Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 709




Thiên Cáp Vương mang theo ngạo khí ngút trời há miệng nói.

- Không sai, đã gặp phải rồi, thì đập chết cho hả giận.

Kim Giáp Vương lạnh lùng cười một tiếng, hắn đánh không lại Hỏa Tang Nhi, cho nên muốn đập chết tên nhóc Nhân tộc vừa xâm nhập này cho hả giận.

- Là ngươi?Phía bên kia, Hỏa Tang Nhi kinh ngạc thốt lên, vẻ mặt không thể tin nổi, trong mắt lộ ra hận ý mãnh liên, nàng ta cắn răng nghiến lợi giống như muốn ăn tươi nuốt sống Cổ Trần.

Tất nhiên là nàng ta biết Cổ Trần, trước đó nàng ta từng bị Cổ Trần dẫn thiên kiếp tới truy sát, thiếu chút nữa đã khiến nàng ta bỏ mạng dưới Thiên kiếp.

May mà nàng ta chạy nhanh, sau đó đoạt xá Hỏa Tang Nhi, xóa đi tàn niệm ban đầu của thân thể này, hoàn toàn chiếm cứ được thân thể này mới có thể nhanh chóng khôi phục lại tu vi.

Hiện giờ trong thân thể này, chính là một lão yêu bà kinh khủng.

- Lão yêu bà, chúng ta lại gặp mặt rồi, lần trước đã để ngươi chạy mất, lần này ngươi cho rằng ngươi còn có thể trốn được nữa hay không?Cổ Trần quan sát Hỏa Tang Nhi, trên mặt lộ ra một nụ cười quái dị, hai hàm răng trắng bóng nhe ra, khiến Hỏa Tang Nhi khẽ run lên, vô thức lui lại một bước.

Sắc mặt nàng ta liên tục thay đổi, cơn giận dâng lên trong lòng, sát khí không ngừng lao tới, muốn trực tiếp ra tay trấn sát tên tiểu tử Nhân tộc này.

Nhưng nghĩ đến việc Cổ Trần có thể dẫn thiên kiếp tới, nàng ta lại có chút chần chờ, không dám hành động mù quáng.

Lời này của hắn là có ý gì, chẳng lẽ hắn còn có thể dẫn thiên kiếp tới, sau đó truy sát nàng hay sao?- Không đúng, nơi này là Thần Quốc, thiên kiếp không thể nào buông xuống được.

Rất nhanh, Hỏa Tang Nhi đã kịp thời phản ứng lại, trên mặt nàng ta lộ ra sát cơ lạnh như băng, và một nụ cười tàn nhẫn.

Con ngươi trong mắt Hỏa Tang Nhi bỗng xoay chuyển, đột nhiên cười nói:- Này, ba người các ngươi, giết tên tiểu tử Nhân tộc này, thì ta sẽ không so đo chuyện vô lý vừa rồi với các ngươi nữa.

- Thật chứ?Hai mắt Thạch Phi Thiên sáng lên, nhìn về phía Cổ Trần, sau đó lại nhìn sang Hỏa Tang Nhi, hình như trong đầu đang nghĩ đến điều gì đó, hắn cảm thấy chuyện này không bình thường.

Dường như không thích hợp lắm.

Vừa rồi tên thanh niên Nhân tộc Cổ Trần này nói, hắn từng truy sát Hỏa Tang Nhi, sao có thể có chuyện này?Có thể truy sát Hỏa Tang Nhi, thực lực yếu kém mới là lạ, hiện giờ lại nghe thấy nàng ta nói muốn ba người bọn họ ra tay, có phải đang lừa gạt bọn họ không?- Hừ, để ta tới, xem ta này, Cáp Mô Thôn Thiên!Đúng lúc này, Thiên Cáp Vương dẫn đầu nhảy ra ngoài, nhe răng cười hề hề, trên gương mặt đầy mụn thịt tỏa ra từng tia sáng màu xanh lục, sương độc sôi trào lan tràn khắp nơi.

- A…Một khắc sau, Thiên Cáp hét to một tiếng, há cái miệng rộng kinh khủng của hắn ra, giống như có thể cắn nuốt cả đất trời, vô cùng khủng bố.

Cổ Trần nhìn thấy con Thiên Cáp khủng bố kia đang há mồm muốn nuốt chửng hắn, trên người nó mọc đầy mụn màu xanh lục, từng đám sương độc phát ra, khiến người ta nói không nên lời.

Hắn nở nụ cười kỳ quái nói:- Này, con cóc kia, cả người ngươi xanh mơn mởn, có phải do vợ ngươi đội nón xanh cho ngươi nhiều quá hay không?- Đội nón xanh là cái gì?Thiên Cáp choáng váng, hoàn toàn nghe không hiểu.

Nhưng nó vẫn tức giận rít gào:- Bản vương chính là Thiên Cáp, không phải con cóc, nhóc con, ngươi đã chọc giận bản vương rồi, đi chết đi.

Oành…Thiên Cáp Thôn Thiên, lực lượng thôn phệ cuồn cuộn lao tới, cái miệng con cóc kinh khủng hướng về phía Cổ Trần cắn nuốt.

- Chỉ là một con cóc ghẻ, còn mơ tưởng đòi thôn thiên?Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, chẳng thèm để ý, chỉ hờ hững nói:- Ban nãy, ta vừa mới nướng một con bọ hung đen, còn con cóc xanh mơn mởn nhà ngươi quá buồn nôn, vẫn nên đốt thành tro thì hơn.

- Cái gì?Thiên Cáp chưa kịp phản ứng lại, đã trông thấy một luồng hỏa diễm ngập trời từ trên người Cổ Trần xông đến, ngọn lửa màu xanh tím nhanh chóng lan tỏa, một ngọn lửa chui thẳng vào trong miệng Thiên Cáp.

- A! Một tiếng hét thảm thiết truyền đến, cả người Thiên Cáp đang bốc cháy, vậy mà hắn lại dám nuốt Nam Minh Ly Hỏa kinh khủng kia vào bụng.

Thiên Cáp Vương đáng thương, lần này thì thảm rồi, nuốt cái gì không nuốt, lại đi nuốt Nam Minh Ly Hỏa khủng bố kia, khiến lục phủ ngũ tạng của hắn lập tức bị thiêu đốt.

- Không, cứu ta, mau cứu ta, đây là Nam Minh Ly! Thiên Cáp Vương hoảng sợ kêu to, cả người bị bao phủ bởi ngọn lửa nóng bỏng màu xanh tim, thiêu đốt cơ thể phát ra từng tiếng xèo xèo.

Chỉ trong ba nhịp thở, Thiên Cáp Vương còn chưa kịp cầu cứu xong, thân thể đã bị Nam Minh Ly Hỏa thêu đốt thành tro từ trong ra ngoài, hoàn toàn biến mất.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.