Hơn một tiếng sau, Isora nhàm chán ngáp một tiếng, liếc nhìn vào phòng.
- Sao rồi bác sĩ?
Đứa bé hướng về Chopper hỏi.
- Anh ta sao rồi?
- Những gì tôi làm được thì tôi đều đã làm hết rồi.
Chopper nghiêm túc nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, nói.
- Bây giờ chúng ta chỉ có thể chờ đợi thôi.
.
.
Đứa bé nhìn thấy người đàn ông không còn vẻ mặt đau đớn thì mỉm cười nói.
- Dù sao cũng cảm ơn bác sĩ rất nhiều.
- Chúng ta vẫn chưa thể nghĩ ngơi được đâu.
Chopper nói.
- Chờ đến khi anh ta tỉnh lại rồi nói.
.
.
- Cậu ăn gì chưa, Chopper?
Isoraa bước vào, nói.
- Chắc là Sanji vẫn còn chừa thức ăn, để tớ đi lấy cho cậu một ít.
- Cảm ơn cậu, Isora.
Chopper nói.
- Nhưng mà đừng để bị phát hiện đấy.
- Ừ, tớ biết.
Isora quay đầu nói.
- Dù sao thì chỗ này cũng bí mật như thế, chắc là vì không muốn ai biết.
.
.
Ở tàu Thousand Sunny, cả nhóm mũ rơm đều lăn ra ngủ như chết.
- Bây giờ chúng ta phải làm gì tiếp đây?
Trên tàu chỉ còn đám ngư dân đang tụ hợp lại trò truyện.
- Còn làm gì nữa? Việc chúng ta phải làm thôi.
- Haizz, thật sự thì tôi không muốn làm việc đó chút nào.
.
.
Họ là những người tốt bụng đã ra tay giúp đỡ chúng ta.
.
.
- Đúng là vậy.
.
.
Họ là những người vô cùng tốt bụng.
- Các cậu đang nói gì vậy? Nếu không làm thì sao chúng ta có thể trở về được?! Nếu chúng ta có con tàu này, chắc chắn chúng sẽ-!
- Đủ rồi! Chúng ta sẽ giao con tàu cho bọn chúng.
Các cậu đừng quên là chúng ta chỉ đang làm theo mệnh lệnh của chúng mà thôi.
.
.
- Ai bảo là tôi sẽ làm theo mệnh lênh!? Tôi sẽ không thỏa hiệp đâu! Chúng ta sẽ lấy con tàu này và tấng công bọn chúng! Nếu không thì Vigaro-san sẽ không yên nghỉ được đâu!
- Oi, oi.
Tôi không biết mấy vị đang có lỗi với ai, nhưng.
.
.
Lúc này giọng nói của Franky vang lên.
- Các vị nên đổi kịch bản khác đi nhé!
- N-Ngươi!
Một “Ngư dân” chỉ vào Franky, nói.
- Không phải ngươi đã gục rồi hả?!
- À.
Robin cùng Sanji đi ra, nói.
- Tôi cũng ngửi thấy mùi lạ nên không ngủ được.
- Các vị đã bỏ thuốc gì đó vào thức ăn của bọn tôi.
Sanji tiếp lời, hỏi.
- Chắc là các vị đã chuẩn bị trước rồi nhỉ?
Zoro ngồi trong phòng ăn, liếc nhìn đám người qua cửa sổ, nói.
- 3 người chắc là đủ rồi nhỉ.
.
.
- À.
Isora vừa loay hoay mở khóa của cái tủ lạnh, vừa nói.
- Cậu định đi ngủ nữa à, Zoro?
- Không ngủ thì làm gì giờ?
Zoro hỏi.
- Cậu làm gì đấy?
- À?
Isora nói.
- Chopper đang chữa trị cho một người bị thương rất nặng, từ chiều giờ chưa ăn gì nên tớ về lấy.
- Ơ, nếu là cho Chopper thì.
Zoro đứng lên, đi tới gần bếp nói.
- Tớ nhớ là lông mày xoăn để ở đâu đây thì phải.
- Ở đó à?
Isora quăng cái que sắt qua một bên, đi tới gần bếp, một lúc sau, Isora cầm theo một cái giỏ đồ ăn bay đi.
.
.
- Này, Chopper.
Isora bay nhanh vào khoang thuyền tối ôm, nói.
- Tớ tìm được 2 phần thức ăn đây.
Chopper nhảy xuống ghế, cầm lấy cái giỏ nói.
- Cảm ơn, Isora.
- Aaa!
Đứa bé chỉ vào Isora nói.
- Anh đang bay?!
- Ừ, đang bay.
Isora hỏi.
- Có gì không?
- A, à, không.
.
.
Isora đứng lên sàn, nói.
- Các cậu ăn đi, tớ vừa cảm nhận được phiền phức đang đến gần chúng ta, có lẽ sẽ có đánh nhau đấy.
.
.
Ở Thousand Sunny, Robin, Sanji, Franky đang đứng đối diện với đám “Ngư dân”.
- Vậy, Bọn ngươi giải thích xem nào.
.
.
Franky bóp tay, cùng với Sanji bước từng bước tới gần đám “Ngư dân”.
- Đ-Đợi chút!
Một người đàn ông cơ bắp, giơ hai tay ra nói.
- Nếu bình tĩnh một chút, chúng ta sẽ hiểu nhau mà.
.
.
Mà cũng có thể là không.
.
.
Sanji và Franky hét lên.
- Bớt nói nhảm đê!!
- Vậy, à.
.
.
Ờ.
.
.
Không đợi người đàn ông cơ bắp nói xong thì 3 trong số 7 tên “Ngư dân” lập tức rút đao, xong lên, thấy họ xong lên, người đàn ông cơ bắp vội nói.
- Oi, này mọi người! Chờ chút-!
- Thôi đi Guile! Họ chỉ có ba người thôi mà! Chúng ta sẽ cướp con tàu này bằng vũ lực!
- Phải, nếu thành công, chúng ta sẽ trở lại như xưa.
Tôi không thể chịu nổi đám đó nữa!
- Đ-Đợi đã.
.
.
Khi chúng ta mệt lừ, họ đã.
.
.
- Đúng đó, giờ mà giở trò tham lam như thế thì.
.
.
- IM ĐI! Nếu mọi người không làm.
.
.
Chúng tôi sẽ làm!
- Vậy thì ít ra cũng đừng làm gì cô gái kia!
- Phải, đừng làm gì!
Sanji hút một hơi thuốc, nhìn 3 người đang xông tới, nói.
- Vậy ra đây là cách các ngươi trả ơn à?
Franky nói.
- Thật tốt khi biết con người thật của các ngươi!
- Mấy người!
Trong lúc thanh đao trên tay tên “Ngư dân” xém chém thẳng vào Franky và Sanji, thì người đàn ông cơ bắp tên Guile lập tức xông lên, đè đầu người cầm đao xuống boong thuyền nói.
- Chờ chút nào!
Franky bất ngờ hỏi.
- Gì vậy?
Guile đứng dậy nói.
- À, tuy là làm vậy thì có thể gây hiểu lầm nhưng chắc không có gì lớn đâu.
.
.
Chúng tôi thật sự không muốn làm chuyện bất lợi cho mọi người.
Phải vậy không? Hề hề hề.
.
.
- Đừng có “Hề hề hề” với ta!
Franky nói.
- Ngươi đang che giấu việc gì thế?!
Sanji nói.
- Bộ dáng của các ngươi thôi cũng vô cùng xấu xa rồi.
- Cạch ~ !
Zoro mặc một cái áo lạnh, mở cửa đi ra nói.
- Sao vậy? Chưa xử bọn này xong nữa à?
- Tớ nghĩ bọn này đáng ngờ lắm!
Nami cũng đi ra từ phòng ăn, nói.
- Làm gì có ngư dân nào có bộ dáng như côn đồ thế chứ.
- Ào ~ !
Franky nhìn thấy đám “Ngư dân” nhảy xuống biển thì hét.
- Đứng lại!
Sanji bước tới bên mạn thuyền, nói.
- Chúng bơi đi kìa!
- Khốn kiếp!
Franky mở bàn tay trái ra, hướng về mặt biển nói.
- Ta sẽ xử hết dù các ngươi có chạy bao xa cũng vô dụng thôi.
- Được rồi, quên chúng đi.
Nami nhìn quanh hỏi.
- Mà có ai nhìn thấy Chopper với Isora đâu không?
- À.
Sanji nói.
- Hồi chiều, Isora bảo là Chopper đã đi qua thuyền địch, cậu ta cũng đi theo rồi.
Zoro nói.
- Lúc nãy Isora có trở về lấy thức ăn cho Chopper, cậu ta có nói là Chopper bận chữa trị cho một người bị thương nặng.
- À.
.
.
Nami nói.
- Vậy thì qua đó xem sao vậy.
.
.
- Thế.
.
.
Zoro chỉ vào Luffy và Usopp đang ngáy ngủ ở trên sàn, nói.
- Hai tên này thì sao?
- Thiệt là!
Nami bóp cổ tay, đi tới gần hai người, giơ tay lên.
- Dậy đi!!!
- Ầm!