy trình sản xuất từng chút một, tổng
kết kinh nghiệm sản xuất, nâng cao kỹ thuật sản xuất, cuối cùng đã đạt được
bước nhảy vọt từ xưởng nhỏ đến nhà máy lớn.
Những khó khăn trong đó, người ngoài khó có thể tưởng tượng được.
Bởi vì từ đầu đến cuối, Trần gia đều là dựa vào chính mình tự mình mò
mẫm, không có bất kỳ kinh nghiệm nào có thể tham khảo.
Cho dù là Trần Đạo Huyền, cũng không cho bọn họ bao nhiêu trợ giúp.
Dù sao, sản xuất công nghiệp ở Tu Tiên giới, và các ngành công nghiệp của
kiếp trước, không phải là một, rất nhiều chỗ chỉ là đơn giản giống bề ngoài mà
thôi.
- Đạo Liên, Trần gia ta hiện tại có bao nhiêu tu sĩ làm việc trong xưởng pháp
khí?
Nghe vậy.
Trần Đạo Liên bật thốt lên:
- Tổng cộng có 7657 người.
ề
- Nhiều vậy sao?
Trần Đạo Huyền vẻ mặt sợ hãi.
- Ừm,
Trần Đạo Liên gật đầu nói,
- Nhà máy pháp khí của gia tộc, là cung cấp vị trí việc làm nhiều nhất cho tu
sĩ trong tộc, điểm này, nhà máy đan dược của gia tộc đều không thể so sánh.
- Tu sĩ trong gia tộc tổng cộng mới hơn ba vạn người, có gần tám ngàn
người đã ở trong pháp khí xưởng, sắp đạt tới một phần ba số lượng tu sĩ của gia
tộc rồi.
- Đúng vậy,
Trần Đạo Liên cảm thán nói,
- Nhà máy pháp khí cần số lượng tu sĩ lớn nhất, so với nhà máy đan dược và
nhà máy linh phù, nhưng hiệu quả sản xuất của nó cũng thấp nhất.
- Nhu cầu nhân khẩu cần nhiều là chuyện tốt, ta muốn lấp đầy như cầu đó từ
việc lấy từ miệng của người khác!
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên có chút không rõ vì sao.
Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Liên ngẩng đầu lên:
- Ý của ngài là số người làm cần thiết cho nhà máy pháp khí, có liên quan
đến sự cạnh tranh với Linh Nhật Tiên thành và Tiên thành phủ Quảng An?
- Đương nhiên có quan hệ,
Trần Đạo Huyền cười nói:
- Chu gia cùng Dương gia dựa vào cái gì để có thể cướp đoạt tán tu của
Quan Hải Tiên thành ta? Còn không phải dựa vào việc trả lương cao hơn cho
những tán tu phụ thuộc vào chúng. Nhưng bất luận là đám tán tu trồng linh điền,
hay là nuôi dưỡng linh thú cho hai nhà Chu Dương, thì bản thân năng suất của
bọn họ cũng có hạn. Mức lương mà hai nhà Chu Dương cho bọn họ dù có cao
hơn nữa, cũng không có khả năng vượt qua giá trị mà đám tán tu sáng tạo ra.
Trần Đạo Liên nghe được những lời này, suy tư một lát, gật đầu tỏ vẻ đồng
ý.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");