Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1837




Cổ Trần định trộm đi quả trứng ở vị trí chính giữa nhất, bởi vì nó quý giá nhất, cường đại nhất, trộm được trước rồi tính.

Cổ Trần vẻ mặt nghiêm túc, hai tay giật về, xích tiên kêu leng keng không ngướt, thoáng chốc kéo quả trứng xám ra.

Oong oong!Quả trứng rung bần bật, tỏa ánh sáng mông lung, vỏ trứng lóe sáng mười hoa văn Hỗn Độn, tựa như mười cái đuôi chống lại sức kéo của Cổ Trần.

Sức mạnh kháng cự mạnh mẽ khiến Cổ Trần biến sắc mặt, dường như đang kéo một thế giới, vô cùng nặng nề, thế nhưng không có biện pháp kéo trứng đi.

Một quả trứng mà nặng như vậy, Cổ Trần nhìn mà thay đổi sắc mặt, buộc phải dồn nhiều sức hơn, giây phút này bùng nổ sức mạnh toàn thân.

- Đi ra cho ta!Cổ Trần quát khẽ, hai cánh tay kéo mạnh, xích tiên kéo căng phát ra tiếng két két, khủng khiếp như sắp đứt xích.

Trong người Cổ Trần không chỉ có sức mạnh thân thể bùng nổ, còn có sức mạnh đại thế giới tuôn ra, phối hợp với một nửa tu vi cường đại đã khôi phục.

Bùm!Một tiếng nổ, hồ nước Hỗn Độn dập dườn.

Quả trứng kia rốt cuộc bị kéo xa dần khỏi vị trí ban đầu, bị Cổ Trần từ từ lôi ra, toàn bộ quá trình vô cùng thong thả, có sức mạnh kháng cự rất mạnh.

Nhưng cuối cùng vẫn bị Cổ Trần kéo ra, cuối cùng quả trứng bay lên khỏi hồ nước Hỗn Độn, rơi xuống trước mặt Cổ Trần.

“Thành công?”Đôi mắt của hắn sáng ngời, vui mừng quá đỗi.

Cổ Trần bùng nổ toàn bộ sức mạnh, cuốn lấy xích tiên thoáng chốc kéo quả trứng đầu tiên lại gần, rơi vào lòng bàn tay, sức mạnh nặng nề truyền đến làm hắn suýt buông tay.

Quả trứng màu xám che kín hoa văn Hỗn Độn, vỏ trứng lấp lóe rậm rạp ký hiệu Hỗn Độn, hơi thở thê lương ập vào mặt, khiếp người không gì sánh được.

Nhìn kỹ, bên trong mơ hồ có một cái bóng đang dựng dục, có mười cái đuôi, hơi thở thần bí vô cùng.

- Phong!Không nói nhiều, Cổ Trần trực tiếp đánh ra một sức mạnh phong cấm phong ấn quả trứng này, sau đó thu vào thế giới bên trong người.

“Tiếp tục!”Thành công một lần, Cổ Trần hưng phấn, tin tưởng tăng thêm, lặp lại như vừa rồi, muốn tiếp tục trộm trứng.

Ầm!Nhưng giây sau, hồ nước Hỗn Độn truyền đến tiếng nổ, vô tận Hỗn Độn khí sôi trào, một luồng hơi thở đáng sợ bao phủ xuống.

“Nguy rồi!”Cổ Trần thay đổi sắc mặt, chỉ cảm giác nguy hiểm cực mạnh ập đến, không cần suy nghĩ, chắc chắn là kinh động Vạn Thú sào.

Mới vừa rồi hắn trộm đi một quả trứng, còn là một trong hai quả ở khu vực trung tâm nhất, tự nhiên xúc động Vạn Thú sào, bừng tỉnh tồn tại khủng bố nào đó.

“Trốn!”Cơ hồ không suy nghĩ giây nào, Cổ Trần bộc phát ra toàn thân hơi thở, tạm thời phá vỡ áp lực đáng sợ kia, lắc mình xông vào đường hầm đã sớm chuẩn bị sẵn.

Đây là đường hầm nối với bên ngoài.

- Grao!Một tiếng gầm rống truyền đến, chấn động ý chí của Cổ Trần hỗn loạn, suýt té ngã.

May mà hắn cắn răng đạp bước vào đường hầm, tiên ngân chợt lóe, cả người biến mất không thấy.

Ầm!Vạn Thú sào sôi trào, phát ra tiếng ù ù, có tiếng gầm khủng khiếp truyền khắp các phương, Phi Hồng đứng xa chờ đợi cũng bị giật mình xanh mặt.

Phi Hồng tái mặt, kinh dị kêu ra tiếng:- Vạn Thú sào thức tỉnh!Nàng hoảng sợ phát hiện Vạn Thú sào đột nhiên thức tỉnh, lóe lên ánh sáng dày đặc, Hỗn Độn khí sôi trào lăn lộn, truyền đến từng đợt dao động khủng bố.

- Sao Thiên Đế còn chưa ra nữa?Vẻ mặt Phi Hồng vẻ mặt sốt ruột, lo lắng, bởi vì Vạn Thú sào tự dưng bạo động, hiển nhiên liên quan tới Cổ Trần đi vào trong đó.

Răng rắc!Đang lúc này, một tiếng vang trong trẻo theo bên cạnh truyền đến, khiến Phi Hồng trong lòng cực kỳ kinh hoàng, suýt chút tay cầm quan tài máu ném qua.

Nếu không phải nhìn thấy bên trong lao ra một bóng người, may mà nàng kịp thời rút tay về.

Phi Hồng vui sướng bất ngờ nhìn người đến:- Thiên Đế?Người này đúng là Cổ Trần, hắn chạy trốn ra Vạn Thú sào.

Cổ Trần vừa đi ra, không kịp nói nhiều, hét to một tiếng:- Trốn mau!Hắn đánh ra một luồng tiên ngân quấn lấy hai người, nháy mắt hóa thành luồng sáng bay hướng Hỗn Độn phương xa.

Ầm!- Grao!Phía sau, Vạn Thú sào chấn động, từ bên trong vọng ra tiếng gầm rống khủng bố, loáng thoáng thấy một bóng thú khủng khiếp chậm rãi hiện ra.

- Grao!Một tiếng thú rống chấn tám phương, mảng lớn Hỗn Độn sôi trào nổ tung.

Hơi thở đáng sợ, sóng âm vỗ từng đợt, hủy thiên diệt địa, dẫn tới gợn sóng dập dờn lan rộng.

Bùm!Vạn Thú sào sôi trào, bộc phát ra từng đợt tiếng gầm, có bóng thú khổng lồ dựng đứng, tỏa ra khí hung thần, tiếng hét giận dữ truyền khắp Hỗn Độn mênh mông.

Đó là một bóng dáng khổng lồ, sau lưng có mười cái đuôi to lớn che kín trời, khuấy động Hỗn Độn, dường như từng hành động đều có thể đánh tan Hỗn Độn.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.