Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 823




Có Thánh giả ngoại tộc giết tới trước cửa, Thánh giả bên trong Huyền Vũ Thánh địa chỉ cần không phải kẻ ngốc thì chắc chắn sẽ không có khả năng tùy ý mà không nhìn thấy bọn họ ở chỗ này giao chiến.

- Không gian xé rách, mở ra!Đi tới gần, cả người Cổ Trần bốc lên hắc quang, dĩ nhiên thu hút không gian loạn lưu chung quanh đưa vào trong hai tay.

Đó là không gian lợi nhận, hai tay vung lên, không gian lợi nhận đáng sợ bổ vào trên lao tù hư vô.

Chỉ nghe một tiếng "răng rắc" vang lên, lao tù hư vô vốn cường đại vững chắc trực tiếp bị cắt ra từng cái miệng, trong nháy mắt sụp đổ.

Làm xong những thứ này, Cổ Trần trực tiếp cuốn lên các hạt không gian màu đen nhoáng lên, biến mất trong hư vô loạn lưu, trực tiếp chạy đi.

Đùa giỡn sao, không chạy đi còn ở dó chờ hai Thánh giả ngoại tộc đến đánh chết hắn sao?- Ồ?Huyền Cơ đang khổ cực chống cự bỗng nhiên cảm ứng được một luồng khí tức, hai lão mắt sáng lên, đột nhiên nhìn thấy hư vô xa xa kia, một vết nứt của lồng giam đang mở rộng hơn.

Có một luồng lực lượng, từ bên ngoài bổ vào lao tù hư vô này, hóa ra từng vết bổ ấy đã làm xuất hiện những vết nứt đang hé mở, để cho hắn cảm ứng được bên ngoài chợt lóe rồi lại biến mất một luồng khí tức.

Đó là khí tức của Cổ Trần.

- Là hắn, tiểu tử này!Huyền Cơ hai mắt trợn to, lộ ra một tia khiếp sợ, nhưng lập tức nắm chắc thời cơ, thánh binh chuyển về phía một đạo nứt nẻ.

Oanh một tiếng, vết nứt vỡ vụn, lao tù hư vô trực tiếp bị đập vỡ ra, Huyền Cơ nhanh chóng né thân ảnh cấp tốc vọt ra, rơi vào trong hư vô loạn lưu.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?- Lao tù hư vô bị hỏng sao?Lúc này, hai vị Thánh giả của Dực tộc mới tỉnh ngộ lại, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn lao tù hư vô nghiền nát, trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm không tốt.

Làm thế nào có thể làm cho lao tù hư vô bị hỏng?Hai đại Dực tộc Thánh giả lập tức triển khai thánh niệm quét, bắt được một đạo nhân ảnh mơ hồ đang cấp tốc chạy trốn trong hư vô phong bạoc.

- Nhân tộc?- Hỗn trướng, là một sâu kiến!Khi nhìn thấy bóng dáng Cổ Trần chạy trốn trong hư vô loạn lưu, hai tên Dực tộc Thánh giả tức giận vô cùng, một con kiến hôi của nhân tộc lại dám phá hỏng chuyện tốt của họ.

Lần này thì tốt rồi, lao tù hư vô đã bị nghiền nát, Huyền Cơ chạy ra, muốn trấn sát hắn đã không có khả năng.

- Chết rồi!Bạch Vũ Thánh giả hừ lạnh, dò tay bắt về phía hư vô loạn lưu, năm ngón tay mở ra, muốn đem Cổ Trần chạy trốn trực tiếp bóp chết.

- Trước mặt bản tọa, còn muốn càn rỡ sao?Đột nhiên, một thanh âm đạm mạc truyền vào hư vô, làm cho cuồng phong nơi này đều dừng lại.

Sau một khắc, chỉ thấy một bàn tay khổng lồ tái nhợt xuyên qua hư vô, đập vỡ bàn tay bạch vũ Thánh giả, hung hăng đem hắn quạt bay ra ngoài.

- Thánh Tôn!Huyền Cơ lập tức cung kính đối với người mới đến.

Chỉ thấy hư vô phong bạo dừng lại, từ bên trong đi ra một người, bước ra, bốn phía hỗn loạn phong bạo nhất nhất tĩnh lại.

Đến chính là một vị lão giả, râu trắng rũ xuống dài tới hai thước, phiêu đãng trong hư vô, khí tức cả người kinh khủng kinh người.

- Huyền Thủy Đại thánh?Hắc Dực Thánh giả sắc mặt đại biến, hoảng sợ nhìn người tới, là một vị nhân tộc Đại thánh.

- Ngươi không phải đang bế quan sao?Bạch Ngọc Thánh giả vẻ mặt kinh hãi, khóe miệng lộ ra một tia vết máu, chật vật bay về, đứng bên cạnh Hắc Dực Thánh giả.

Vừa mới bị tát một cái, làm cho hắn bị thương tổn cực lớn, thiếu chút nữa mất mạng ở nơi này.

- Tiểu hữu, ngươi không tồi.

Vị nhân tộc Đại thánh kia không để ý tới hai vị Thánh giả ngoại tộc, ánh mắt rơi vào trong hư vô bão tìm kiếm một nhân ảnh, hắn chính là Cổ Trần.

Hắn mặt lộ vẻ tán thưởng gật đầu, mỉm cười nói:- Cảm ơn ngươi vừa mới cứu Huyền Cơ một mạng, bản tọa ghi nhớ ân tình của ngươi.

- Bái kiến Thánh Tôn, chỉ là một chút tu vi thấp kém, không dám nhận!Cổ Trần hơi đáp lễ, hắn thong dong bình tĩnh, không có một tia sợ hãi, ngược lại làm cho vị nhân tộc Đại thánh này trong lòng tràn ngập tán thưởng.

- Cổ Trần tiểu hữu, đa tạ vừa rồi viện thủ, nếu không có ngươi, lão phu có thể đã ngã xuống ở chỗ này.

Huyền Cơ cười ha ha đi tới, đối với Cổ Trần cúi đầu cảm tạ.

Đây không phải là nói đùa, vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, nếu không có Cổ Trần từ bên ngoài phá vỡ lao tù đó thì giờ phút này có thể hắn đã mất mạng rồi.

Hắn thở ra một hơi, an toàn rồi.

- Hai người các ngươi, trước Thánh chiến tự tiện xông vào phạm vi Huyền Vũ Thánh địa ta, còn can đảm vây giết Thánh giả Thánh địa ta, quả thực to gan!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.