Buổi chiều, Isora nằm trên ghế tắm nắng, giương mắt nhìn Nami đang chơi đùa trong hồ bơi, gần đó là Sanji đang nướng thịt, kế bên là một cái bàn dài trên bàn là từng cái đĩa chứa đầy những xiên thịt nướng mà Luffy và Chopper và.
.
.
Sogeking đang nhai ngấu nghiến.
- Khoan đã.
.
.
Zoro dừng ăn, nhìn Sogeking hỏi.
- Cậu tới khi nào vậy?
- Ê mấy cậu.
Isora đứng lên, động tác khởi động, nói.
- Ăn gì thì ăn lẹ đi.
Chút nữa phải đánh nhau đấy.
- À, lần này chúng ta sẽ không thua.
Luffy ném miếng thịt vào miệng, lộ ra vẻ mặt hạnh phúc nói.
- Ngon quá ~ !
- Nami-san ~ !
Sanji lật mấy xiên thịt trên bếp, nói.
- Thịt đã nướng xong rồi nè ~ !
Nami khoác tay nói.
- Tôi lên liền.
- Ầm!
Mặt nước vỡ tung, thân hình của bà Kokoro bay ra khỏi mặt nước, đáp xuống cạnh bên Sanji trong tiếng hoan hô của Chimney, bà Kokoro hít một hơi, cười nói.
- Nga ha ha ha, coi bộ thịt ngon à nha.
- Ăn thử hong ~ ?
Sanji cầm hai xiên thịt quay lại, đút thẳng vào miệng của bà Kokoro.
-.
.
.
.
Sau một lúc im lặng, Isora ôm bụng lăn trên đất cười to.
- Ha ha ha “Ăn thử hong ~ !”.
Ha ha ha ha!
- Tên chết tiệt!
Sanji nổi giận chạy tới, đá Isora bay xuống hồ bơi nói.
- Đi chết đi!
Ở trên không, Isora vẫn cười to, đến khi thân hình của hắn rơi thẳng vào trong hồ thì tiếng cười mới dừng lại.
- Hở? “Cái mềm mềm này là.
.
.
”.
Isora ngẩng đầu lên, chỉ thấy Nami đang dùng ánh mắt giết người im lặng nhìn hắn, lại liếc mắt nhìn nơi mà đôi tay của mình đang để lên một cái, hai hàng máu mũi lập tức chảy ra, Isora rút tay lại quay đầu.
- Pháo Ki.
- Ầm!
Lúc này một tiếng nói cực kì lạnh lẽo vang lên, tiếp đó Isora liền bị nổ bay lên bờ,
- Tên lùn dê sòm!
Nami giơ nắm tay hướng về Isora đang nằm trên bờ nói.
- Đi chết đi!
Isora lặng lẽ cười nghĩ.
- “Thật là cảm giác”.
- Quý cô Robin ơi ~ !
Trong lúc cảm xúc của Isora vẫn kẹt lại trong cảm giác mềm mềm, Sanji cầm theo đĩa thịt nướng kêu to rồi chạy ra ngoài hỏi.
- Thịt ngon không? Mùi vị rất tuyệt đúng không?
Khi Sanji vừa chạy tới gần Robin xong, Zanbai lập tức kéo theo đám đàn em tới.
- Mũ rơm, cậu dậy rồi à.
- Ờ, xin chào gia đình Franky.
Luffy vừa nhai thịt vừa hét lên.
- Tới đây ăn luôn đi.
Zanbai hào hứng nói.
- Chúng tôi tới ngay.
Tại một cái bàn tròn gần hồ bơi, Isora cầm xiên thịt đưa cho Nami nói.
- Ăn xiên này nè.
Nami nhai thịt nướng, làm cho hai bên má phồng lên, đưa tay lấy xiên thịt của Isora nói.
- Tớ chưa hết giận đâu nhá.
Isora vừa ăn vừa nói.
- Cậu cũng biết là không phải tớ cố ý mà.
Nhìn thấy ánh mắt tỏa sáng của Nami, Isora vội nói.
- Dừng! Tớ hết tiền rồi, không còn xu nào hết.
- Không sao, ghi nợ là được.
Nami giơ tay nói.
- Lúc ở đảo trên trời, cậu cố ý, tớ sẽ lấy 10 triệu Belly, tính luôn lãi là 15 triệu.
Bây giờ một lần là vô tình, cậu trả cho tớ thêm 5 triệu Belly là 20 triệu.
Isora thở dài nghĩ.
- “Nếu tớ không mua quả cam 40 triệu thì.
.
.
Được 4 lần nhỉ.
.
.
Không! Nhất định không được! Có tiền cũng không thể có ý nghĩ đó”.
- Aaa, sao cô lại ăn mặc mát mẻ như thế?!
Một tiếng hét đánh gãy suy nghĩ của Isora, vừa ngẩng đầu lên nhìn, Isora lập tức thấy Paulie đang cầm cái khăn, che cho Nami.
- Tên này.
.
.
Isora nhìn thấy Paulie càng lúc càng gần Nami thì đứng lên, giơ chân.
- Biến!
- Ầm!
- Ào!
Paulie ngôi lên khỏi mặt nước, chỉ về phía Isora nói.
- Cậu-!
- Tôi làm sao?
Isora nói.
- Ông anh lợi dụng hành vi che chắn để nhích lại gần Nami, tôi thấy rõ ràng luôn mà.
- Không phải.
Paulie nói.
- Cậu coi cô bạn gái của cậu mặc hở hàng chưa kìa! Không đi che lại đi còn gây sự với tôi à?
- Tên nào nhìn?
Isora giơ tay lên chỉ một vòng nói.
- Tên khốn kiếp nào dám nhìn thì sẽ lập tức mất giống luôn, tin không?
-.
.
.
Nami nhìn Isora, lại liếc Paulie ở dưới hồ bơi nói.
- Hai tên dở hơi.
.
.
- Mà.
.
.
Isora hỏi.
- Ở đảu ra nhiều người thế?
- MỞ TIỆC Đi!
Vừa nghe tiếng hét, Isora lập tức không quan tâm người ở đâu ra, hắn dùng Vũ Không Thuật bay lên trời, hét lên.
- Mở tiệc!!!
.
.
Hoàng hôn, mặt trời dần dần đến gần mặt biển, Isora cầm một xiên thịt nướng, ngồi trên vách tường cao nhìn về hướng đông nói.
- Ông ngoại.
.
.
Bây giờ con sống rất tốt.
Con đang dùng mạng sống để thực hiện ước mơ như lời ông nói.
Nhớ nhìn theo con.
.
.
Robin cầm theo một ly nước, đi tới nơi vắng người, tựa lưng vào vách tường, mỉm cười nhìn Luffy đang làm trò trong bữa tiệc.
- Nghe ta hỏi đây, Nico Robin.
Một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ vang lên, trong ánh mắt của Robin lập tức hiện lên một tia cảm xúc sợ hãi.
- Ngươi đang làm quý cô Robin của bọn ta sợ đấy, Aokiji.
- Ờ.
Muốn hỏi gì thì hỏi đi, biết đâu mấy người bọn ta trả lời được đó.
- Còn không hỏi thì biến nhanh, bọn ta đang tổ chức tiệc, và thuyền trưởng không chào đón ngươi.
Robin nhìn 3 người đột ngột xuất hiện trên tường nói.
- Zoro, Sanji, Isora.
- A ra ra ra.
Aokiji đứng thẳng lên nói.
- Đừng nghiêm túc quá, ta chỉ muốn hỏi vài câu thôi mà.
Nhìn thấy 3 người vẫn điềm tĩnh đứng trên từng, Aokiji nói.
- Nico Robin, chúng ta cần nói chuyện một chút.
Robin suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu nhìn 3 người nói.
- Các cậu có thể.
.
.
- Không được.
Sanji nói.
- Bọn tôi đi rồi thì ai biết hắn có nói gì tổn thưởng cô không chứ, Robin-chan.
Isora im lặng nhìn Robin một cái rồi kéo Sanji đi, trên đường trở về bữa tiệc, Isora nói.
- Robin sẽ không làm chuyện ngu ngốc đó thêm lần nữa đâu, đừng lo.
Sanji sửa lại cổ áo, đốt một điếu thuốc nói.
- Tớ chỉ sợ tên đó lại mắng Robin-chan.
Zoro chạm tay vào chuôi kiếm nói.
- Lần sau chém hắn.
- Ừ.
Isora gác hai tay ra sau đầu nói.
- Lần sau chém hắn.