Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 558: Phát tài (2)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhìn thấy Chu Mộ Bạch hoàn toàn lâm vào suy sụp, Thanh Sư Tinh mừng

rỡ.

Tuy nói nó không muốn liên thủ với Xà Yêu, nhưng có cơ hội chém giết tu

sĩ nhân tộc này, nó vẫn rất nguyện ý.

Dù sao nó cũng đã lĩnh giáo thực lực của Chu Mộ Bạch, một đối một, chưa

chắc nó có thể thắng được đối phương.

Ngay trước khi nó khu thân hình lên phía trước, muốn bổ đao xuống.

Lại phát hiện thân hình mình không thể nhúc nhích được.

Ngay sau đó, nó liếc nhìn thấy dư quang lấp lánh của một thanh kiếm.

Và sau đó, không có sau đó nữa.

Trần Đạo Huyền nhìn tàn thi Tử Phủ đại yêu bị một kiếm của hắn chém diệt

nửa người, rồi lại nhìn về phía Trì Dao tiên tử bên cạnh, nói:

- Đạo vực của tiên tử cộng thêm Định Phách Thần Quang của ta, thật sự sắc

bén vô cùng.

Thấy Trần Đạo Huyền lại thi triển Định Phách Thần Quang, Trì Dao tiên tử

cũng cảm thán nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại học được thần thông độc môn của Thần Tuyệt

chân nhân, trước đó nghe sư thúc nhắc qua, ngươi từng muốn thân thể tiên nhân

từ chỗ của hắn, đây chính là truyền thừa đạt được vào lúc đó đi?

- Thực sự là may mắn.

Trần Đạo Huyền cười cười.

Trì Dao tiên tử mỉm cười, nàng cũng không ghen tị, mỗi tu sĩ đều có duyên

pháp riêng của mình, nàng là thiếu tông chủ của Càn Nguyên Kiếm Tông, bí

pháp thần thông truyền thừa, chưa chắc đã kém đến đâu.

Hơn nữa, thần thông có tốt đến đâu, cũng phải có tinh lực đi tu hành lĩnh ngộ

mới được.

Đạo lý tham nhiều nhai không nát, ngay cả võ giả phàm nhân cũng hiểu

được, Trì Dao tiên tử không có khả năng không hiểu.

Xà Yêu đánh bay Chu Mộ Bạch lúc nãy, cảm nhận được kiếm quang khủng

bố ở phía sau, vội vàng quay đầu lại, liền thấy được cảnh tượng làm cho nó sợ

vỡ cả mật.

Vừa rồi Thanh Sư Tinh còn truyền âm tự thoại với nó, đảo mắt một cái đã bị

hai tu sĩ một nam một nữ tiêu diệt.

Bạch y đạo nhân thì Luyện Lạc đại yêu không biết, nhưng khí tức của Trì

Dao tiên tử, nó chết cũng sẽ không quên.

Lúc trước nó đã từng thay Khánh Hợp yêu vương ngăn cản dư uy của một

đạo kiếm quang của Trì Dao tiên tử, kết quả một kiếm kia trực tiếp làm cho nó

trọng thương sắp chết, nếu không phải yêu thân nó cường hãn, hơn nữa Khánh

Hợp yêu vương không tiếc bảo vật để chữa trị yêu thân cho nó.

Có khi lúc này nó còn đang dưỡng thương trong doanh trại, làm sao có thể ở

chỗ này vui vẻ đuổi đánh Chu Mộ Bạch.

Thấy thế, Xà Yêu lập tức xoay người bỏ chạy, quả quyết vô cùng.

Đương nhiên Trần Đạo Huyền và Trì Dao tiên tử không thể để nó chạy.

Thời gian đạo vực trấn áp, Định Phách Thần Quang định hình, dưới sự trấn

áp kép, đón nhận ánh mắt hoảng sợ của Luyện Lạc, là một kiếm của Trần Đạo

Huyền chém xuống.

Cứng rắn chịu một kiếm của Trần Đạo Huyền, Luyện Lạc trực tiếp trọng

thương.

- Hả?

Trần Đạo Huyền thấy một kiếm của mình lại không thể giết chết đối

phương, kinh ngạc một phen, chợt lại chém tiếp một kiếm.

Lần này, Luyện Lạc có yêu thân mạnh hơn Thanh Sư Tinh một phần cũng

chết ngay lập tức.

Hai kiếm trảm đối phương, Trần Đạo Huyền và Trì Dao tiên tử bay lên, một

người thu đại đạo pháp tắc, một người đỡ lấy Chu Mộ Bạch lung lay sắp đổ.

- Chu huynh, ngươi không sao chứ?

Trần Đạo Huyền đỡ lấy bả vai Chu Mộ Bạch, quan tâm nói.

- Khụ khụ,

Chu Mộ Bạch kịch liệt ho khan một hồi, lắc đầu, sắc mặt trắng bệch cười

nói,

- Ta cũng không có gì đáng ngại, ngược lại Trần huynh ngươi, ta còn tưởng

rằng ngươi...

Trần Đạo Huyền đưa qua một viên linh đan khôi phục thương thế, cười nói,

- Việc này sau này hãy nói, Chu huynh ngươi an tâm dưỡng thương.

Chu Mộ Bạch tiếp nhận linh đan, một ngụm nuốt xuống, lúc này sắc mặt

mới hồng nhuận lên.

Hít sâu một hơi, Chu Mộ Bạch lắc đầu nói:

- Cùng nhau đi, trước tiên giải quyết các giới yêu khác, không có hai vị này,

giới yêu còn lại không đáng lo, chỉ là không thể để chúng chạy!

Nói đến đây, Chu Mộ Bạch có chút nghiến răng nghiến lợi.

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này, Chu gia tổn hại không ít tộc nhân ở

Chân Tiên Nguyên Giới.

- Được!

ấ ầ ề

Nhìn thấy Chu Mộ Bạch lại không có gì đáng ngại, Trần Đạo Huyền cũng

không khuyên can đối phương nữa.

Kế tiếp, ba người liên thủ, thế cục nhất thời hiện ra trạng thái nghiêng hẳn về

một bên.

Theo không ngừng phát sinh tàn sát đẫm máu, giới yêu bất tri bất giác phản

ứng lại, cũng không dám cướp đoạt đại đạo pháp tắc cùng huyết tủy với tu sĩ

nhân tộc, mà là nhao nhao chạy trối chết.

Mấy ngàn Tử Phủ đại yêu điên cuồng chạy trối chết, cho dù hai người Trì

Dao tiên tử và Trần Đạo Huyền có mạnh hơn nữa, cũng không đuổi hết được tất

cả.

Chỉ có thể sai tu sĩ Nhân tộc đuổi giết một phen, liền thu binh trở về.

Mọi người lại tụ hợp với nhau một lần nữa.

Thái Châu Khương gia Khương Trần Dạ dẫn đầu biểu đạt sự bất mãn.

Hắn chắp tay với Trì Dao tiên tử, nhíu mày nói:

- Thiếu tông chủ, vì sao không tiếp tục hạ lệnh truy kích? Thanh Khâu Yêu

Quốc còn có một đại yêu đỉnh cấp sống sót. Chúng nó còn cướp đi một đại đạo

pháp tắc từ tay ta!

Câu cuối cùng, mới là nguyên nhân khiến Khương Trần Dạ bất mãn.

Chuyến đi này có tổng cộng năm đại đạo pháp tắc, trừ bỏ cái đại đạo pháp

tắc quan trọng nhất bị Trì Dao tiên tử thu ra.

Ba cái còn lại đều bị Trần Đạo Huyền và các tu sĩ Thương Châu thu.

Ở trong mắt Khương gia, một cái Thương Châu mà ngay cả tu sĩ Kim Đan

cũng không có, căn bản không tính là cái gì, bình thường bọn họ cũng chưa bao

giờ để tu sĩ Thương Châu vào mắt.

Nhưng lần này, tu sĩ Thương Châu lại hung hăng tát bọn họ một cái.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.