Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 997




Sau một khắc, hết thảy lực lượng, phong bạo, hủy diệt ba động hết thảy đều đảo lưu trở lại, khôi phục vẻ bình tĩnh ban đầu, dường như hết thảy chuyện vừa rồi là ảo giác.

- Sao, chuyện gì xảy ra?Giờ này khắc này, Phong tộc bên trong bí cảnh đều sợ ngây người, một mặt mờ mịt, mộng bức, không biết làm sao.

Vừa mới xảy ra chuyện gì?Thời gian quay lại, một cỗ vô hình chi lực san bằng hết thảy.

Toàn bộ năng lượng bạo liệt bên trong bí cảnh trước kia, lập tức liền bị san bằng, dường như hết thảy chẳng qua đều là hư huyễn.

Tất cả Phong tộc ngây ngẩn.

- Giết!Một tiếng quát lạnh truyền khắp toàn bộ bí cảnh, vô số Phong tộc còn sót lại bừng tỉnh, tiếp tục sợ hãi.

Theo một tiếng Cổ Trần ra lệnh, Câu Trần cầm đầu, mang theo Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ xông đến giết, cuốn lên từng đợt huyết vũ tinh phong.

- A! Tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn bên trong bí cảnh, thật lâu không rời, có máu me tung tóe, đầu lâu nhấp nhô, chân cụt tay đứt rơi lả tả trên đất.

Một trận giết hại rất nhanh liền sắp đến hồi kết thúc, Phong tộc còn sót lại trốn ở bên trong bí cảnh, cuối cùng vẫn là bị thanh lý, chém giết sạch sẽ.

Toàn bộ trên dưới Phong tộc không ai sống sót, toàn bộ bị tru sát hầu như không còn.

Cổ Trần một mặt đạm mạc đi qua bí cảnh thi hài đầy đất, nội tâm không chút không dao động, lãnh khốc cũng tốt, tàn nhẫn cũng được.

Tóm lại vì bộ lạc tộc quần quật khởi, Cổ Trần chỉ có thể quật khởi đồ đao thẳng hướng dị tộc.

Ngươi thương hại dị tộc, người nào thương tộc ngươi, ai có thể nhìn Nhân tộc bị tàn sát, bị nô dịch?Ở thế giới này, nhỏ yếu cũng là tội, không có người thương hại ngươi, nhỏ yếu sẽ chỉ biến thành lương thực, nô lệ của dị tộc, sẽ chỉ bị trào phúng khinh miệt, sẽ không thu hoạch được cái gọi là thương hại.

Cho nên phàm là đối mặt dị tộc, Cổ Trần đều lấy thiết huyết thủ đoạn trực tiếp diệt sạch, giẫm lên vô số thi hài dị tộc, từng bước một đi tới.

Hôm nay, nhất đại Vương tộc bị hủy diệt, không còn ai sống sót.

Mặc kệ là nam nữ lão ấu của Phong tộc, toàn bộ đều không ngoại lệ, chết trong chiến tranh chủng tộc, thắng lợi thuộc về hắn, người thất bại xuống tràng chính là như vậy.

- Vương, toàn bộ tàn quân Phong tộc bên trong bí cảnh đều bị thanh lý, không ai sống sót.

Rất nhanh, Câu Trần một thân nhuốm máu đi tới, báo cáo.

Hắn toàn thân chảy máu, giống như một tôn Tu La Sát Thần bên trong địa ngục Huyết Hải bò ra tới, một thân sát khí nồng đậm làm cho người hoảng sợ.

Câu Trần dường như cũng là trời sinh vì giết hại, một thân sát khí căn bản không ảnh hưởng đến tinh thần của hắn, càng không cách nào dao động ý chí của hắn.

Dạng người này, chính là vì sát phạt mà sinh.

Cổ Trần khẽ vuốt cằm, ngữ khí bình tĩnh nói:- Câu Trần, ngươi mang 5000 cấm vệ, còn có 100 ngàn tướng sĩ tiến về các phương Phong tộc lãnh địa tiêu diệt Phong tộc còn sót lại, tận khả năng diệt giết sạch.

- Còn có, đem thi thể của bọn nó mang về tập trung cùng một chỗ, ta muốn thống nhất luyện ra huyết mạch và bản nguyên của bọn chúng.

- Tuân lệnh, ngô vương.

Câu Trần lĩnh mệnh mà đi, mang 5000 Bất Tử cấm vệ, còn có 100 ngàn tướng sĩ tộc hắn trước kia, tiến về khắp Linh viên trên địa bàn Phong tộc, bên trong quặng mỏ thanh lý Phong tộc còn lại.

Toàn bộ trên dưới Phong tộc, tại Phong cốc này Vương tộc có hơn năm triệu nhân khẩu, còn có một số người cứ điểm ở phía ngoài, Linh viên, …để đóng quân sinh hoạt, thêm khoảng 10 triệu người.

Sào huyệt Phong cốc đã bị diệt, còn lại chỉ có Phong tộc bên ngoài nắm giữ một số tư nguyên điểm, quặng mỏ, Linh viên, … các vùng còn có Phong tộc tồn tại.

Chỉ cần tiêu diệt Phong tộc những nơi đó, liền có thể triệt để rút hết căn cơ Phong tộc ở chỗ này, xóa Phong tộc khỏi các thế lực trong Hỗn Loạn Thiên Uyên.

Trừ diệt một Vương tộc, đối với Cổ Trần mà nói không nhiều áp lực lắm, diệt đi Phong tộc hắn cũng không chấn động hay có cảm giác thành tựu nhiều.

Lúc này, nội tâm Cổ Trần chỉ nhớ là Phong tộc nơi này tổng có bao nhiêu Nhân tộc bị nô dịch.

Hắn kiểm tra bên trong bí cảnh, đem phóng thích tất cả Nhân tộc bị nô dịch giam giữ, sau một hồi hết thảy Nhân tộc bị nô dịch đều vô cùng hưng phấn- Các tộc nhân, Phong tộc đã bị bản vương diệt!Một câu, tất cả tộc nhân bị nô dịch sợ ngây người.

Bọn họ từng người chấn kinh, sợ hãi, nội tâm tuôn ra niềm vui sướng.

- Các ngươi tự do rồi!Một câu của Cổ Trần truyền khắp toàn bộ bí cảnh, khiến Nhân tộc bị nô dịch trong này phấn chấn, vui như lên trời, đánh thức bọn họ.

- Phong tộc, diệt rồi sao?Có một vị thùy mộ Thương lão nhân tộc lão giả mặt mũi tràn đầy kích động, nhìn thi thể Phong tộc đầy đất nhịn không được vui đến phát khóc.

Phong tộc, bị tiêu diệt, bọn họ tự do rồi.

- Ta! Chúng ta tự do rồi?- Thật tự do rồi!- Phong tộc chết rồi, chết hết!- Đều là thi thể.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.