Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 1009: Quảng Nguyên Lôi Hải (2)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trên đường trở về Thiên Tôn sơn.

Giờ phút này đầu óc Lạc Li vẫn là một đám sương mù, nàng nhìn về phía

Trần Đạo Huyền bên cạnh, hỏi:

- Trần lang, sao Tiêu Vũ Hóa lại thành gian tế giới yêu?

- Ha ha, Hạc Ngân Niên lừa quỷ mà thôi.

Trần Đạo Huyền lạnh lùng nói.

Lời nói của Hạc Ngân Niên đương nhiên không lừa được Trần Đạo Huyền,

nếu Tiêu Vũ Hóa có năng lực này, còn có thể vì một kiện tiên khí của Càn

Nguyên Kiếm Tông mà gióng trống khua chiêng liều mạng lớn như vậy ư.

Nếu hắn là gian tế của giới yêu, còn phải sợ đi tòng quân?

Đây không phải là mâu thuẫn sao?

Lời giải thích duy nhất là, viên lưu ảnh thạch trong tay hắn là chứng cứ giả

mà Hạc Ngân Niên cố ý tạo ra.

Cũng chỉ khi những người như Tiêu Vũ Hóa đồng ý thu âm những lời khai

giả này, Hạc Ngân Niên mới có thể đồng ý giúp bọn họ trốn tránh lệnh chiêu mộ

của Thiên Tôn thành.

Nói cho cùng, đây chỉ là một đầu danh trạng mà thôi.

Nhưng phần đầu danh trạng cũng đủ để Tiêu Vũ Hóa vào chỗ chết!

Kỳ thật, bất kể là Tiêu Vũ Hóa trốn tránh tòng quân, hay là Tiêu Vũ Hóa làm

gian tế của giới yêu, hắn đều chết chắc.

Hiện tại Trần Đạo Huyền ngược lại không vội giết đối phương, hắn muốn

dùng Tiêu Vũ Hóa làm mồi nhử, câu ra con cá lớn hơn.

Trần Đạo Huyền không giải thích, Lạc Li vẫn có chút mộng mộng mê mê.

Nhưng nàng tin rằng ái lang sẽ xử lý tốt mọi thứ.

Đích xác, hiện giờ Trần Đạo Huyền xử lý những thứ này, hoàn toàn là đứng

ở góc độ thượng vị giả.

So sánh với Tiêu Vũ Hóa, Hạc Ngân Niên, hắn mới là trọng tài, mà đối

phương lại là người bị hắn phán quyết.

Loại thay đổi địa vị này, đều là do thực lực mang đến.

Nếu bây giờ hắn chỉ là một vị Nguyên Thần đạo quân bình thường, tuyệt đối

không có khả năng để cho Hạc Ngân Niên cúi đầu, chứ đừng nói là giao Tiêu

Vũ Hóa ra, hai tay dâng tội chứng lên.

......

Trở lại Ngũ Hà thiên tôn phủ.

ầ ề

Trần Đạo Huyền ngay lập tức tìm được Ngũ Hà thiên tôn.

- Gian tế của giới yêu?

Ngũ Hà thiên tôn đánh giá Tiêu Vũ Hóa bị Trần Đạo Huyền phong cấm lục

giác, nhìn Trần Đạo Huyền một cái.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, vung tay lên, cởi bỏ phong cấm cho Tiêu Vũ

Hóa.

- Hô! Hô! Hô!

Vừa mới cởi bỏ phong cấm, Tiêu Vũ Hóa giống như người chết đuối được

cứu, điên cuồng thở dốc.

- Trần Đạo Huyền, ngươi...

Lời còn chưa dứt, Tiêu Vũ Hóa lập tức chú ý tới Ngũ Hà thiên tôn cách đó

không xa.

Hắn đánh giá Ngũ Hà thiên tôn một cái, lại phát hiện mình không nhìn ra tu

vi của đối phương, thấy thế, Tiêu Vũ Hóa vội vàng quỳ rạp xuống đất, dập đầu

không ngừng nói:

- Vãn bối bái kiến Thiên Tôn!

Thấy bộ dáng của hắn, Ngũ Hà thiên tôn cũng không nói nhảm, trực tiếp hỏi:

- Bổn tọa hỏi ngươi, chuyện này là sao?

Nói xong, Ngũ Hà thiên tôn kích phát lưu ảnh thạch, nhất thời, tội chứng

Tiêu Vũ Hóa tư thông giới yêu liền hiện ra trước mặt ba người.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Tiêu Vũ Hóa hoàn toàn trắng bệch.

Hắn biết, chính mình chết chắc rồi!

Tiêu Vũ Hóa không khỏi oán hận nói:

- Hạc Ngân Niên, ngươi đủ tàn nhẫn!

Dường như nghe ra ý bóng gió của Tiêu Vũ Hóa, Ngũ Hà thiên tôn tiếp tục

hỏi:

- Ngươi nói là, nội dung lưu ảnh thạch này ghi lại là do Hạc Ngân Niên bịa

đặt?

Tiêu Vũ Hóa biến sắc, cuối cùng vẫn không nói một lời.

- Tiêu Vũ Hóa, ngươi là muốn giúp Hạc Ngân Niên gánh lấy tất cả tội lỗi

sao? Phải biết, hắn chỉ muốn dồn ngươi vào chỗ chết!

- Hừ, Trần Đạo Huyền, ngươi không cần uổng phí miệng lưỡi, thông địch là

chết, từ chối tòng quân cũng chết, trái phải đều là chết, ngươi còn muốn ta nói

gì?

Nghe vậy.

Trần Đạo Huyền và Ngũ Hà thiên tôn nhìn nhau cười.

Trần Đạo Huyền ho khan một tiếng, nói:

ấ ế

- Tiêu Vũ Hóa, thông địch nhất định là tử tội, đây là thiết luật nhân tộc.

Nhưng từ chối tòng quân chưa chắc đã là tử tội, nhất là ngươi có biểu hiện lập

công chuộc tội.

- Ngươi nói cái gì?

Tiêu Vũ Hóa giống như người chết đuối bắt được rơm cuối cùng.

Đột nhiên, hắn dường như nghĩ về điều gì đó:

- Nhưng thế thì thế nào, ta đã đắc tội ngươi, ngươi sẽ tha cho ta?

Trần Đạo Huyền lắc đầu:

- Ngươi cẩn thận ngẫm lại, mặc dù ngươi đắc tội ta, nhưng ta và ngươi giao

phong mấy lần, lại là ai chiếm thế thượng phong? Ta cần gì phải hận ngươi?

Câu nói này, một lần nữa làm cho Tiêu Vũ Hóa tâm sinh hy vọng.

Không sai, tuy Tiêu Vũ Hóa đắc tội Trần Đạo Huyền, nhưng mấy lần hắn

giao phong với Trần Đạo Huyền, hắn tổn thất thảm trọng, ngược lại Trần Đạo

Huyền không chỉ không tổn thất cái gì, còn mượn cơ hội thu toàn bộ vùng Tây

Bắc vào trong túi.

Lại nói tiếp, hắn hẳn là ân nhân của Trần Đạo Huyền!

Trần Đạo Huyền không biết ý nghĩ của Tiêu Vũ Hóa lúc này, nếu không

tuyệt đối sẽ bị đối phương mặt dày vô sỉ làm cho bật cười.

Thấy phòng tuyến tâm lý của Tiêu Vũ Hóa hoàn toàn bị nghiền nát, Ngũ Hà

thiên tôn lại hỏi:

- Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?

- Vâng!

Lúc này Tiêu Vũ Hóa một năm một mười, nói ra tất cả mọi chuyện.

Thì ra, Vô Cực tiên môn cấu kết với Hạc Ngân Niên để trợ giúp Nguyên

Thần đạo quân trong môn và các thế lực phụ thuộc trốn tòng quân, hơn nữa còn

không phải là lần một lần hai.

Hai bên đều có sự hợp tác lâu dài.

Có thể nói, Nguyên Thần đạo quân dưới trướng Vô Cực tiên môn, ước

chừng một nửa đều trốn tòng quân.

Tiêu Vũ Hóa hắn cũng là cơ may ngẫu nhiên, mới biết được bí mật này trong

môn.

Khi hắn biết bí mật này, Tiêu Vũ Hóa liền tán tận gia tài, lựa chọn trốn tòng

quân.

Mà muốn trốn tòng quân, không chỉ cần một lượng lớn tiền tài, còn phải

giao cho Hạc Ngân Niên một bản đầu danh trạng, đầu danh trạng này chính là

lưu ảnh thạch mà Hạc Ngân Niên giao cho Trần Đạo Huyền.

- Những gì ngươi nói, có bằng chứng không?

Tiêu Vũ Hóa nhìn Trần Đạo Huyền một cái:

- Có, đương nhiên có! Không chỉ là ta, môn chủ, trưởng lão trong môn ta,

đều lưu lại đầu danh trạng ở chỗ Hạc Ngân Niên. Cũng không thể toàn bộ người

Vô Cực tiên môn ta đều là gian tế đi? Hơn nữa các ngươi cũng có thể điều tra

một chút, mấy năm nay Hạc Ngân Niên len lén trợ giúp Vô Cực tiên môn ta

trốn tòng quân bao nhiêu tu sĩ Nguyên Thần!

Nói đến đây, sự tình gần như đã rõ ràng rồi.

Trong lòng Trần Đạo Huyền cùng Ngũ Hà thiên tôn đều rõ ràng, chuyện này

cũng không phải là gian tế nhân tộc gì đó, mà là Hạc Ngân Niên thu hối lộ, trợ

giúp Vô Cực tiên môn trốn tòng quân.

Hơn nữa là trợ giúp Vô Cực tiên môn trốn tòng quân với quy mô lớn.

Nghĩ đến cũng đúng, nghe nói Hạc Ngân Niên này chỉ là một con nối dõi

không được Cửu Vực thiên tôn coi trọng, nhưng Trần Đạo Huyền nhìn bộ dáng

của hắn, trong tay lại không thiếu tiền tài chút nào.

Phải biết rằng, chỉ là một trận đấu yêu, tiền cược đặt vào có thể đạt tới 5000

vạn giọt tạo hóa lực, sắp bằng một kiện tiên khí hạ phẩm phẩm chất không tệ.

Là một nhà cái, có thể tưởng tượng được sự giàu có của Hạc Ngân Niên.

Số tiền này, Hạc Ngân Niên lấy từ đâu?

Cũng không đến mức hắn cũng giống Trần Đạo Huyền, có được bản lĩnh

công nghiệp khai thác tạo hóa lực đi??

- Đạo Huyền.

Ngũ Hà thiên tôn nhìn về phía Trần Đạo Huyền.

- Thiên Tôn.

Trần Đạo Huyền chắp tay.

- Chuyện này, trước tiên để đó, mọi việc cứ đợi đến khi ngươi đột phá Độ

Kiếp kỳ rồi lại bàn bạc ký hơn. Mặc dù Hạc Ngân Niên không tính là cái gì,

nhưng phụ thân hắn Cửu Vực thiên tôn, chính là một trong những thiên tôn

đứng đầu nhân tộc ta.

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền thăm dò nói:

- Là giống như Ngân Dực thiên tôn?

Ngũ Hà thiên tôn lắc đầu:

- Cửu Vực là trấn thủ chủ thành.

Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền lập tức hiểu được.

Hiện tại Trần Đạo Huyền muốn động Hạc Ngân Niên, độ khó không nhỏ, trừ

phi Ngũ Hà thiên tôn tự mình ra tay.

Nhưng Ngũ Hà thiên tôn cũng phải vượt qua lôi kiếp lần thứ tám, hiện tại

hắn cũng không có tâm tư chú ý những chuyện vặt vãnh này.

- Chỉ cần ngươi độ kiếp thành công ở Quảng Nguyên Lôi Hải, những chuyện

này, đều chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Ngũ Hà thiên tôn lạnh nhạt nói.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.