Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1817




Cổ Trần suy nghĩ một chút, vẫn trực tiếp nhét vào miệng, nhai rôm rốp, một dòng chất lỏng dung nhập vào khoang miệng, chảy vào bên trong cơ thể, lập tức hóa thành một luồng sức mạnh căn nguyên cường đại tản ra.

"Ui! đúng là một luồng sức mạnh căn nguyên cường đại.

"Hắn vẻ mặt khiếp sợ, cảm nhận sức mạnh căn nguyên cường đại trong cơ thể, tia sáng bốc lên khắp người, từng luồng thần hi nở rộ, hòa lẫn với từng luồng tiên quang lượn lờ.

Khiến cho cả người Cổ Trần thoạt nhìn vô cùng thần thánh, hơi thở trở nên càng ngày càng sâu thẳm, cường đại, lộ ra một loại uy nghiêm chí cao vô thượng.

Cẩn thận cảm nhận tình huống trong cơ thể, Cổ Trần mừng rỡ phát hiện, một phần tiên lực và ý chí linh hồn còn sót lại trong thân thể thế mà từng chút một tăng lên.

Bên trong một cục thịt ẩn chứa dị lực chưa biết cường đại, khiến cho tiên lực bị áp chế trong cơ thể Cổ Trần không ngừng tăng cường, chợt tăng cỡ gấp đôi.

Hơn nữa ý chí linh hồn rốt cục có thể vươn ra ngoài phạm vi một thước, dù là tiên lực hay ý chí đều trở nên càng thuần túy và cường đại.

Keng keng keng!Ngoài người, từng tia tiên quang đan xen, phát ra tiếng leng keng, đang chống cự với một loại áp chế và hạn chế vô hình ở xung quanh.

Ý chí linh hồn cũng bắt đầu lộ ra ngoài người phạm vi một thước, không ngừng rèn luyện, tăng cường chính mình, mở rộng phạm vi thêm chút nữa.

Tình huống này khiến cho Cổ Trần mừng rỡ, nghĩ đến không lâu sau chính mình liền có thể không ngừng tăng cường, cuối cùng khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhất, thậm chí cường đại hơn.

- Grao!Ầm ầm!Đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào, dẫn đến Hỗn Độn chấn động, sương mù nổ tung, dọa Cổ Trần giật nảy mình.

"Thứ quái quỷ gì thế, đột nhiên chạy ra dù dọa người, lát nữa sẽ nấu ngươi.

"Cổ Trần sắc mặt khó chịu đứng lên, toàn bộ cơ thể tỏa ra một luồng tiên quang mông lung, từng tia sáng đan vào nhau ngưng tụ thành một chùm sáng mờ bao phủ hắn.

Giờ khắc này, Cổ Trần trở nên càng thêm thần bí khó lường, tràn ngập một luồng khí độ uy nghiêm, hình dáng bị che lấp, thiên uy cuồn cuộn.

Rầm rầm!Một bên trong Hỗn Độn truyền đến rung động, khiến Cổ Trần chú ý, sau khi bị bừng tỉnh thì hắn tức giận muốn đi nấu nó.

Rốt cuộc là thứ gì đang gào thét, suýt chút nữa hù chết hắn, thế nên Cổ Trần đứng dậy thu lại tiên đỉnh, bay thẳng đến nguồn thanh âm và phương hướng.

Hắn một đường tăng tốc, xuyên qua sương mù Hỗn Độn dày đặc, cuối cùng thấy được vụ nổ mãnh liệt ở phía trước, tia sáng xé rách Hỗn Độn.

"A?"Cổ Trần kinh ngạc dừng lại, phía trước thế mà có một tầng lá chắn vô hình, ngăn cản đường đi, mặc kệ hắn bùng nổ như thế nào cũng không có biện pháp đi tới.

Ầm!Cổ Trần không tin tà vung ra một đấm, sương mù Hỗn Độn ở phía trước nổ tan tành, nắm tay cường đại bị một lớp lá chắn mơ hồ ngăn trở.

Cổ Trần hai mắt sâu thẳm, vô cùng ngạc nhiên nghi ngờ, đưa tay đè xuống, một lá chắn vô hình ngăn cản lại hắn, không có biện pháp đánh vỡ.

"Không ngờ bị chặn lại.

"Hắn hơi nhíu mày, lần nữa dùng sức tung ra một chưởng, kết quả vẫn truyền ra một âm thanh trầm đục, nhận lấy một sức mạnh bắn ngược cùng đẳng cấp vọt tới.

Cổ Trần không thể không lui lại dời đi luồng lực lượng này, vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, hoàn toàn không đánh vỡ được thứ này, có lẽ chờ khi tu vi của hắn hoàn toàn khôi phục mới có một chút cơ hội.

Hiện tại chỉ có thể tiếc nuối, không có biện pháp đánh vỡ lớp lá chắn vô hình này, nhưng lại có thể xuyên qua sương mù Hỗn Độn phía trước thấy được một chút tình huống ở nơi đó.

Ầm!Khí lưu Hỗn Độn nổ tung, cuồn cuộn lộ ra một màn trước mắt, khiến cho Cổ Trần hai mắt sáng lên.

"Phi Hồng?"Cổ Trần kinh ngạc.

Hắn thấy một cái quan tài máu đang chấn động ở trong sương mù Hỗn Độn phía bên kia lá chắn, phát ra ánh sáng đỏ ngòm mãnh liệt bao phủ bốn phương.

Nó gặp phải kẻ địch lớn, đang bị một con sinh vật không biết tên chặn lại, xảy ra đại chiến.

Bùm bùm bùm!Quan tài máu bay ngược, lần lượt bị đánh bay ra ngoài.

Rốt cục Cổ Trần có thể thấy rõ ràng đó là thứ gì, một sinh vật cường đại giống như rồng mà không phải là rồng, có tám cái đầu, cực kỳ giống đầu rồng.

"Đúng là một con rồng kỳ dị.

"Trong mắt Cổ Trần, tám cái đầu của con rồng kia đều là đầu xương rồng, chỉ có thân thể là có máu thịt.

Tám cái đầu toàn bộ đều là đầu xương, nhìn cực kỳ giống xương rồng, hơi thở khủng bố, mở miệng một cái, hơi thở rồng khiến cho Phi Hồng vô cùng chật vật.

"Chết tiệt, sao lại đụng phải loại sinh vật cấp bậc thế này chứ.

"Phi Hồng có chút nóng nảy, phần lớn tu vi bị áp chế, hoàn toàn không có biện pháp đối kháng lại, chỉ có thể vừa lui vừa tìm cách.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.