Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 1016: Kỷ lục của nhân tộc (1)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhìn bộ dáng chắc chắn của Trần Đạo Huyền, vẻ mặt các chủ Truyền Bảo

các lạnh nhạt thu hồi ánh mắt.

Lấy thân phận của hắn lên tiếng nhắc nhở, phần nhiều là coi Trần Đạo

Huyền là một thiên tài tu hành hiếm có, nhưng nếu đối phương cứ khư khư cố

chấp, thì hắn cũng không lãng phí miệng lưỡi nữa.

Tu hành đến cảnh giới như hắn và Trần Đạo Huyền, đều có lý giải đối với

con đường tu hành của chính mình, khuyên bảo của người khác căn bản vô

dụng đối với loại người này.

Bởi vậy, các chủ Truyền Bảo các sau khi lên tiếng nhắc nhở một câu, liền

không hỏi nhiều nữa.

Thấy đối phương thu hồi ánh mắt chú ý mình, Trần Đạo Huyền hơi thở phào

nhẹ nhõm.

Độ kiếp đồng thời bị một vị đại lão như vậy nhìn chằm chằm, áp lực quả thật

có chút lớn.

Bất quá, cũng may đối phương đã chuyên tâm luyện chế tiên khí, không rảnh

tập trung vào hắn.

Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền hoàn toàn thu liễm tâm tư, chuẩn bị tiếp tục

vượt qua lôi kiếp thứ ba.

Nhưng trước đó, hắn phải khôi phục lại một số vết thương thần hồn.

Lấy cường độ thần hồn hiện tại của Trần Đạo Huyền, thần hồn bị hao tổn đạt

tới ba thành, liền có thể lâm vào trạng thái bị thương nặng, bị thương đạt tới

năm thành thì có thể rơi vào trạng thái ý thức bất tỉnh.

Mà thần hồn bị thương đạt tới bảy thành thì là trạng thái sắp chết, thần hồn

tùy thời đều có thể bị sụp đổ.

Trước đây khi độ lôi kiếp thứ hai, mỗi một lần lôi kiếp công kích đều sẽ làm

cho thần hồn của hắn bị thương đạt tới khoảng một thành. Theo đạo lý, lôi đình

công kích liên tiếp, Trần Đạo Huyền đã sớm hồn phi phách tán.

Sở dĩ hắn còn có thể vui vẻ nhảy nhót tới giờ phút này, công lao lớn nhất là

nhờ lôi hải của Quảng Nguyên giới.

Bất quá, mặc dù hoàn cảnh lôi hải của Quảng Nguyên giới đặc thù, nhưng

lôi đình công kích liên tiếp vẫn làm cho thần hồn của hắn bị phá hư ở một mức

độ nhất định.

Hiện tại Trần Đạo Huyền cảm thấy mức độ thần hồn của hắn bị thương, ước

chừng không đến một thành, xem như là bị thương nhẹ.

Đối với tu sĩ Độ Kiếp bình thường mà nói, chút vết thương nhẹ này thì chỉ

cần điều dưỡng một thời gian liền không có gì đáng ngại.

ấ ế ế ế ồ

Nhưng lấy trạng thái này tiếp tục độ kiếp, đó chính là tìm chết rồi, trừ phi

Trần Đạo Huyền có bảo bối khôi phục thương thế của thần hồn trong nháy mắt.

Chỉ tiếc, bảo vật chữa trị vết thương thần hồn còn trân quý hơn bảo vật chữa

trị thần thức nhiều.

Thần thức bị thương, chưa chắc đại biểu cho thần hồn bị thương, nhưng thần

hồn bị thương thì nhất định thần thức bị thương.

So với thần thức, thần hồn mới là căn bản, thần thức bất quá là vật chất diễn

sinh do thần hồn cường đại mà thôi.

Đương nhiên, chuyện thiên nan vạn nan đối với các tu sĩ khác, đối với Trần

Đạo Huyền lại không phải như vậy.

Đối với hắn nắm giữ Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh mà nói, mặc kệ thần hồn bị

thương nghiêm trọng đến đâu, chỉ cần không đến mức độ hình thần câu diệt, thì

đều có thể lợi dụng Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh khôi phục như lúc ban đầu.

Huống chi, có kim sắc kinh văn trấn thủ trong thức hải, thần hồn Trần Đạo

Huyền vững như thành đồng.

Nếu không phải độ kiếp phải yêu cầu lôi đình rèn luyện thần hồn, không tính

là thần hồn công kích đơn thuần, lấy năng lực phòng ngự thần hồn của kim sắc

kinh văn trong thức hải hắn, Trần Đạo Huyền đoán hắn sẽ không chịu chút tổn

thương nào.

Nhưng cứ như vậy, độ kiếp sẽ không có ý nghĩa gì cả, may mắn là kim sắc

kinh văn trong thức hải của hắn không phải là "không phân biệt được tốt xấu”.

.......

Giữa lôi hải.

Trần Đạo Huyền liên tục niệm Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, thần hồn hắn bị

thương cũng bắt đầu nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

Niệm Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh đủ ba lần, thần hồn của Trần Đạo Huyền

rốt cục khôi phục như lúc ban đầu.

Thấy thế, sắc mặt Trần Đạo Huyền vui vẻ, lúc này lại dẫn lôi đình từ trong

lôi hải vào, bổ xuống pháp lực cùng thần hồn của hắn.

Bên ngoài lôi hải.

Cổ Kiếm thiên tôn và Ngũ Hà thiên tôn sóng vai mà đứng.

Lối vào tầng mây, theo tầng mây không ngừng mở ra đóng lại, từng thân ảnh

bay từ trong lôi hải ra.

Lạc Li đứng nơi xa nhìn chằm chằm vào lối vào của những đám mây, mỗi

một bóng người đi ra, trái tim nàng lại đập mạnh lên một lần, nhưng khi bóng

người đi ra không ngừng tăng lên, trái tim của Lạc Li dần dần chìm xuống.

- Không phải! Vẫn không phải!

Khuôn mặt Lạc Li nhợt nhạt.

Nhiễm Linh Tịch ở một bên an ủi:

ầ ắ ầ

- Lạc Li tỷ tỷ, ngươi không cần lo lắng nữa, thiên tư tu hành của Trần Đạo

Huyền tốt như vậy, nhất định sẽ lựa chọn ở lôi hải độ thêm một lần lôi kiếp nữa.

- Độ thêm một lần lôi kiếp?

Lạc Li dường như bắt được cọng rơm cuối cùng, nắm lấy ống tay áo của

Nhiễm Linh Tịch, hỏi:

- Ý ngươi là, Trần Lang ở trong lôi hải này vượt qua lôi kiếp thứ hai?

- Ừm!

Nhiễm Linh Tịch gật gật đầu:

- Ta nghe phụ thân nói qua, có đạo quân Tạo Vật cảnh tích lũy thâm hậu,

không cam lòng chỉ ở trong lôi hải độ một lần lôi kiếp, sẽ lựa chọn ở trong lôi

hải độ thêm một lần lôi kiếp nữa. Trong lịch sử độ kiếp ở Quảng Nguyên Lôi

Hải, mỗi một lần đều có tu sĩ như vậy tồn tại, Trần Đạo Huyền khẳng định cũng

là loại người này.

Đối với thiên tư của Trần Đạo Huyền, Nhiễm Linh Tịch có thể nói là vô

cùng phục.

Tuy thiên tư của nàng không tốt, nhưng nhờ thân phận bối cảnh, coi như là

người có tầm mắt tương đối rộng.

Mặc dù vậy

Nàng cũng chưa từng nghe nói qua, có tu sĩ nào có thể đột phá từ đạo quân

Thế Giới cảnh tầng ba đến cấp độ đạo quân Tạo Vật cảnh trong thời gian mười

hai năm.

Phải biết rằng, dự định ban đầu của Ngũ Hà thiên tôn là mang Trần Đạo

Huyền đến tiềm tu ở Ngũ Hà thiên tôn phủ.

Mục đích của hắn là để Trần Đạo Huyền tranh thủ cơ hội độ kiếp ở lôi hải

lần tiếp theo.

Nhưng so với thời gian Ngũ Hà thiên tôn dự đoán, Trần Đạo Huyền đạt được

sớm hơn ước chừng một ngàn năm!

Đây là thiên phú tu luyện biến thái tới cỡ nào!

Nhiễm Linh Tịch đừng nói là gặp, nghe cũng là chưa từng.

Tuy nói đối với tu sĩ, Ngũ Hà thiên tôn phủ là một thánh địa tu hành, nhưng

Nhiễm Linh Tịch từ nhỏ đã tu hành ở Ngũ Hà thiên tôn phủ, nhưng đâu thấy tốc

độ tu luyện nhanh bao nhiêu.

Giải thích duy nhất chính là thiên phú tu hành của Trần Đạo Huyền vô cùng

kinh người.

Ngũ Hà thiên tôn có khi đều suy nghĩ, chẳng thể trách lúc trước ở Dao

Quang thành, hắn mời Trần Đạo Huyền đi Ngũ Hà thiên tôn phủ, đối phương lại

còn có chút không tình nguyện.

Lúc trước Ngũ Hà thiên tôn cho rằng Trần Đạo Huyền nói mình nhất định có

thể đột phá đến Độ Kiếp kỳ, là khoe khoang khoác lác, không nghĩ tới đối

phương lại khiêm tốn.

Lấy thiên tư của Trần Đạo Huyền, nếu hắn cũng không thể đột phá đến Độ

Kiếp kỳ, vậy nhân tộc này còn có ai có thể đột phá đến Độ Kiếp kỳ?

Tầng mây lại mở ra, lại có hai thân ảnh bay ra.

Thấy như vậy.

Ánh mắt Ngũ Hà thiên tôn cùng Cổ Kiếm thiên tôn hơi sáng lên.

Hai người này, lại có một người vượt qua lôi kiếp thứ hai!

Cổ Kiếm thiên tôn giơ tay khẽ vẫy, hai người này lập tức bay lên đỉnh Thiên

Tôn sơn.

- Vãn bối Thẩm Minh, Từ Hách, gặp qua Cổ Kiếm thiên tôn, Ngũ Hà thiên

tôn!

Hai người chạy tới cung kính chắp tay hành lễ với Cổ Kiếm thiên tôn cùng

Ngũ Hà thiên tôn.

Cổ Kiếm thiên tôn cùng Ngũ Hà thiên tôn gật gật đầu, chúc mừng:

- Chúc mừng hai vị bước vào cảnh giới Thiên Tôn.

Sau đó, Cổ Kiếm cố ý đưa ánh mắt nhìn về phía vị tu sĩ trẻ tuổi duy nhất

trong hai người vượt qua lôi kiếp thứ hai, nói:

- Nếu ta không nhớ lầm, ngươi là đệ tử Thái m giáo đúng không?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.