Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 637




Huyền Vô Cực kêu lên, muốn nhắc nhở Cổ Trần, lực lượng trên người hắn cũng bùng nổ, lắc mình nhanh chóng xông tới, muốn qua đó giúp Cổ Trần chống lại ba vị Phong Vương giả của dị tộc.

- Thời Gian Đảo Lưu!Cổ Trần nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, khiến Huyền Vô Cực vốn dĩ đang chuẩn bị cứu viện lập tức sững sờ tại chỗ, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt giống như gặp phải quỷ.

Vù!Một chỉ được Cổ Trần điểm ra, không hiểu sao hư không rung lên, lực lượng mạnh mẽ vốn dĩ đang lao tới lập tức bị một chỉ ấy cuốn ngược trở lại, tất cả đều quay về thời điểm ban đầu.

Cảnh tượng quỷ dị ấy, khiến Huyền Vô Cực sững sờ tại chỗ, hai mắt trợn trừng, ngây ngốc không hiểu nổi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?- Chính là năng lực này!Ở phía xa, hai người Nghĩa Hiên, Chân Nhất vừa nhìn thấy cảnh ấy, cả người đã run rẩy, nhìn Cổ Trần mặt đầy kinh hãi.

Chính là loại năng lực này, trước đó bọn họ đã đích thân thể nghiệm, hoàn toàn không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, không rõ vì sao công kích mình đã đánh ra lại giống như chưa công kíchCảm giác ấy rất quỷ dị, giống như đột nhiên bị biến mất vậy.

Hiện giờ, hai người lại lần nữa trông thấy Cổ Trần thi triển năng lực quỷ dị này, điểm ra một chỉ, khiến toàn bộ lực lượng của ba vị Phong Vương giả dị tộc đều cuốn ngược lại, quay về trong thân thể mỗi người.

Lúc này bọn họ vẫn đang duy trì động tác ra tay, nhưng khuôn mặt của cả ba đều cứng ngắc, giống như gặp quỷ, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?Ba người Hắc Thạch Vương liếc nhau một cái, tràn đầy kinh hãi, căn bản không hiểu được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, bọn họ nhớ rõ chính mình đã ra tay, vì sao lực lượng lại quay về một khắc trước khi bọn họ công kích.

- Ra tay!Ầm!Gần như ba người công kích cùng một lúc, lại ra tay lần nữa, năng lượng mênh mông như dòng nước lũ, ánh sáng lấp lóe đầy trời tụ lại rồi lao xuống.

Nhưng trong khoảnh khắc ấy, Cổ Trần lại lần nữa điểm ra một chỉ, trong nháy mắt, tất cả lại quay ngược trở về như lúc ban đầu, khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.

- Không thể nào!- Đã xảy ra chuyện gì?Khuôn mặt ba vị Phong Vương giả dị tộc trở nên điên cuồng, lại nữa rồi, vẫn là cảm giác ấy, giống như bị một cỗ lực lượng cắt ngang sau đó san bằng tất cả công kích trước đó, quay ngược lại điểm ban đầu.

Lần này, ba vị Vương giả dị tộc đều kinh hãi, nhìn thấy nụ cười khó hiểu trên mặt Cổ Trần, bọn họ đều không nhịn được cảm thấy tê dại cả da đầu.

- Vừa rồi, đã xảy ra chuyện gì?Huyền Vô Cực nhìn chằm chằm vào Cổ Trần lòng đầy nghi hoặc.

Nhưng chỉ trông thấy được ý cười trên mặt hắn mà thôi, Cổ Trần vẫn đang ngồi ngay ngắn trên Thanh Đồng Vương tọa, cả người tản ra một cỗ khí tức khiến người ta hoảng sợ.

Năng lực quỷ dị vừa, khiến bọn họ không hiểu sao cảm thấy rét lạnh cả người.

- Là lực lượng gì đã khiến toàn bộ công kích của ba vị Phong Vương giả quay ngược lại?Trong lòng Huyền Vô Cực yên lặng suy nghĩ, không ngừng dự đoán.

Đáng tiếc, hắn không đoán được.

- Các ngươi đánh xong rồi, vậy thì đến lượt ta.

Lúc này, đột nhiên Cổ Trần cười nói một câu, lời này khiên ba vị Vương giả dị tộc đều căng thẳng, sắc mặt có chút thay đổi, lập tức cảnh giác phòng bị.

- Thời Gian Gia Tốc!Cổ Trần thầm nói trong lòng, sau đó ngón tay hắn nhẹ nhàng bắn ra, hư không đột nhiên rung động.

- Nguy hiểm!Sắc mặt ba người Hắc Thạch Vương, Cự Phủ Vương, Kim Quang Vương thay đổi liên tục, trong lòng đã cảm nhận được một cỗ uy hiếp mạnh mẽ, bắt đầu phòng bị.

Không kịp nghĩ thêm điều gì nữa, ba vị Phong Vương giả cùng nhau bùng nổ, ánh sáng trên người lấp lóe, ký hiệu nhảy lên kết nói lại với nhau, hóa thành một vòng váng bao phủ cả ba người, tạo thành lớp phòng ngự.

Chỉ là không đợi ba người kia kịp thả lỏng một hơi, một cơn sóng quỷ dị đã lướt qua người bọn họ, ba người lập tức sững sờ tại chỗ, cả người run lên.

- Không! Sinh mệnh của ta đang trôi qua! Hắc Thạch Vương hoảng sợ kêu to.

Hắn hoảng sợ phát hiện ra, sinh mệnh của bình đang bị xói mòn, có một cỗ lực lượng vô danh đang cướp đi lực lượng sinh mệnh của hắn.

- Đáng chết, đây là thứ gì?Hai người Cự Phủ Vương, Kim Quang Vương giận dữ gào lên, vẻ mặt hốt hoảng, muốn dùng lực lượng tu vi trong cơ thể để ngăn cản, đáng tiếc không có cách nào cản được.

Lực lượng thời gian, ai có thể ngăn cản?Trừ khi người đó đã thoát ra khỏi trói buộc thời gian, nếu không sẽ không thể nào thoát khỏi ảnh hưởng của thời gian.

Giống như cảnh tượng trước mắt, ba vị Phong Vương giả Niết Bàn của dị tộc, thân thể bọn họ không ngừng xuy kiệt, tóc đen chuyển thành trắng, lập tức già đi.

Chỉ trong nháy mắt lại giống như nghìn năm đã qua đi, trong nháy mắt đã trở nên già nua.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.