Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 100: Tu hành lộ




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Giá này ..."

Trần Đạo Huyền biết mình đã lừa gạt cô nương ngốc này không nhẹ.

Nhìn bộ dáng thành khẩn trên gương mặt xinh đẹp của Lạc Li, Trần Đạo

Huyền không khỏi sinh ra một tia áy náy.

Nhưng chợt tia áy náy này đã bị hắn vứt bỏ.

Hắn nhìn Lạc Li, lại nhìn thấy Giao nhân tộc mang đến rất nhiều kỳ trân dị

bảo, một ý nghĩ càng thêm táo bạo xuất hiện ở trong nội tâm của hắn.

Trần Đạo Huyền nghĩ tới nghĩ lui, bất động thanh sắc nói: "Lạc cô nương, ta

cảm nhận được thành ý của Giao nhân tộc các ngươi, chỉ là... 10 linh thạch một

khỏa thủy linh châu có quá..."

Trần Đạo Huyền còn chưa dứt lời, khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Li hiện lên

vẻ xấu hổ, cô ấp úng nói: "Ta biết mười linh thạch một khỏa Thủy Linh Châu có

chút đắt, nhưng như thế nào cũng rẻ hơn Chu gia đúng không?

Vậy... Nếu như ngươi vẫn cảm thấy đắt thì chúng ta còn có thể thương

lượng.”

"Được rồi! Không cần thương lượng, định giá như vậy đi.”

Trần Đạo Huyền khoát tay áo nói.

Hắn cảm thấy không thể nói chuyện với Lạc Li nữa, nói tiếp, phỏng chừng

có thể nói đến 1 viên.

Tuy rằng Trần gia cần tích lũy vốn liếng nhưng cũng không thể lừa gạt như

vậy

Dù sao hắn cũng đã coi Giao nhân tộc là đồ của mình.

Nghe Trần Đạo Huyền đồng ý với mức giá này, Lạc Li thở phào nhẹ nhõm.

Nhiều năm như vậy, bởi vì Chu gia hãm hại cho nên tới giờ Giao nhân tộc

vẫn không dám giao tiếp với nhân tộc, một ít tin tức về nhân tộc cũng là tiền bối

trong tộc truyền miệng truyền xuống.

Lạc Li không phải Không biết Trần Đạo Huyền đã kiếm được rất nhiều lợi

nhuận từ các giao dịch giữa hai bên.

Nhưng cũng các nàng Giao nhân tộc cũng có được vũ khí mình muốn trong

giao dịch với Trần Đạo Huyền.

Theo Quan điểm của Lạc Li, thỏa thuận giữa hai bên là đôi bên cùng có lợi.

Đàm phán xong giá của mấy loại linh quặng thạch và thủy linh châu, Trần

Đạo Huyền nói: "Nếu giá đã thỏa đáng thì chúng ta liền giao dịch đi. "

“Vậy, được."

ổ ầ ầ ổ

Lạc Li lộ ra hai cái răng hổ nhỏ, cười gật gật đầu, "Lần này chúng ta tổng

cộng mang đến 101756 viên linh thạch cùng với các loại linh quáng cùng linh

châu giá trị ước chừng khoảng 17 vạn linh thạch. "

“Nói cách khác, tổng giá trị hàng hóa của các ngươi là 271756 linh thạch."

"Đúng." Lạc Li gật đầu.

Trần Đạo Huyền tiếp tục nói: "Bên ta tổng cộng mang đến 350 khẩu phi

kiếm, dựa theo chúng ta thương nghị xong giá cả 500 linh thạch một thanh, tổng

cộng cần phải trả 175000 linh thạch.”

Nghe vậy, Lạc Li có chút khó xử, dường như nàng mang đến quá nhiều thứ,

Trần Đạo Huyền lại không thể ăn hết được.

Đang lúc nàng đang khó xử, Tâm tư Trần Đạo Huyền khẽ động, cười nói:

"Lạc cô nương, tuy rằng chúng ta mới giao dịch lần thứ hai, không biết ấn

tượng của cô đối với ta như thế nào?”

Nghe vậy, Lạc Li ngây người, khuôn mặt ửng đỏ nghiêng đầu nói: "Cũng

không tệ lắm.”

“Ấn tượng và uy tín của ta đối với Lạc cô nương và Giao nhân tộc cũng rất

tốt!”

Hắn dừng lại, "Vì vậy, ta nghĩ rằng thỏa thuận của chúng ta có thể tiếp tục và

mở rộng."

“Mở rộng?”

"Đúng vậy! Mở rộng.”

Nhìn bộ dáng u mê của Lạc Li, Trần Đạo Huyền tiếp tục giải thích: "Ví dụ

như ở biển sâu có rất nhiều tài nguyên mà nhân tộc chúng ta có thể dùng được,

mà các ngươi Giao nhân tộc lại không dùng được, ví dụ như linh quặng thạch

này chính là một trong số đó.

Mà nhân tộc ta cũng có rất nhiều thứ các ngươi cần, ví dụ như pháp khí.

Cho nên, ta cảm thấy không bằng chúng ta chia sẻ thật lòng một chút, mọi

người cần tài nguyên gì trong tay đối phương. "

Nghe được điều này, Lạc Li im lặng.

Thật lâu sau.

Cô ngẩng đầu lên nói: "Chúng ta thiếu đồ ăn. "

"Cái gì?"

Trần Đạo Huyền suýt chút nữa bị câu nói này của Lạc Li làm cho choáng

ngợp.

Sau khi Tu sĩ đi lên con đường luyện khí liền ích cốc không ăn.

Giao nhân tộc có tu vi thấp nhất đều là nhất giai sơ kỳ tương đương với nhân

loại tu sĩ luyện khí sơ kỳ làm sao có thể thiếu ăn?

Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Trần Đạo Huyền.

Lạc Li chậm rãi giải thích: " phương thức tu luyện của Giao nhân tộc không

giống với nhân loại, phương thức tu luyện của chúng ta giống như cổ tu sĩ. "

“Cổ tu sĩ."

Nghe được từ này, Trần Đạo Huyền bừng tỉnh đại ngộ.

Cổ tu sĩ là chỉ đám tu sĩ thời kỳ thượng cổ kia.

Ở giới tu hành cũng không phải nói tu sĩ hiện tại không bằng thượng cổ tu sĩ.

Chỉ có thể nói rằng con đường mà hai bên đang đi có chút khác biệt.

Cổ tu sĩ song tu luyện khí cùng luyện thể, nhưng tu sĩ thời kỳ thượng cổ có

một đặc điểm, đó chính là bọn họ không có pháp khí.

Ban đầu Thượng cổ tu sĩ bắt chước yêu thú đi lên con đường tu hành.

Khi đó nhân tộc còn chưa phải bá chủ giới này.

Chỉ có thể nói Nhân tộc trong vạn tộc là một chủng tộc không lớn không

nhỏ.

Nhưng theo quần thể tu sĩ xuất hiện, nhân tộc dựa vào năng lực sinh sôi nảy

nở khủng bố, nhanh chóng trưởng thành đoạt lấy đại chủng tộc đệ nhất giới.

Về sau trở thành bá chủ giới này.

Những ngoại tộc và yêu thú khác hoặc là trốn đến thâm uyên cùng cốc cách

xa nhân tộc hoặc là trốn dưới đáy biển sâu không dám lộ diện.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.