Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1913




Thấy vậy, Cổ Trần trong lòng cười thầm:“Chậc chậc, dễ lừa quá, vài câu đã giải quyết xong, còn non xanh lắm.

”Vèo!Cứ như thế, Cổ Trần thu phục Tinh linh, xuyên qua hư không bao la, tìm kiếm các loại cơ duyên, gặp một ít hằng tinh đặc biệt thì thu về cho Tinh linh ăn, khiến nó càng thêm cam tâm tình nguyện ngoan ngoãn đi theo hắn.

Một người một sao, tổ hợp kỳ lạ, ở trong hư không mênh mông cũng không cảm thấy tịch mịch.

Ầm!Nhưng hôm nay, Cổ Trần đang chạy đi bỗng ngừng lại, cảm thấy một dao động kịch liệt từ tinh hệ truyền đến.

Vù vù vù!Trong trời sao tối đen bỗng vụt qua từng đợt sao băng, ánh sáng rực rỡ, rậm rạp nhiều không đếm xuể, nhìn khiến người vui vẻ thoải mái.

- Mưa sao sa?Cổ Trần thấy đầu tiên, còn cho rằng là mưa sao sa.

Nhưng rất nhanh phát hiện không phải, những tia sáng như sao băng rạch phá hắc ám bay về phía một mảnh tinh vân khổng lồ.

- Thần Linh?Cổ Trần sực tỉnh ngộ, rốt cuộc biết đầy trời ánh sáng tựa như mưa sao sa, không ngờ là một đám Thần Linh.

Không, nói chính xác hơn mỗi sao băng đại biểu cho một Bán Thần háo thành luồng sáng bắn về phía tinh vân.

Rậm rạp mưa sao sa, có mấy vạn ánh sáng, vài luồng sáng rực rỡ dân đầu tỏa ra thần uy cường đại.

Đó là mấy Thần Linh, còn có một luồng sáng càng mãnh liệt phá vỡ hư không, mang theo mưa sao sa rậm rạp phía sau giết hướng đoàn tinh vân phía trước.

Oong!Đoàn tinh vân này bỗng nhiên chấn động, từ bên trong lao ra các tia ánh sáng, cũng rạch phá hắc ám bắn ra.

Thấy vậy, Cổ Trần cơ bản đã hiểu đây là chiến tranh giữa hai đoàn tinh vân, chinh phạt giữa Thần Linh và Thần Linh.

Đây là lần đầu tiên Cổ Trần nhìn thấy chinh chiến giữa Thần quốc, thoáng chốc nổi lên hứng thú, đơn giản bước ra một bước lao về phía đó.

Hắn muốn nhìn xem Thần quốc trong Thượng giới chinh chiến với nhau như thế nào.

Không lâu sau, Cổ Trần đi tới một mảnh không gian tinh hệ, trên hư không bao la có rậm rạp mưa sao sa rạch phá hắc ám.

Thần Linh hai bên cùng phá không gian vụt qua, va chạm trong tinh hệ.

Bùm!Hai mảnh mưa sao sa va chạm nhau ngay trước mắt Cổ Trần, ầm ầm bộc phát ra từng tia sáng rực rỡ, hai bên lao vào đánh túi bụi.

- Assa Thần quốc, tiến công!Phía trước đoàn tinh vân, một Thần Ma hùng vĩ vắt ngang trời cao, thân hình cao vạn trượng tràn ngập cảm giác áp lực, sau lưng có một vòng thần quang bao phủ, uy áp mênh mông.

Hắn là một vị Thần Ma cường đại, sau lưng mọc đôi cánh thịt như ác ma, trên đỉnh đầu mọc một cây sừng, toàn thân hơi thở khủng bố.

Đây là một vị Thiên Thần, là Thần chủ trong Thần quốc tinh vân đó, dẫn theo nhiều Thần Ma, Bán Thần giết ra.

Phe tấn công là một đám người chim ánh sáng rực rỡ, từng đôi cánh chim trắng tinh khiết lấp lóe thần quang kinh người, thánh khiết, cao quý.

- Dị đoan, diệt chúng nó!- Vinh quang của Chúa chiếu khắp chư thiên Thần quốc!Một vị Thần Ma tám cánh dẫn đầu, sau lưng cuốn lấy từng vòng sáng thần thánh, hơi thở dày đặc, tay cầm một cây Thần Thánh Chi thương.

- Tiến công, tiến công!Mấy vạn người chim kéo theo ánh sáng thần thánh đầy trời giết hướng Thần quốc phía đối diện, hai bên va chạm, lập tức bộc phát ra đại chiến thảm liệt.

Cổ Trần xem mà kinh thán không thôi, lần đầu tiên hắn thấy trường hợp như vậy, Thần quốc hai bên chinh phạt nhau, hành động đều là Bán Thần, mỗi vị đều vô cùng mạnh mẽ.

Những Thần quốc này đều có quân đoàn Thần Linh của mình, ví dụ hai đội quân đoàn trước mắt, dẫn đầu đều là Thần Ma cường đại cấp Thiên Thần.

Thuộc hạ đều là Bán Thần, hoặc là có mấy vị, mười mấy Thần Ma làm tướng lĩnh, mấy vạn Bán Thần tổ hợp thành quân đoàn Thần Linh, sức sát thương quả thực khủng bố.

Ầm ầm ầm!Trời sao lung lay, mảng lớn ngôi sao vỡ nát, bị thần quang đánh xuyên, bị năng lượng xé nát, hóa thành tro bụi, dẫn đến nơi này hình thành tinh hệ tan hoang tiêu điều.

Một trận thần chiến đánh cho oanh liệt, Cổ Trần đứng nhìn, trong đầu vụt qua nhiều suy nghĩ, suy tư tương lai Nhân tộc nênlàm thế nào chinh phục vô số Thần quốc Thượng giới.

Làm cách nào ứng đối chín Thiên vực, thậm chí là kẻ địch từ khu vực khác, bây giờ phải suy nghĩ cho cặn kẽ, chuẩn bị sẵn sàng cho tương lai.

Óc Cổ Trần chợt lóe tia sáng, bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:- Tiểu Tinh, ngươi có từng ăn Thần Ma không?Tinh linh nghe xong ngẩn ra, sững sờ.

- Chúng nó, có thể ăn sao?Nó mặt mày ngơ ngác hỏi một câu, bộ dạng khờ khạo khiến Cổ Trần buồn cười.

- Bọn họ ăn được hả?Tinh linh vẻ mặt khờ khạo đáng yêu hỏi, hiển nhiên là nó chưa ăn Thần Ma bao giờ.

Cổ Trần cười thầm, nói:- Đương nhiên, ngươi muốn nếm thử không? Trước mắt vừa lúc có hai đội ngũ Thần Ma không tệ.

- Cấm Đoạn Tinh Không, căn nuốt!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.