Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 350: Ma ổ




Tang Tuyền Thôn, Sơn Thần Miếu,

Không ai ngờ rằng bên dưới cái này phổ thông, cũ nát miếu thờ lại chứa đựng như thế một cái kinh thiên bí mật. Ngay dưới chân tượng sơn thần kia là một cái thật dài mật đạo, đào xuyên vào phía sau ngọn núi cả trăm trượng.

Cuối mật đạo này là một gian sơn động rất lớn, có đến bằng một cái sân bóng như vậy. Tại trung tâm có hai cái ao nước nhỏ, một bên là trong vắt nước ngầm, cũng chính là cửa vào liên thông đến cách đó mấy dặm thuỷ đàm.

Trên bờ ao nước, có một cái tiểu tháp 3 tầng làm bằng gỗ màu đen huyền, xung quanh nó quấn lượn lờ quỷ khí đen kịt, không thiếu quỷ hồn chính là từ đây bay ra bay vào.

Còn lại một bên, lại là một ao chứa đầy màu đỏ sẫm huyết dịch, tại nó trung tâm, một nữ nhân, đúng hơn là một xinh đẹp thiếu nữ loã thể bị trói chặt vào một chiếc cột sắt đứng thẳng, huyết trì ngập đến nàng ngang ngực, để lộ bên trên tảng lớn trắng loá da thịt cùng tuyệt mỹ dung nhan.

Càng kỳ lạ chính là, xung quanh thiếu nữ này quấn lấy chằng chịt dây leo, những này dây leo chỉ to bằng đầu tăm như thế cũng có màu cũng đỏ tươi cùng dưới chân huyết trì không khác.

Khởi nguồn của những này dây leo là một hạt châu găm sâu vào phía dưới xương cụt thiếu nữ. Từ trong cơ thể, nó đâm sâu vào tủy sống rồi chạy thẳng lên trên hộp sọ, như một lớp vỏ ngoài bao bọc cột sống vậy.

Đã hoàn toàn ăn sâu bén rễ vào cốt tủy, các sợi dây leo nhỏ mới bắt đầu không ngừng vươn ra đâm vào trong da thịt. Dần dần, từ sau gáy lan ra má ra mặt, kéo dài đến khắp tay chân thiếu nữ, như những mạch máu gồ hẳn lên, nhìn cực kỳ kinh khủng.

Thật giống người dùng thi thể để trồng cây, nhưng khác biệt là ở đây người còn chưa chết. Từ thiếu nữ cao vút ngọc nữ phong đều đặn phập phồng lên xuống cùng với đôi lông mày nàng thi thoảng vì đau đớn mà vặn lại thành một đoàn, không khó nhận ra cô bé này là còn đang sống đấy.

Đứng trên bờ, một vị nam tử tuổi tầm trung niên vẻ mặt âm mai đang mê say nhìn về phía trước tất cả, ánh mắt không giấu nổi vẻ tham lam và cuồng nhiệt.

Nếu có Thiên Quỷ Tông người ở đây hẳn sẽ không khó nhận ra, kẻ này chính là bọn hắn bao lâu nay truy lùng phản đồ Hứa Địch, cũng chính là Tống gia mấy người trong ấn tượng Huyết Y Tôn Giả.

“Bảo bối! Cố lên, ngươi sắp hoàn thành lột xác rồi, chỉ một chút nữa thôi, chịu qua cái này hai ba hôm nữa, ngươi sẽ trở thành trên thế giới này độc nhất vô nhị Ma Huyết Đằng Bán Yêu.

Đã qua được bước đầu tiên quan trọng nhất, một chút đau đớn này vậy có đáng là gì, đợi ngày mai ta mang về cho người đủ thức ăn tẩm bổ, tin rằng cũng là lúc ngươi phá kén thành công.”

Huyết Y lầm bầm lầu bầu như một thằng thần kinh, dù biết trong huyết trì nữ nhân sẽ không trả lời nhưng hắn còn là nói không biết mệt.

“Sau này bản Tôn sẽ trở thành Huyết Ma, lúc đó sẽ phong ngươi làm Huyết Hậu, hai ta sẽ cùng nhau nhất thống giang hồ này.”

Chìm đắm trong men say ảo tưởng, lão Huyết tất tất tác tác líu lo không ngừng, mãi đến tận khi từ bên kia một gian đóng kín thạch thất có người đi ra kêu hắn, thằng này mới chưa hết thòm thèm dừng miệng.

“Tôn giả! Trời đã muộn lắm rồi, còn không đi vào nghỉ ngơi. Từ khi có nha đầu này, ngươi là dần dần sao lãng thiếp thân nha.”

Chỉ thấy, tiến đến là một vị cực có phong vận mỹ thiếu phụ, chỉ khoác trên người một lớp lụa mỏng teng ngay cả tác dụng che chắn cũng không được, hào phóng phô bày trên cơ thể hết thảy vốn liếng đang ưỡn ẹo đi qua dùng giọng ngọt nhớt oán trách.

Đặc biệt nàng trước ngực đang lắc lư một cặp hàng khủng, đảm bảo để những người cuồng nhiệt yêu đá bóng như Tống lão gia mê mệt không được.

So với thiếu nữ phía dưới huyết trì, nữ nhân này có thể hơn cũng chỉ là hai trái hung khí này, vì thế nàng không hề giữ lại, còn cố tình hếch ngực cao lên thu hút đối diện người chú ý.

Quả nhiên, dù không biết chơi đã bao nhiêu lần lão Huyết còn là bị sáng mù mắt chó, thằng này liền bỏ qua lải nhải cùng thiếu nữ kia, quay sang ôm lấy eo mỹ phụ, bàn tay không biết xấu hổ tại phía dưới khẽ bóp một cái rồi cười dâm đãng:

“Hắc hắc, ngươi cái này đồ lẳng lơ lại không chịu được rồi.”

Nữ nhân kia thuận thế ỷ vào ngực lão, bắt đầu làm nũng:

“Cả năm trời ta phải sống dưới này, ngay cả ra ngoài hít thở nhìn dương quang cũng là lén lén lút lút, ngươi nói không làm những này vậy còn biết làm cái gì nha?”

“Khặc khặc khặc.... không cần phải than phiền, đợi ta Huyết Yêu thuận lợi sinh ra, khi đó toàn bộ Linh Giang này còn có ai có thể cùng ta là địch, ngươi đồ đĩ này cũng có thể lại thoải mái ra ngoài câu dẫn nam tử rồi.”

“Thật sao! Tôn giả ngươi vậy nhất định phải nhanh lên!” – Ngửi được mùi tự do, ngực lớn nữ nhân kích động nhào lên dâng cho thằng này một cái môi thơm.

“Hắc hắc, đợi sáng mai Bản Tôn đi thu mấy cái Luyện Thần Đỉnh về vì nàng cung cấp tinh huyết, nếu ta dự đoán không sai, tối đa ngày kia Huyết Yêu sẽ tỉnh lại, chúng ta cũng không cần tiếp tục trốn chui trốn lủi như thế này.”

Nghe lão Huyết lời nói tự tin, con mụ này mắt liền sáng:

“Thật tốt quá, lúc đó Tôn giả ngài phải mau mau bắt lấy họ Tống tiểu tử kia, để nô gia thay ngài phát lạc.”

“Ngươi cái đồ đĩ này, đang cùng lão tử lại còn nghĩ đến nam nhân khác, thật sự đáng chết muôn phần. Xem ra hôm nay lão tử không dạy ngươi một bài học là không được.”

“Khanh khách, đến nha, xem ai sợ ai...”

Tiếp đó tự nhiên sẽ là một tràng những tiếng rên cùng thở dốc liên tục, trong này ngoại trừ một kẻ nửa người nửa yêu đang bị buộc dưới hồ, còn lại đều là quỷ, đôi cẩu nam nữ này cũng không cần cố kỵ gì, chiến trường có thể nói dây ra từ trên bờ xuống dưới nước, từ trong nhà ra ngoài sảnh, đánh đến tối tăm mặt mũi, cùng nhau va đập cho sơn động cũng phải rung lên từng hồi.

Thật sự một đôi mãnh nhân vậy!

......

Sáng sớm hôm sau,

Khi mặt trời còn chưa ló dạng, chỉ là mới chút hừng đông sáng đỏ nơi chân trời.

Canh giữ bên ngoài Sơn Thần Miếu đã 3 ngày Tống lão gia cuối cùng phát hiện ra dấu tích người sống.

Cái này quả thật để hắn lệ rơi đầy mặt, quá không dễ dàng rồi.

Chỉ thấy bên trong miếu, tượng thần nhẹ nhàng được người dùng cự lực di dời ra một đoạn, lộ ra dưới đó đen nhánh sâu thăm thẳm động khẩu. Hai bóng người một nam một nữ trước sau từ đó bước ra.

Cho Tiểu Yến Tử núp sau một tán cây cách đó tầm 100 trượng quan sát Tống Khuyết vậy mà nhận ra cái kia nữ.

Ông Hồng, Linh Giang Bang Thanh Hà Phó Đường chủ.

Vị này lần trước bị hắn gài cho một phát, lập tức để lộ thân phận Huyết Ma Giáo yêu nhân, trở thành chuột chạy qua đường bị toàn bộ Linh Giang quận chính đạo nhân sĩ đuổi bắt. Hóa ra cuối cùng lại trốn về đây, thảo nào bấy lâu này không ai nghe được chút nào tin tức.

Xem ra lão Huyết với nàng ngược lại rất tin tưởng nha, có thể yên tâm đem mình bí mật chia sẻ cùng nữ nhân này.

Chỉ thấy Ông Hồng như một vị hiền thục thê tử tiễn mình trượng phu ra cửa đi làm vậy, ôn nhu săn sóc vì cái kia mặc đạo bào nam tử chỉnh trang lại cổ áo, dặn dò hồi lâu sau cùng còn dâng lên cho hắn một cái hôn sâu vô cùng ướt át, mãi đến tận khi Tống đại quan nhân cầm sẵn giấy ăn đang định chuẩn bị ngồi xem đánh dã chiến, đôi cẩu nam nữ này mới quyến luyến không rời tách nhau ra.

Đợi ngực to Ông Đường chủ lắc lư cái mông quay về bên trong miếu thờ, chui xuống mật đạo trở về nghỉ ngơi đi, nam tử kia mới cẩn thận đóng chặt lại cửa, giả ra một bộ tiên phong đạo mạo ung dung đi về phía dưới thôn làng.

Lúc này, trốn ở cách đó không xa Bắc Liêm huyện Tống Khuyết kích động nắm tay.

Khí tức này, thực sự là Huyết Y Tôn Giả không lẫn đi đâu được.

Cuối cùng cũng coi như tìm được lão tặc này!

.......

Tại nơi địa thế trống trải, bằng Tống Khuyết bản thân thực lực tự nhiên không có niềm tin lưu lại Huyết Y, nếu để con hàng này chạy mất vậy sau này đừng mong lần nữa có cơ hội tìm thấy. Vì thế hắn cũng không vội vàng, tiếp tục cho Tiểu Yến Tử theo dõi, bản thân còn là ngồi suy nghĩ ra một cái đối sách vẹn toàn.

Ám sát là không thể nào, một vị Nhất lưu thiêu đốt tinh huyết lên sức chiến đấu là cỡ nào khủng bố trước đó đánh với Đỗ Như Hối một trận hắn đã được lãnh giáo. Hơn nữa lão Huyết dưới tay còn một con thực lực không thua Nhất lưu cao thủ Lệ Quỷ đây, ai phục kích ai còn chưa biết đâu.

Kế sách hàng đầu vẫn là tại hang ổ tặc nhân đến một lần đại phục kích, nghĩ đến trong không gian một đống hàng nóng, Tống đại quan nhân tự tin thêm mấy phần.

Đáng tiếc thuốc nổ không đủ nhiều, chất lượng cũng không quá tốt, nếu không đem cái kia ngọn núi cho nổ sụp xuống vậy có phải tất cả yên chuyện. Mặc ngươi thủ đoạn bằng trời, bị bằng đấy đất đá đè xuống thì cũng phải chết.

Tiểu Yến Tử đã theo người chạy, lúc này Tống Khuyết liền kêu lên Dương Kế Nghiệp, 2 người hướng về phía Sơn Thần Miếu chạy đi. Tất nhiên vì e ngại lão Huyết đánh hơi thấy mình, hắn cũng không dám đến gần, mà chọn một vị trí thuận tiện quan sát lại khá kín đáo cách đó hơn ngàn trượng âm thầm quan sát.

......

Bên này,

Huyết Y Tôn Giả dường như cũng không một chút vội vàng.

Tiến vào trong thôn mượn một cỗ xe lừa, lão tặc này liền ung dung lên đó ngồi nhắm mắt dưỡng thần, mặc cho xe chạy về quận thành. Bộ dáng kia, quả thật có vài phần đạo môn vô vi khí chất.

Đến Linh Giang Thành, thằng này vẫn bất ôn bất hỏa lung tung đi chợ mua một xe đồ vật, tùy tiện tìm quán vỉa hè ven đường qua loa ăn cái gì lấp đầy bụng sau liền như một bình thường bách tính vậy đánh xe rời đi.

Cái này để Tống gia rất nghi hoặc.

Cũng may, lão Huyết lúc trở về không trực tiếp chạy ra ngoài mà lung tung quấn một vòng quanh khu thành bắc rồi bất chợt chui vào một gian cũ kỹ nhà dân. Tại đây, Tiểu Yến Tử phát hiện ma nhân này trong nhà có cái mật đạo, hẳn là liên thông với bên ngoài quận thành cống nước thải, vừa mở ra một cái đã thấy bốc lên mùi cực kỳ tanh hôi.

Huyết Y cũng không ngại dơ, lúc này từ bên hông hắn một chiếc mộc bài bỗng bùng lên hắc vụ, hóa thành con Lệ Quỷ mà Tống Khuyết đã gặp mấy lần.

“Khặc... kít kít...”

Nghe nó xì xào truyền đạt ý niệm, Huyết Y nhíu mày quát:

“Một con chim nhỏ thôi, đừng để ý, nhanh chóng chui xuống lấy đồ vật lên cho ta.”

“Kiệt... kiệt kiệt..”

Lệ Quỷ hóa thành một cột khói như con rắn dài xong liền một đầu cắm xuống cống ngầm, để trên mái nhà Tống Khuyết run sợ không thôi.

Đồ vật này vậy mà phát hiện ra mình trên này, cũng may chỉ là bình thường chim chóc, hơn nữa lão Huyết có vẻ không muốn gây người chú ý nên mới không lúc này ra tay.

Đợi chờ một lát, Lệ Quỷ lần mò chui xuống cống ngầm một hồi sau liền mang lên 4 bọc đồ vật được bọc kín bằng giấy dầu, Huyết Y Tôn Giả ra lệnh cho nó mở vỏ ngoài ra, lộ ra bên trong 4 chiếc giống nhau như đúc Luyện Thần Đỉnh.

Lúc này hắn mới hài lòng chất tất cả lên xe, dùng mấy thứ khi nãy đi chợ mua sắm đồ vật che đậy lên trên cùng tránh để lộ dấu vết sau lão tặc này mới yên tâm lần nữa đánh xe ra ngoài Bắc môn, lần này xem bộ dáng là thực sự xong việc bắt đầu trở về.

Con chó này làm việc thật sự kín kẽ, có lẽ ngay cả Hoàng Trạch cùng Lưu Thủ Văn đám người cũng không từng thấy qua Huyết Y chân diện mạo hay biết được chút manh mối thông tin về nơi ở của lão, thật sự cẩn thận mười phần.

Khi nãy đã bị phát giác qua, lúc trở về Tiểu Yến Tử chính là không dám bám theo nữa, chỉ trốn thật xa thi thoảng nhìn một cái. Đợi khi chiều xuống, chắc chắn rằng hàng này sắp về đến Sơn Thần Miếu nó liền yên tâm bỏ đi, quay lại bên người Tống Khuyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.