Ta Muốn Nghỉ Hưu

Chương 56: Ngọt ngào một khắc 7




Ngày hôm sau tỉnh dậy vẫn là mái nhà dột quen thuộc đó, Kiến Viên Chí mắt nheo lại hơi mỉm cười, dù chỉ mấy ngày nhưng hắn cảm thấy khá quen thuộc. Có lẽ là nhờ người này ở bên đi.

Xoay mình lại đối diện cái cao to nam nhân đang ngủ yên, do nguyên cớ cảm giác không an toàn hay sao mà cả người như con tôm luộc cong khép lại tạo vỏ bọc bên ngoài vững chắc, cảm giác cũng khá đáng yêu đó chứ- Kiến Viên Chí nghĩ.

Vĩnh Phúc đại thúc từ lúc gặp hắn tới giờ y vẫn luôn để xả mái tóc dài che tới mũi đó xuống, ngay cả khi ngủ mái tóc kia cũng làm tốt nhiệm vụ hộ chủ khuôn mặt, bàn tay khẽ nhấc lên, Kiến Viên Chí biết rõ việc này không nên nhưng hắn không ngăn cản được cảm giác tò mò đang cắn phá lòng ngực hắn này- tâm thật ngứa….

Vừa nghĩ tay vừa động, 5 ngón tay thon dài khẽ sướt qua mái tóc đen thẳng che lấp khuôn mặt người hắn tâm tư, lộ ra đầu tiên là đôi mi cong vuốt cùng cái vết đỏ bớt bao phủ gần nửa khuôn mặt kia.

Kiến Viên Chí hơi thở dừng lại, không phải kinh diễm về nhan sắc, Vĩnh Phúc nhan sắc cũng thật sự bình thường qua, hắn cảm thấy vết bớt đó rất đẹp, nếu là cái vết bớt này xuất hiện trên người khác Kiến Viên Chí hắn trước kia nhất định sẽ khinh thường không nhìn tới, còn cảm thấy đặc biệt xấu nhưng trên người Vĩnh Phúc hoàn toàn khác, màu đỏ của vết bớt như khơi dậy nơi nào đó bí ẩn dục vọng thứ Kiến Viên Chí chưa từng có cảm giác với Tường Ngọc Vi, hay với bất kì nam nữ nào khác.

Kiến Viên Chí như đã tra đúng chiếc chìa khóa mở ra chiếc hộp pandora, hắn xoay người đè lên người Tu Y, hơi thở dồn dập, cả người nóng ran từ trong ra ngoài hắn tinh lực tất cả đều dồn vào một chỗ đỉnh đỉnh vào người đang nằm bên dưới hắn- hắn muốn Vĩnh Phúc, hắn muốn y – hắn yêu y…

Tu Y hôm nay ngủ thật sự không quá ngon, hắn thật sự đang ngủ ngon thì lại nằm mơ bị một con muỗi lớn đè trên người, cứ liên tục hút hút hắn, thật ngứa, thật khó chịu, còn nữa không biết con muỗi có có gì như củ khoai lang nóng hổi chọt chọt đùi hắn, thật sự chịu không nổi nữa, Tu Y banh mắt ra định đập chết con muỗi đáng ghét này.

*Con muỗi* Kiến Viên Chí giờ vẫn ở trên người Tu Y nỗ lực mà cọ máu Tu Y.

“ Ngươi…ngươi….làm…l..gì…v..ậy?” Tu Y hoảng sợ nhìn đỏ bừng bừng Kiến Viên Chí, cùng đúng là một củ khoai to đang cà vào người hắn, đôi mắt Kiến Viên Chí đen thẳm trong đó nói tên không rõ dục vọng chiếm phủ. Tu Y cố gắng hồi tưởng tối hôm qua hắn đâu cho y cắn X dược đâu mà cái thèm khát lâu năm lão cơ khát này là ai làm ra a…

“ Vĩnh Phúc đại thúc, ta muốn, ngươi cho ta được không?” Kiến Viên Chí dở giọng nũng nịu nhưng cũng không quên tìm đường mát mẻ trên người Tu Y, hôn hôn mút mút hắn cổ hắn tai một trận ướt át làm Tu Y nổi gợn cả da gà, hắn chuyện này mấy đời làm cũng chưa thiếu nhưng như vậy kịch liệt thật sự lâu rồi hắn chưa thử qua. Nhìn người nam nhân này như cắn X dược nỗ lực cọ, Tu Y cũng có điểm động tâm dù mấy đời phu phu nhưng đời này mới mấy ngày gặp mặt cần phải kéo thẳng lên giường hay không đây- e hèm dù giường ngủ cũng đã ngủ chung nhưng hài hòa sự việc làm vậy có quá mất giá đây không ta. Mà tên này cũng chưa xác nhận yêu hắn, làm xong quay lại bản chất tra nam bỏ người chạy lấy của… nếu viễn cảnh đó xảy ra Tu Y rất sẵn lòng mổ mổ tên này coi dạ là màu đen hay đỏ.

Thấy Tu Y vẫn lì đó như người trên mây thẫn thờ suy nghĩ Kiến Viên Chí cảm giác có chút giận dỗi, hắn ở đây Vĩnh Phúc còn nghĩ tới ai đâu, nhưng nhìn mặt đỏ bừng bừng của Vĩnh Phúc Kiến Viên Chí cũng rất vừa lòng hôm nay nhất định sẽ ăn được tên này, giọng khàn khàn đầy trầm tính cảm vang lên, Kiến Viên Chí muốn hai người xác định quan hệ trước khi làm chuyện này: “ Vĩnh Phúc đại thúc, ta yêu ngươi, ngươi có yêu ta không?”

Người ta bảo đừng tin những lời nam nhân nói trên giường, Tu Y cũng là vậy lời của Kiến Viên Chí chỉ bảo đảm 70% độ chân thật, nhưng dù Kiến Viên Chí có chạy thì sao, Tu Y hắn có bản lĩnh để bắt y lại…. ha hả ai bảo nhiều đời làm thê quản nghiêm Kiến Viên Chí đâu.

“ Haizzz…” thở hắt một hơi, Tu Y mở thương thành ra mua chút dược bôi nào đó xài quá nhiều chỗ công cộng mà bị đưa lên danh sách hàng dùng thường xuyên còn được giảm giá trên thương thành nữa chứ, 2 tích phân 10 hủ nhỏ vừa đủ xài.

“ T…ta…cũng….c…có…c…ch….chút…t..thích…thích..ngươi” Vừa nói hắn vừa móc từ đằng sau ra hủ cao nhỏ ngường ngùng mà nhìn Kiến Viên Chí.

Được Tu Y đáp lại còn thể hiện phóng đãng mà đưa hắn hủ cau, Kiến Viên Chí không thắc mắc tại sao Tu Y lại có nó, hắn không còn tinh lực để nghĩ vậy * sói già Kiến Viên Chí online*


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.