Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 772




Hắn lúc này mới ý thức được bên trong Bách Tộc Thánh Vực lưu truyền tin tức không biết là thật hay giả, có thể là sự thật.

Ban đầu hắn còn không tin, hiện tại khi tận mắt chứng kiến sự khủng bố của Cổ Trần, trong nháy mắt đã đánh chết vị Phong Vương giả Hắc Dực Bức Vương này.

Căn bản hắn không có một cơ hội phản kháng, giết người, trực tiếp hóa thành cát bụi.

- Chạy rồi sao?Cổ Trần cười lạnh, trong tay có thêm một chiếc chiến cung đáng sợ, Nguyền Rủa chi lực đáng ngại tràn ngập.

Kéo căng Nguyền Rủa chi cung, một lực lượng đáng sợ hội tụ, ngưng kết thành mũi tên sắc nhọn, tập trung vào Phong Ma Vương đang chạy trốn trên không trung.

- Nguy hiểm!Lúc này, Tâm thần Phong Ma Vương đang chạy trốn càng căng thẳng hơn, hắn cảm thấy có một luồng uy hiếp nồng đậm đang dần tiến về phía hắn, một loại uy hiếp tử vong đến từ nhân tộc này.

Sắc mặt hắn biến đổi, bất chấp che giấu trực tiếp bộc phát át chủ bài, một cơn gió đen bao bọc hắn, tốc độ tăng vọt gấp ba lần.

Lúc này, một tiếng sụp đổ truyền khắp hư không, một loại khí thế khiến vạn vật sinh linh đều rung chuyển.

Chỉ nghe "Phốc" một tiếng, thân thể Phong Ma Vương dừng lại, cứng đờ giữa không trung.

Sắc mặt hắn trắng bệch, hai mắt hoảng sợ, giữa trán bị một tia ánh sáng từ phía sau gáy trực tiếp xuyên qua, máu phun ra, trộn lẫn một ít não bộ.

- Nguyền Rủa! Phong Ma Vương mở miệng khó khăn phun ra hai chữ.

Sau đó thân thể từ từ ngã xuống, cả người hắn trên dưới bị gió hỗn loạn tàn phá.

Thi thể Phong Ma Vương rơi xuống, khói bụi tràn ngập thật lâu khlãon.

Không lâu sau, thân ảnh Cổ Trần cấp tốc hạ xuống, đứng giữa không trung, nhìn xuống một thi thể nằm trong hố phía dưới, sớm đã không còn linh hồn.

Phong Ma Vương trợn mắt, chết không nhắm mắt, giữa trán hắn vẫn đang trào ra những tia máu khẩu trộn lẫn với bùn não chảy xuống, mùi tanh phiêu tán.

Hắn đến chết cũng không ngờ, mình sẽ chết ở đây, hơn nữa còn chết trên tay nhân tộc mà hắn vẫn luôn khinh thường, trước khi chết còn hối hận.

- Luyện!Cổ Trần trực tiếp phất tay ném ra Nam Minh Ly Hỏa, phần luyện thi thể Phong Ma Vương, tinh luyện ra bản nguyên Niết Bàn chi huyết của hắn, số lượng cũng không phải là ít.

Hơn nữa còn có ba trang bị trữ vật, đều là gia sản toàn thân Phong Ma Vương, về phần bảo vật của hắn sau khi luyện hóa thi thể hiện ra.

- Ồ?Cổ Trần kinh ngạc hô lên một tiếng, nhìn hai món đồ trôi nổi giữa không trung, trong đó một món chính là bản mệnh đạo khí của Phong Ma Vương, còn chưa kịp dùng liền đi đời.

Về phần thứ khác khiến cho Cổ Trần chú ý, đó là một khối kim loại vỡ vụn, tản ra từng sợ phòng nhận sắc bén.

Đúng vậy, chính là phong nhận!Khối kim loại màu đen này, vậy mà tản ra phong nhận kinh người, bên trong ẩn chứa một phần Phong chi bản nguyên khổng lồ.

- Hẳn là một món dị bảo.

Hai mắt Cổ Trần tỏa sáng, lập tức phong tỏa thứ này, trực tiếp thu vào trong túi đem về nghiên cứu cẩn thận một chút.

Lần này đi ra, chẳng những giải quyết được hai Phong Vương giả ngoại tộc đột nhiên xông vào Bách Man Sơn, lại còn có được không ít thứ tốt.

Hơn nữa còn xác minh chiến lực và cực hạn cường đại của Hắc Thổ và Long Uyên, đã hoàn toàn trưởng thành, đủ để một mình ngăn cản một phía.

Kế tiếp có Hắc Thổ, Long Uyên, Man Phi ba người cùng bảo vệ Bách Man Sơn, Cổ Trần coi như là yên tâm một chút, có thể tạm thời rời Bách Man Sơn.

Dù sao cũng không thể vĩnh viễn ở lại Bách Man Sơn, không đi ra ngoài, làm sao hắn tìm được cơ duyên?- Tộc trưởng!Lúc này, Hắc Thổ, Long Uyên lần lượt đuổi theo, quỳ xuống đồng loạt hành lễ.

Cổ Trần khẽ gật đầu, cười nói:- Hôm nay biểu hiện của các ngươi không tệ, rốt cục đã có thể đảm đương một phía.

- Thuộc hạ không dám nhận công lao, toàn bộ chiến thắng lần này đều nhờ tộc trưởng!Long Uyên, Hắc Thổ đồng loạt khom người hành lễ, đối với Cổ Trần vô cùng tôn kính.

- Long Uyên, ta phái ngươi đến Sơn Hải thành bảo vệ, phòng ngừa Thủy tộc, ngươi có nguyện ý không?Cổ Trần sắc mặt nghiêm túc, bỗng nhiên đưa ra ý nghĩ này, để Long Uyên đi Sơn Hải thành canh giữ.

Long Uyên nghe thấy liền vui mừng cảm ơn:- Nguyện nghe theo sắp xếp của tộc trưởng.

- Rất tốt, ngươi lập tức mang theo bản bộ khởi hành, đi tới Sơn Hải thành, Thủy tộc thế lớn, trước mắt chúng ta chỉ có thể bị động đề phòng.

Cổ Trần nói:- Chờ tương lai chúng ta có đủ thực lực, giết vào thâm hải, tiêu diệt uy hiếp Thủy tộc.

- Tuân lệnh!Long Uyên nghiêm túc nhận lệnh, lập tức xoay người rời đi, trở về mang theo bản bộ đi Sơn Hải thành.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.