Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 564: Tranh đoạt (1)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Về phần vì sao không bán số lượng lớn Giới Nguyên Châu ra bên ngoài,

Trần Đạo Huyền đại khái cũng có thể đoán được, nhất định là vì duy trì giá cao

của pháp khí động thiên.

Nếu là bán lượng lớn Giới Nguyên Châu ra bên ngoài, giá cả của pháp khí

động thiên chẳng phải sẽ rớt đến gần bằng túi trữ vật sao?

Tông môn còn không bằng chậm rãi bán ra.

Dù sao chỉ cần tu tiên giới không đánh nổi trong chiến tranh với chân yêu

giới, các tông môn khác đừng hòng nhúng tay vào vụ làm ăn này.

Bởi vì bọn họ không có tài liệu luyện chế pháp khí động thiên.

Đây cũng coi như là một chỗ tốt nhỏ của tông môn khi tham dự chiến tranh

hai giới năm đó.

Trần Đạo Huyền nghe được những lời này của Trì Dao tiên tử, tâm tư nhất

thời trở nên sống động.

Vốn tưởng rằng sau này muốn có được Giới Nguyên Châu, chỉ có đi Chân

Yêu giới mạo hiểm, không nghĩ tới còn có chỗ tốt này đang chờ hắn.

Trần Đạo Huyền rõ ràng, cái gọi là các tông môn lớn không bán Giới

Nguyên Châu ra bên ngoài, đơn giản là chê giá quá thấp.

Bằng không những tông môn này cũng sẽ không luyện chế Giới Nguyên

Châu thành pháp khí động thiên, dùng giá cao để bán ra bên ngoài.

Nghĩ đến đây, trên mặt Trần Đạo Huyền lại lộ ra nụ cười.

Nói cho cùng, không phải chỉ là tiền thôi sao!

Nhìn thấy Trần Đạo Huyền đầu tiên là uể oải, ngay sau đó lại lộ ra nụ cười,

Trì Dao tiên tử còn tưởng rằng đối phương tu luyện thần thông thất bại, bị đả

kích không nhẹ.

Nàng nhíu mày nói,

- Ngươi muốn Hỗn Độn khí để tu luyện thần thông. Ta ngược lại có thể giúp

ngươi lấy được một ít Giới Nguyên Châu, nhưng ngươi phải cam đoan không tự

mình bán ra bên ngoài mới được.

Dứt lời, Trì Dao tiên tử vẻ mặt có chút khẩn trương nhìn về phía Trần Đạo

Huyền.

Tuy nói nàng là ái đồ của tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông, thiếu tông chủ

của tông môn, nhưng tông chủ phái ở Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không phải

không có đối thủ.

Nếu bởi vì việc này mà để lại điểm yếu cho tam trưởng lão bọn họ, chắc

chắn sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho sư tôn.

Đạo lý này, Trì Dao tiên tử đương nhiên rõ ràng.

ấ ẩ ố ầ ề

Nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của đối phương, Trần Đạo Huyền đương nhiên

biết nàng đang lo lắng cái gì, lắc đầu nói:

- Không cần, để ta tự nghĩ biện pháp cũng được.

Nghe vậy, Trì Dao tiên tử hồ nghi nhìn hắn một cái, lập tức lại nhìn Chân

Tiên Nguyên Giới sụp đổ càng ngày càng nhanh, nói:

- Chúng ta đi ra ngoài đi, thế giới này sắp sụp đổ hoàn toàn rồi!

- Ừ.

Trần Đạo Huyền vừa gật đầu, liền thấy Trì Dao lấy ra tiểu Na Di Lệnh kia

rồi nhẹ nhàng vung lên, ngay sau đó là một trận trời đất quay cuồng.

Đợi đến khi ý thức thanh minh, hắn và Trì Dao tiên tử đã đứng trên một

chiếc linh chu.

Trên linh chu.

Tất cả tu sĩ đều đồng loạt đưa mắt nhìn về phía hai người Trần Đạo Huyền,

trong đó bao gồm cả Trấn Hải Điện điện chủ, Tần Trảm.

Nhìn thấy Trấn Hải Điện điện chủ, Trì Dao tiên tử đem Tiểu Na Di Lệnh

trong tay trả lại.

- Sư thúc.

- Ừm, khổ cho con rồi.

Trấn Hải Điện điện chủ tiếp nhận Tiểu Na Di Lệnh trong tay Trì Dao, lập tức

lại nhìn về phía Trần Đạo Huyền:

- Tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt rồi.

- Tiền bối!

Tuy nói bình thường nhìn qua Trấn Hải Điện điện chủ có chút bất cần đời,

nhưng đối mặt với vị Nguyên Anh chân quân đỉnh cấp này, thái độ của Trần

Đạo Huyền vẫn dị thường cung kính.

Bởi vì hắn biết rõ, người ta bất cần đời, là có tư cách bất cần đời.

Hắn cũng không có sức mạnh cùng tư cách bất kính với một vị Nguyên Anh

chân quân.

- Ta đã nghe nói rồi, chuyến đi Chân Tiên Nguyên Giới lần này, phải tính

đến tu sĩ Thương Châu các ngươi có thu hoạch lớn nhất, mà trong tu sĩ Thương

Châu, đệ nhất lại là của ngươi.

Hắn dừng một chút,

- Lại nói tiếp, đây là lần thứ hai ngươi lập được đại công rồi nhỉ?

- Vãn bối hổ thẹn.

Trần Đạo Huyền cúi đầu.

Nhìn thấy bộ dáng khiêm tốn này của Trần Đạo Huyền, tuy trên miệng Trấn

Hải Điện có chút bất mãn, nhưng sự hài lòng trong mắt lại căn bản không che

dấu được.

Đối với loại hậu bối vừa khiêm tốn, năng lực lại mạnh, vừa có thiên tư cao.

Tiền bối nào lại không yêu thích, Trấn Hải Điện điện chủ cũng không ngoại

lệ.

Trần Đạo Huyền cũng không trì hoãn, vội vàng lấy ra tấm đại đạo thạch bia

ẩn chứa không gian pháp tắc từ trong túi trữ vật, đưa qua Trấn Hải Điện điện

chủ.

- Tiền bối, đây là đại đạo pháp tắc vãn bối cướp được từ Chân Tiên Nguyên

Giới, kính xin tiền bối thu nạp.

Nhìn thấy tấm đại đạo thạch bia trước mắt tản mát ra khí tức đại đạo pháp

tắc nồng đậm, Trấn Hải Điện điện chủ hô hấp đều thoáng dồn dập.

Chuyện liên quan đến đạo đồ của chính bản thân, căn bản không có mấy tu

sĩ có thể tỉnh táo được.

Trấn Hải Điện điện chủ cũng không ngoại lệ.

- Được!

Trấn Hải Điện điện chủ nhìn Trần Đạo Huyền thật sâu một cái.

- Tiểu bối, Tần Trảm ta hôm nay thừa nhận một phần đại nhân tình của

ngươi.

Thành đạo chi ân, có thể nói là cực kỳ nặng.

Giờ phút này Trấn Hải Điện điện chủ lại ở trước mặt mọi người hứa hẹn.

Tức sau này chỉ cần Trấn Hải Điện điện chủ không ngã, bất luận kẻ nào ở Vạn

Tinh Hải muốn động Trần Đạo Huyền, chỉ sợ đều phải suy nghĩ đến hậu quả.

Nguyên Thần chân quân đứng ở một bên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt

này, ghen tị thiếu chút nữa đem râu bứt mất.

Một đối tượng đầu tư tốt như vậy, tại sao lúc trước hắn lại buông tha cơ chứ?

Nguyên Thần chân quân bắt đầu có chút hoài nghi ánh mắt nhìn người của

mình.

Nhưng bây giờ hắn có ghen tị đến đâu cũng không giúp ích được gì cả.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.