Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 286: Người đến




Huyết Nguyệt Yêu Cơ Triệu Minh Nguyệt chính thức đột phá Nhất lưu. Nam vực lần nữa xuất hiện một vị tuyệt thế Thiên kiêu.

Sáng sớm ra, sau khi xuống ruộng chăm chút đám kia bảo bối Ngọc Dương Gạo, Tống lão gia mặc quần đùi, áo cộc tay, chân để trần đang ngồi trong sân hăng hái đọc cái này tin tức.

Giang Hồ Ký Sự, số 1144. Đại Viêm 816 năm. Số mới nhất vừa được trong Các người hỏa tốc mang đến.

Lần này hắn vị kia mỹ nữ Hội trưởng có thể nói là ra hết danh tiếng, Thiên Nhai Hải Các càng là dùng ra hơn một trang lớn bìa mặt chỉ vì nàng ca tụng công đức.

Yêu Cơ tư chất cũng tuyệt đối đáng nhận được như vậy lời ca ngợi.

Đọc xong Giang Hồ Ký Sự lời bình, Tống đại quan nhân cũng không nhịn được đối với nàng kính ngưỡng như thao thao giang thủy liên miên bất tuyệt.

Người xinh đẹp không hợp thói thường không nói, cái gì 3 tuổi múa kiếm, 5 tuổi làm văn, 7 tuổi thành võ giả … các loại thành tựu không cần tiền như thế để người nhìn mà hoa mắt chóng mặt.

Quả thật chính là điển hình con nhà người ta. Nhưng cuối cùng 2 điều mới là bắt mắt nhất.

Triệu mỹ nữ tại niên linh 16 tuổi 8 tháng chính thức đột phá Nhất lưu, hơn nữa thành công nhận chủ Thần binh Hàn Nguyệt Kiếm. Bằng nàng này bây giờ thực lực, sợ là ngay cả Bát giai Thông Mạch cảnh cũng không dám xúc phạm thần uy. Thật sự khủng bố!

Mượn nhờ lần này Triệu Minh Nguyệt việc, Giang Hồ Ký Sự cũng thuận tiện cho bọn hắn đám này giang hồ thái điểu phổ cập một lần tri thức.

Dùng 16 tuổi 8 tháng đột phá Nhất lưu, tại dài dòng trường hà lịch sử tuy không thể nói tuyệt vô cận hữu nhưng Minh Nguyệt tư chất vậy cũng là thuộc về đỉnh tiêm nhất một nhóm người.

Hiện nay đương thời, có thể cùng Yêu Cơ đánh đồng vậy toàn bộ Đại Viêm cũng chỉ có không đủ hai bàn tay số lượng.

Sếp hạng thứ nhất chính là Tam Thanh Quan nội định kế tiếp một đời Quan chủ, Đạo Si Lâm Khả Đạo.

Tiếp đó chính là mấy vị gồm Đạt Ma Tự tân một đời lĩnh quân Phật Tử Huyền Ngộ, Hoàng thất Tiêu gia Tứ hoàng tử Tiêu Long, Thái Nhất thế gia Thái Nhất Diệu Minh. Cuối cùng chính là đương thời Thập mỹ bên trong hai vị, một đôi oan gia tử đối đầu Thiên Nhai Hải Các truyền nhân Liễu Di Giai cùng Âm La Tông Tiểu Ma nữ Nguyệt Thiền.

Không biết có phải hay không Thiên Nhai Hải Các người thành kiến mà Ma giáo cửu tông ngoại trừ Âm La Tông không còn người được nhắc tới, nhưng dù có còn sót lại vậy tổng số lượng cũng sẽ không vượt quá 10 người.

Này mấy người được vinh dự chính là tương lai Đại Viêm quốc tân thế hệ võ giả một đời lĩnh quân nhân vật, gần như có khả năng nắm chắc đột phá Tông sư.

Giang Hồ Ký Sự đã sớm không nhịn nổi hô vang khẩu hiệu võ học thịnh thế phải mở ra, thật sự vì một lần xuất hiện nhiều yêu nghiệt như thế cũng cực hiếm xuất hiện. Riêng Nam vực độc chiếm trong đó 2 vị trí lần này có thể nói xuất hết danh tiếng.

Ngoại trừ 7 người ra còn có không thiếu những bậc thiên kiêu dưới 20 tuổi đã đột phá Nhất lưu, nhưng cùng phong hoa tuyệt đại bọn họ so sánh vậy trở nên ảm đạm thất sắc rất nhiều, trong số ký sự này không hề được nhắc đến.

Tầm cỡ như Tống Khuyết bây giờ hẳn cũng có thể chen chân vào hàng thứ hai đội ngũ, đối với một người xuất thân thấp hèn như hắn, nếu không có bật Hack vậy chuyện này gần như là không thể nào. Vì thế, với hiện trạng bây giờ Tống đại quan nhân bây giờ cũng đã cảm thấy đủ, hắn cũng có tự tin sau này đuổi theo thậm chí vượt qua Yêu Cơ mấy người, lúc đó để cho thiên hạ đều biết đến hắn Thiên Đao phong thái.

Trong đầu đã không ức chế được mơ màng tương lai, Tống đại quan nhân tiếp tục vùi đầu nghiên cứu tháng ngày này giang hồ biến động.

Ngoại trừ Triệu Minh Nguyệt chuyện này, vậy cũng chỉ là bên Tây vực Cản Thi Phái cùng Sát Thần Tông nhị ma tranh chấp việc.

Hóa ra Mao Thành Đông vậy gia thế cũng không tầm thường, hắn lão cha Mao Thạch Tây chính là Cản Thi Phái một người rất có thực quyền trưởng lão. Thảo nào thằng này có thể nuôi dưỡng được một con thực lực tương đương với Nhất lưu võ giả Ngân Giáp thi, trong nhà có mỏ nha.

Chuyện này vốn từ đầu Cản Thi Phái còn nghĩ bên mình đuối lý đây, nhưng sau đó bọn họ càng ngày càng cảm thấy không đúng. Hơn nữa Mao Thành Đông từ sau khi cùng Bạch Liên Giáo người lẫn vào một chuyến vậy liền bặt vô âm tín, đến nay còn chưa từng ló mặt.

Hai phái cũng không phải người ngốc, lập tức đã hiểu có thể mình bị sắp đặt một đạo. Vì thế bây giờ đang khắp giang hồ truy tra đứng sau màn chủ mưu Tống lão ma.

Cũng may cho hắn trước đó đã đem con kia Ngân Giáp thi hồn cho tiêu diệt, hơn nữa thường xuyên cất nó vào trong không gian, nếu không bằng Ma Giáo thủ đoạn, bọn chúng có thể tra đến hắn cũng không phải là không thể nào.

Không hề hay biết mình thoát chết trong gang tấc Tống Khuyết còn đang hớn hở cười đểu ngóng nhìn bọn hắn đám này ma nhân chó cắn chó đây.

Thật sự là không biết thì không sợ. Ngu dốt chính là nguyên tội nha!

......

Đang ung dung nằm trong sân thưởng trà đọc báo Tống lão ma lúc này bỗng nhiên nhướng mày.

Bên kia phân hồn bám thân vào Tiểu Yến Tử truyền về tin tức, Tả Mục thằng này vậy mà tự động chạy về trong nhà.

Trước đó tuy để cho lão Tả tự do tại Thiên Thượng Nhân Giai chơi bời lêu lổng nhưng Tống Khuyết còn không hề buông lỏng cảnh giác. Hắn vẫn để Tiểu Yến Tử 24/24 giờ chăm chú theo dõi người đây.

Tả Mục vậy cũng biết được hắn không ít bí mật, nếu kẻ này có ý đồ chạy trốn vậy Tống gia hắn cũng sẽ không nhẹ dạ nương tay.

May mà qua đi mấy hôm rồi lão Tả vẫn còn rất trung thực, cả ngày ngoại trừ ăn nhậu chơi bời ngủ mỹ nữ vậy cũng không có nổi lên cái gì điên rồ hành động, để Tống Khuyết yên tâm mấy phần.

Nhưng hôm nay thằng này không tiếp tục ở trong thành tiêu dao khoái hoạt lại chủ động chạy về Mai Trang, không biết hắn có chuyện gì Tống đại quan nhân cũng hiếu kỳ không ngớt.

“Thiếu gia! Thiếu gia! Có chuyện lớn rồi!” – Người còn chưa thấy mặt, Tả thần côn giọng đã như lệnh vỡ gào lên oang oang.

“Ầm!”

Đợi thằng này hấp ta hấp tấp đẩy cửa chạy vào trong sân, Tống Khuyết mới nhíu mày quát:

“Được rồi, có chuyện gì từ từ nói. hoang mang rối loạn như thế còn ra thể thống gì. Không nhớ trước đó ta đã dạy ngươi sao, vận trù duy ác chi trung, quyết thắng thiên lý chi ngoại. Ngươi phải nhớ mình bây giờ chính là một vị trí tướng, một vị thiên tài quân sư, không thể để mất hình tượng.”

Nhớ đến mấy ngày trước thiếu gia bơm vào đầu mình cái đa trí như yêu thần tượng phong thái, Gia Cát Tả Mục lúc này lập tức rùng mình, vội vàng chỉnh trang lại quần áo ngoại hình cho thật chỉn chu một lần lúc này mới nhập vai ung dung chắp tay bái:

“Thiếu gia nói rất đúng, là ta tâm cảnh tu luyện vẫn chưa đến nơi đến chốn rồi.”

Trẻ nhỏ dễ dạy, Tống lão sư hài lòng:

“Ân, bây giờ nói cho ta có chuyện gì mà như thế gấp gáp?”

Thong thả ngồi xuống ghế đối diện, Tả thần côn tự rót cho mình một chén trà đưa lên uống một ngụm xong mới thích ý vuốt râu mở miệng:

“Thiếu gia, sáng nay ta tại thuyền hoa thức dậy, vô tình thấy trên Lãng Bạc Hồ có một con thuyền lạ đi qua. Vì hiếu kỳ ta mới nhìn nhiều hai mắt, không ngờ trên đó lại phát hiện được một vị Nhất lưu cao thủ.”

Cũng không chờ Tống Khuyết tò mò đặt câu hỏi Nhất lưu thì có gì đặc biệt, lão Tả đã tiếp tục:

“Vốn ta cũng nghĩ chỉ là một vị cao thủ vô tình đi ngang qua thôi, nhưng vì tò mò nên ta không nhịn được tiếp tục để ý. Không ngờ lại để cho ta phát hiện một việc quan trọng rồi.”

“Thiếu gia, trên bầu trời Linh Giang Bang Thanh Hà phân đường vận khí vậy mà trong một ngày bất chợt đề thăng không ít, cái này theo như kinh nghiệm của ta vậy chỉ có thể do hai nguyên nhân, một là bọn họ Bang chủ thực lực đột phá, hai là toàn bang thực lực có điều tăng lên. Dù là nguyên nhân nào ta cũng cảm thấy hẳn là phải gấp trở về báo cho ngài một tiếng để thiếu gia có thể trước tiên chuẩn bị.”

Ở lại đây đã được ít ngày, Tả Mục tự nhiên đã rõ ràng bây giờ cùng hắn thiếu gia Nguyệt Khuyết Các đối thủ hàng đầu chính là bên cạnh quận thành Linh Giang Bang. Vì thế sáng nay hắn mới vội vội vàng vàng chạy trở về thông báo thế này, phần này trung tâm đã rất đáng khen ngợi.

Quả nhiên, nghe hắn nói xong, Tống Khuyết mặt cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều.

“Vị kia Nhất lưu cao thủ ngươi có nhìn thấy rõ ràng mặt mũi ra sao?”

“Thiếu gia, khoảng cách quá xa, hơn nữa khi đó ta không để ý kỹ nên cũng không quá rõ ràng. Nhưng ta nhớ trước đó đã nhìn qua Đỗ tặc một lần, có thể khẳng định lần này người không phải là hắn.” – Biết thiếu gia nhà mình đang nghĩ gì, Tả Mục khẳng định lắc đầu.

“Hôm nay trên thuyền ta thấy hai người, một vị Nhất lưu vừa nói cùng một người khác còn là Nhị lưu, nhưng trên thân họ có một đám khổng lồ vận khí mây vàng che chở. Cái này là chân chính che chở, bên trong đám mây tận trên cùng còn hiện sắc lam, vì thế có thể đoán ra bọn họ thân phận thực sự không tầm thường.

Sau lưng hai người hẳn phải là một thế lực rất lớn, so với Siêu Nhất lưu thế lực vậy cũng chỉ hơi kém một tia thế thôi. Tuyệt đối không phải Linh Giang Bang.”

Thì ra là thế!

Tống Khuyết lúc này ánh mắt bất chợt lóe lên, trong đầu cũng đã hiện lên một đáp án.

Ngay cả Nhiếp Phong khi nãy nghe tiếng ồn ào liền đã âm thầm tiến đến, lúc này cũng điều ngộ ra cau mày mở miệng:

“Thiếu gia, có phải hay không bên kia người?” – Nói rồi chỉ về xa xa hướng tây.

Lần trước Vân Hi đến nhắc nhở một chuyện, Tống Khuyết cũng đã cùng hắn nói lại, còn dặn dò lão Nhiếp tăng mạnh người điều tra dò hỏi tin tức. Bản thân hắn cũng là thường xuyên dùng Tia Chớp đi quan sát từ phía tây một nhánh Hồng Giang xem có hay không khả nghi tàu bè đi qua, đáng tiếc đến bây giờ vẫn chưa có một tin tức nào.

Xem ra mấy ngày nay mình chủ quan, toàn bộ tinh thần tập trung theo dõi Tả Mục thằng này liền để người thừa cơ mà đến. Quả nhiên một người tinh lực là hữu hạn, hắn cũng không thể ngày ngày phòng tặc nha, đối với bên cạnh hàng xóm có một người yêu náo động, suốt ngày tìm chuyện yêu thiêu thân như lão Đỗ, Tống gia cũng là tâm mệt.

Thật muốn một chưởng đập chết hắn cho xong chuyện.

Cùng Nhiếp Phong gật đầu coi như xác nhận hắn ý nghĩ, Tống Khuyết lúc này mặt mũi hiền lành vỗ vai lão Tả.

“Lần này ngươi làm rất tốt, bản thiếu rất hài lòng. Trước cho ngươi ghi nhớ công lao, sau này ta sẽ tầng tầng có thưởng.”

Đối với hàng này là phải vừa đấm vừa xoa, hơn nữa hắn cũng bắt đầu thể hiện được ra giá trị của mình, cũng chưa cho người kiếm thêm phiền toái gì, Tống gia cảm thấy vậy là đủ rồi.

Hài lòng tán dương Tả Mục một tràng, để thần côn này thụ sủng nhược kinh, bên kia một đầu Dạ Huyền Yến Tiểu Yến tử đã không biết từ lúc nào hóa thành một mũi tên hướng về phía Nam bến tàu bắn thẳng mà đến.

Không biết lần này Đỗ Như Hối cho mình bất ngờ là kinh hay hỷ đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.