Giá bán hàng hóa trong Thiên Huyền Kính cũng không phải mãi mãi không thay đổi.
Giá cả được điều chỉnh bởi Thiên Huyền Kính, có liên quan tích cực đến số lượng người mua và bán hàng hóa.
Ví dụ như lúc này, lưu ly châu không còn nguồn cung, Lưu Ly Đan không thể luyện chế trong một khoảng thời gian dài, tin tức một khi truyền ra, lập tức sẽ khiến cho một bộ phận tu tiên giả thu gom trắng trợn.
Trong đó, có những người quả thật cần Lưu Ly Đan để tăng tốc tu luyện, nhưng đa phần đều là như Lý Phàm, muốn đầu cơ tích trữ, kiếm được một khoản tiền lời lớn.
Vì vậy, giá Lưu Ly Đan đã tăng từ 6 đến 9 điểm chỉ trong một thời gian ngắn.
Sự thay đổi đột ngột về giá này đã thu hút sự chú ý của những người còn chưa biết tin.
Sau một hồi hỏi thăm khắp nơi, họ mới biết được tin lưu ly châu sắp tuyệt tích.
Vì vậy, những người này vội vàng tham gia vào quân đội mua sắm.
Giá Lưu Ly Đan cũng càng ngày càng tăng cao.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nó đã đạt đến mức giá đáng kinh ngạc là 12 điểm/viên.
Lý Phàm thấy thời cơ chín muồi, lựa chọn bán toàn bộ Lưu Ly Đan trong tay.
Đương nhiên cũng là bán trực tiếp cho Thiên Huyền Kính.
Bởi vì người mua rất nhiều, giá thu mua của Thiên Huyền Kính không ép giá gấp đôi giống như khi thu mua Chỉ Bộ Tàn Bi lúc trước.
Thay vào đó, nó trả một "giá cao" là 10 điểm/viên.
Lý Phàm cũng không tham lam, sảng khoái bán ra ngoài toàn bộ 350 viên Lưu Ly Đan đang nắm giữ.
3500 điểm cống hiến được chuyển vào tài khoản, cộng với 129 điểm còn lại trước đó, tổng độ cống hiến của Lý Phàm tại thời điểm này đã lên đến 3629 điểm!
Sau khi Lý Phàm ra tay, sự điên cuồng trên thị trường dần dần bắt đầu hạ nhiệt.
Giá 12 điểm/viên hiển nhiên vượt qua giá trị thực của Lưu Ly Đan.
Suy cho cùng, hiệu quả của Lưu Ly Đan không phải là không thể thay thế. Đan dược có công dụng tương tự còn có không ít. Còn tại sao Lưu Ly Đan lại phổ biến đến vậy thì cũng là do nó có giá thấp.
Giá Lưu Ly Đan nhất thời tăng vọt cũng chỉ vì người trên thị trường bị kích thích bởi tin tức kia, tạm thời mất lý trí mà thôi.
Khi mọi người bình tĩnh lại, Lưu Ly Đan cũng trở lại một mức giá tương đối hợp lý và ổn định.
8 điểm cống hiến mỗi viên.
Lúc này, Lý Phàm mới mua thêm 100 viên Lưu Ly Đan để tự sử dụng khi tu luyện. (tác giả hơi non, tự nhiên bán ra hết khi đã mua với giá 6 điểm/viên, giờ đi mua lại với giá 8 điểm/viên, lỗ sặc máu)
Tiêu hao 800 điểm, độ cống hiến còn lại 2829 điểm.
Lý Phàm thông qua lần thao tác này, cùng lúc tăng độ cống hiến thêm 600 điểm, còn càng bỏ túi hơn 100 viên Lưu Ly Đan!
600 điểm cống hiến, tương đương với một năm chăm chỉ cặm cụi làm nhiệm vụ của một tu sĩ Luyện Khí kỳ thông thường.
Đó là chưa kể đồng tiền mạnh như 100 viên Lưu Ly Đan kia.
Quả thật là giết người cướp của thì mau giàu, sửa cầu bổ đường đói meo thây! (câu này người dịch tự biên tự diễn cho có vần, ai có câu đúng và hay hơn nhớ comment cho mình biết)
Lý Phàm cảm thán nói.
Tuy nhiên, cảm khái thì cảm khái. Cũng chẳng ảnh hưởng chút nào đến tốc độ phung phí điểm cống hiến của kẻ được lợi như Lý Phàm.
Các loại điển tịch như "Trận Pháp Tự Luận", "Đan Đạo Sơ Giải", "Luyện Khí Cơ Sở", "Tu Tiên Giới Bảo Vật Đồ Giám",... Mặc kệ những thứ này có tác dụng hay không, Lý Phàm trực tiếp mua trước tính sau
Các thứ như pháp y hộ thể, Ẩn Khí Phù, sơ cấp phức hợp pháp trận, đồ luyện đan sơ cấp mà các tu sĩ khác thường dùng, Lý Phàm đều sảng khoái mua tất.
Trong khi chiếc nhẫn trữ vật dần dần được lấp đầy, độ cống hiến cũng giảm đi nhanh chóng, xuống còn 346 điểm.
Sau khi tiêu xài xong, Lý Phàm cũng không đau lòng chút nào, ăn một viên Lưu Ly Đan, lại mở chế độ phụ trợ tu luyện, hắn bắt đầu tu hành "Tiểu Diễn Thủy Quyết".
Linh khí Thuỷ thuộc tính dồi dào tuôn ra, Lý Phàm một lần nữa được trải nghiệm tốc độ tu luyện như "thiên tài".
Phương thức phụ trợ tu luyện của Thiên Huyền Kính cộng thêm tác dụng của Lưu Ly Đan giúp cho tiến độ tu hành của Lý Phàm không ngoa mà nói chính là ngày vượt ngàn dặm.
Vỏn vẹn trong hai ngày, Lý Phàm đã đột phá Luyện Khí sơ kỳ. Kế tiếp, chỉ ba ngày sau, Lý Phàm đã tu luyện "Tiểu Diễn Thủy Quyết" đến Luyện Khí trung kỳ viên mãn!
Không có bình cảnh, nước chảy thành sông, thoải mái tràn trề, vẫn chưa thỏa mãn!
Lý Phàm cực kỳ mê muội tu luyện theo cách này, cho nên sau khi quá trình tu luyện tự động bị gián đoạn bởi vì "Tiểu Diễn Thủy Quyết" thiếu phần công pháp Luyện Khí hậu kỳ, hắn cảm thấy hết sức mất mát và trống rỗng.
Cũng may giá bộ phận Luyện Khí hậu kỳ của "Tiểu Diễn Thủy Quyết" chỉ có 600 điểm cống hiến nên Lý Phàm hơi bình tĩnh lại.
Đang lúc cân nhắc có nên bán đi chút Lưu Ly Đan để đổi lấy công pháp kế tiếp hay không, hắn nhận được thỉnh cầu bái phỏng của Hà Chính Hạo.
Lý Phàm suy nghĩ một chút, sau đó lấy Ẩn Khí Phù vừa mua từ trong nhẫn trữ vật ra đeo lên người, hắn mới mời Hà Chính Hạo tiến vào.
Hà Chính Hạo vừa nhìn thấy Lý Phàm, liền có chút hưng phấn nói: "Ta đã liên hệ xong xuôi với Thái An trấn thủ bên kia, kế tiếp, ta dẫn ngươi đi gặp hắn, tiếp nhận ủy thác là được."
Sau đó, Hà Chính Hạo lấy ra một tấm linh phù giao với Lý Phàm: "Ngươi đeo cái này lên người, nhớ kỹ, đợi đến lúc hai bên gặp mặt ngươi không cần nhiều lời, hết thảy giao cho ta là được."
Lý Phàm nhận lấy linh phù rồi đánh giá, trên mặt không khỏi đen lại.
Nếu không phải Lý Phàm cách đây không lâu vừa mua một tấm giống hệt thì hắn thật đúng là không nhận ra đây là cái gì.
Linh phù này được gọi là "Tụng Uy Phù", hiệu quả trái ngược với Ẩn Khí Phù.
Ẩn Khí Phù là ẩn tàng tu vi bản thân, còn Tụng Uy Phù thì dùng để ngụy trang thành tu sĩ một cảnh giới nào đó.
Hà Chính Hạo cho tấm Tụng Uy Phù này chính là muốn để cho Lý Phàm ngụy trang thành một tu sĩ Trúc Cơ kỳ!
Quả nhiên, tu sĩ Luyện Khí kỳ là đủ để trấn thủ một hòn đảo gì chứ, đều là lừa gạt Lý Phàm.
Hà Chính Hạo đã sớm tính toán để Lý Phàm cải trang thành tu sĩ Trúc Cơ, tiếp nhận ủy thác trấn thủ Thái An Đảo, từ đó kiếm phí chênh lệch!
Phải biết rằng, điểm cống hiến cần tiêu hao để thuê tu sĩ Trúc Cơ kỳ lớn hơn so với thuê một tu sĩ Luyện Khí rất nhiều.
Hà Chính Hạo không chú ý tới sắc mặt của Lý Phàm, cười tủm tỉm giới thiệu trấn thủ Thái An Đảo với Lý Phàm: Chu Thanh Ngang.
Lý Phàm cũng không tiện vạch mặt Hà Chính Hạo, chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười chào hỏi Chu Thanh Ngang.
Người này tuyệt đối không thể thâm giao! Lý Phàm liếc xéo nhìn thấy Hà Chính Hạo đang tươi cười, âm thầm chửi bới trong lòng.
Chu Thanh Ngang nhìn sơ qua Lý Phàm, rất hài lòng.
Lập tức trực tiếp tuyên bố ủy thác cho Hà Chính Hạo.
Sau khi nhận ủy thác, Hà Chính Hạo lại quay sang tuyên bố ủy thác cho Lý Phàm.
"Trong lúc Chu Thanh Ngang ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, thay thế hắn trấn thủ Thái An Đảo. Thù lao: 800 điểm cống hiến hàng năm."
Cũng được, Hà Chính Hạo không có cắt xén thái quá. Chuyện đã đến nước này, Lý Phàm cũng chỉ có thể chấp nhận nhiệm vụ.
Sau khi giao một lệnh bài làm bằng ngọc cho Hà Chính Hạo, Chu Thanh Ngang liền khẩn cấp rời khỏi, đi tìm cơ hội đột phá của mình.
Hà Chính Hạo thấy thế cũng thở phào nhẹ nhõm, chuyển tay giao lệnh bài cho Lý Phàm, có chút trịnh trọng nói: "Đây là Trấn Thủ Lệnh của Thái An Đảo, dựa vào vật này có thể điều khiển đại trận hộ đảo, tiểu hữu nhất định phải bảo quản cẩn thận, không được đánh mất."
Lý Phàm thu lệnh bài, sau đó hai người cùng nhau đi qua truyền tống trận đến Thái An Đảo.
Đại trận hộ đảo của Thái An Đảo này không khí phái như Lưu Ly Đảo, có ngàn ngọn núi sừng sững. Nó chỉ có vẻ ngoài trông giống như một thành thị phồn hoa.
Nhưng không giống như bình thường, tất cả "cư dân" của thành thị đều có khuôn mặt trái cây đầy kỳ dị.
Những trái cây này giống như một con người thực sự, đều làm việc, lấy vợ sinh con trong toà thành thị được đại trận hộ đảo biến ảo ra này.
Sau đó lại kết thúc cuộc sống của mình.
"Đây là đặc sản của Thái An Đảo, Thái An Quả." Hà Chính Hạo vừa đi dạo cùng Lý Phàm trong thành phố, vừa chỉ vào "đám người" đang chạy tới chạy lui không ngừng, nói.
"Sau khi "người" do những trái cây này biến thành "chết đi", Thái An Quả liền sẽ chín mọng. Ăn một Thái An Quả đã chín có thể gia tăng 5 năm tuổi thọ cho tu sĩ dưới Trúc Cơ Kỳ."
"Chỉ có người ăn lần đầu thì mới có hiệu quả." Hà Chính Hạo tiếc nuối nói.