Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1840




Cổ Trần thậm chí bỏ vào một luồng Nghiệp hỏa đốt cháy, nhưng vẫn không có biện pháp nướng chín nó, ngược lại khiến nó càng sống động hơn, dao động sinh mệnh càng mãnh liệt.

Cứ tiếp tục thứ này thì phỏng chừng không nướng chín mà là ấp trứng nó.

Cổ Trần gãi đầu, nhìn trứng thú trước mắt, trứng màu xám, các vệt hoa văn Hỗn Độn càng lúc càng rõ ràng, một loại thần vận đại đạo xa xưa, thê lương khuếch tán ra.

“Không luộc được, không nướng được, vậy thì ăn sống!”Cuối cùng, Cổ Trần cắn răng làm ra quyết định, nấu không được thì ăn sống.

Keng!Giây sau, Cổ Trần rút ra thạch kiếm thanh đồng, vung kiếm chém vào vỏ trứng.

Chợt nghe tiếng ‘choang’, cánh tay Cổ Trần tê rần, kiếm thanh đồng chấn động ù ù, phát ra từng tiếng rền rĩ như sắp gãy.

Nhìn thạch kiếm thanh đồng rung bần bật, Cổ Trần thay đổi sắc mặt, đây là bảo vật Tiên Thiên, làm bạn bên hắn một đường trưởng thành lên, hiện tại đã trở thành một món Tiên Khí.

Tiên Khí sánh bằng Thần Khí, thậm chí mạnh hơn một chút vậy mà không chém được quả trứng này.

“Ta không tin!”Cổ Trần có chút bực bội, thu lại thạch kiếm thanh đồng, vung hai tay, sức mạnh cường đại bùng nổ, trực tiếp tung ra một đấm.

Keng!Một đấm đập xuống, vỏ trứng phát ra một tiếng sắt vàng va chạm, đinh tai nhức óc, sức mạnh cường đại đánh tan Hỗn Độn xung quanh.

Cổ Trần rùng mình, cảm giác nguyên cánh tay tê dại, thay đổi sắc mặt.

“Mợ nó, vỏ trứng cứng quá!”Cổ Trần xụ mặt, nhìn nắm tay của mình đỏ rần, hiển nhiên mới vừa rồi một đấm nhận lại sức mạnh bắn ngược hơi lớn.

Quả trứng này quá cứng, dường như không thể đánh vỡ.

Phi Hồng ở bên cạnh không kiềm được bật cười:- Xì! Thấy Cổ Trần nhìn qua, Phi Hồng lập tức ngừng cười, nghiêm túc nói:- Thiên Đế, thứ này hẳn là đánh không vỡ, hơn nữa có thần vận đại đạo thủ hộ, rất khó phá vỡ.

Điều Phi Hồng nói có lẽ là sự thực, bề mặt vỏ trứng có một lớp thần vận thủ hộ, hoa văn đại đạo lấp lóe, khó mà bị phá vỡ.

Cổ Trần nhíu chặt chân mày, đánh giá quả trứng này, hắn trở nên khó xử, không luộc chín, không nướng được, không thể đập bể, vậy làm sao ăn?Muốn ăn sống cũng không được sao?Nhưng Cổ Trần không bỏ cuộc, trong lòng không tin không thể đập bể vỏ trứng này, bất cứ thứ gì đều có thể bị đánh nát, chẳng qua không có đủ sức mạnh mà thôi.

- Làm lại!Cổ Trần hừ lạnh, toàn thân sức mạnh sôi trào, tiên lực thiêu đốt trong người, hòa thành cơn lũ rót vào cánh tay, ngưng tụ trên nắm tay.

Đây là sức lực mạnh mẽ nhất mà Cổ Trần có thể bùng nổ vào lúc này, thậm chí ngưng tụ ba nghìn tiên ngân, từng lũ hơi thở pháp tắc đan xen tràn ngập.

Keng!Lại là một quyền đánh xuống, vỏ trứng rung lên, các vệt hoa văn trên vỏ trứng nhấp nháy, có phản ứng kịch liệt, kêu ù ù.

- Quả nhiên có trò hay!Cổ Trần cười lớn, giơ nắm tay lại đập mạnh xuống.

Đùng đùng đùng!Từng cú đấm nối tiếp nhau, Cổ Trần huơ nắm đấm lần lượt đập mạnh vỏ trứng, chớp mắt đã đấm xuống mấy chục vạn quyền.

Rốt cuộc, sau khi bị Cổ Trần gõ suốt một canh giờ, vỏ trứng xuất hiện biến hóa rõ rệt, hoa văn bên trên liên tục nhấp nháy, di động.

Từng vệt hoa văn Hỗn Độn lấp lóe, phát ra từng đợt gào thét, không chịu nổi sức mạnh cường đại không gì sánh bằng của Cổ Trần oanh kích.

Dốc hết sức phá vạn pháp, mặc cho ngươi cường đại, ta dùng sức mạnh phá hết.

- Mở!Cổ Trần hét to một tiếng, nắm tay đập mạnh xuống vỏ trứng.

Chợt nghe tiếng ù ù, quả trứng rốt cuộc rung bần bật, hoa văn đại đạo trên vỏ trứng yếu bớt, vặn vẹo, cuối cùng vỡ ra.

Răng rắc một tiếng, vỏ trứng nứt.

Trông thấy một khe nứt nhỏ, Cổ Trần cực kỳ hưng phấn, rốt cuộc đập vỡ quả trứng này, vỏ trứng vỡ ra một khe hở.

Một vết nứt rất nhỏ, chớp mắt khép lại, nhưng Cổ Trần không quan tâm, ngược lại lộ nét mặt hưng phấn.

Có thể đập nứt một lần đại biểu cho còn có thể đập vỡ lần thứ hai, hơn nữa đã nhìn thấy hy vọng đập nát vỏ trứng, Cổ Trần nhiên sẽ không buông bỏ.

Phi Hồng ở một bên nhìn trân trân, trợn mắt há hốc mồm, bị hành động của Cổ Trần làm rung động mạnh.

Nàng không ngờ rằng, vì ăn quả trứng này mà Cổ Trần dùng hết mọi thủ đoạn, khiến nàng xem tim đập chân run, khiếp sợ không thôi.

- Phá cho ta!Cổ Trần thét dài, giơ nắm tay đập xuống, lần này tốc độ càng nhanh, trong khoảnh khắc vung ra hàng nghìn, vạn nắm đấm.

Đùng!Răng rắc, răng rắc!Vỏ trứng vỡ vụn, một vết nứt hiện ra, chưa kịp khép lại thì Cổ Trần đã mãnh liệt đấm tiếp.

Tùy theo lần lượt trọng kích, chỉ nghe ầm ầm một tiếng, quả trứng kia rung lắc mạnh, vỏ trứng răng rắc vỡ ra, càng lúc càng lớn.

Vết nứt giao thác, rậm rạp trải rộng, rốt cuộc bị Cổ Trần phá vỡ lực phòng ngự cường đại của vỏ trứng, đập nát nó.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.