Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1800




Khi nhìn thấy Cổ Trần toàn thân tổn hại, lão Chí Tôn sắc mặt đại biến, không nói hai lời mang theo Cổ Trần trực tiếp độn không rời khỏi nơi này.

Liên hệ za lo: 076 - 941 - 7982để mua trọn bộ 2465 chương với giá 200k vnđHiện trường im ắng, bấy giờ vực ngoại cường giả mới tỉnh ra, Thiên Đế trọng thương, đã được ai đó mang theo, bỏ chạy mất dạng.

- Thiên Đế trọng thương!Bên ngoài, một đám Bán Tổ cường giả đều chấn kinh, hoảng sợ nhìn lão Chí Tôn cùng anh linh biến mất mà không kịp trở tay.

Cả hai mang theo Cổ Trần bị thương nặng bỏ chạy, quay trở về Man Hoang.

- Thật đáng tiếc.

Có người tiếc hận lắc đầu, trong lòng hối tiếc không thôi, khi nãy là thời cơ thuận lợi để giết Thiên Đế của Man Hoang, vậy mà để bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.

Vừa nãy bọn họ đã nhìn thấy rất rõ ràng, Cổ Trần tuyệt đối là bị trọng thương, khí tức suy yếu vô cùng, thân thể lại bị tàn phá nặng, dường như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

Thiên Đế Cổ Trần cùng bộ xương khô bí ẩn đại chiến, dẫn đến trọng thương, bất tỉnh, sau đó được lão Chí Tôn cùng anh linh mang đi.

- Thiên Đế Man Hoang thụ thương, đây là cơ hội tốt.

Chỉ nghe một tôn sinh vật mở miệng, lộ ra sự khát máu.

Lời này vừa nói, các Bán Tổ khác đều tỉnh ngộ, nhận ra đây thật sự là một cơ hội hiếm có.

Thừa dịp Thiên Đế Màn Hoang trọng thương, vừa vặn phát động một trận xâm lấn, nói không chừng có thể thành công xâm nhập Man Hoang, chiếm lấy quyền kiểm soát thế giới Man Hoang.

- Hiện giờ chúng ta phi thăng đều sẽ gặp nguy hiểm, đường sống duy nhất là Man Hoang, ý chư vị thế nào?Bên trong tổ địa bị phá nát, vô số Bán Tổ sinh vật tụ tập tản ra sát khí lạnh thấu xương.

Đến bước này bọn họ đã không còn đường lui nữa rồi, kế hoạch phi thăng trước đó đã hoàn toàn thất bại.

Việc đả thông một cái thông đạo mà căn bản không biết có dẫn đến thượng giới hay không, lại ẩn chứa đầy nguy hiểm, một trăm vị Bán Tổ đi vào, không một người sống sót trở ra.

Mà ở đâu đột nhiên chạy ra một bộ xương khô đáng sợ cấp bậc tôn giả, thiếu chút nữa hủy diệt toàn bộ địa bàn Bán Tổ, bọn họ tự tin tuyệt đối không có năng lực chống lại bộ xương khô này.

Nếu không phải có Cổ Trần ở đây, khả năng gặp nạn chính là bọn họ.

Bộ xương khô kia đối chiến với Thiên Đế Man Hoang, cả hai đại chiến một phen, về sau Cổ Trần trọng thương, xương khô biến mất không còn tăm tích, thông đạo cũng sụp đổ rồi biến mất.

Kể từ đó, xâm lấn Man Hoang là con đường duy nhất bọn họ phải đi để tự cứu mình.

- Chư vị, thời gian không còn nhiều lắm.

Một Bán Tổ sinh vật nghiêm túc nói:- Khi nãy Thiên Đế Man Hoang cùng bộ xương khô kia đại chiến đã đẩy nhanh tốc độ sụp đổ của thế giới chúng ta.

Thế giới của chúng ta sắp bị hủy diệt rồi.

Oành!Vừa dứt lời, sâu trong hư không bỗng truyền đến một tiếng oanh động, một cỗ khí tức diệt thế tràn ngập, bao phủ lấy vô số sinh linh.

Tất cả Bán Tổ sắc mặt đại biến, hoảng sợ nhìn từng mảng thế giới đổ sụp, sự hủy diệt và hỗn độn khí lưu cuồn cuộn bao phủ, thôn phệ vạn vật.

Thế giới sắp bị hủy diệt.

- Thế giới của chúng ta đã sụp đổ.

Toàn lực xâm lấn thế giới Man Hoang.

Một đám cường giả dù sợ hãi vẫn cắn răng, làm ra quyết định sau cùng, toàn lực xâm lấn Man Hoang đại thế giới.

Đây là đường sống duy nhất.

- Truyền lệnh tới các phương, dốc toàn bộ lực lượng, xâm lấn Man Hoang.

Từng tiếng rống to truyền khắp bên ngoài vực, vô số sinh vật, Thiên Ma, các loại sinh vật sống bên ngoài vực ào ào hội tụ.

Vô số sinh vật, tất cả sinh linh cùng chủng tộc đều tới, đều không ngoại lệ toàn bộ hội tụ vào một chỗ, hướng về Man Hoang trùng trùng điệp điệp đánh tới.

Bởi vì thế giới bên ngoài vực đã sụp đổ gần như hoàn toàn, nếu không đi nữa thì thật không kịp, sẽ bị chôn cùng với thế giới này.

- Ngoại vực có biến! Truyền lệnh tới các đại quân đoàn của Thiên giới, nghênh chiến ngoại vực.

Lúc này, trên Thiên giới bỗng nhiên truyền tới một thanh âm uy nghiêm, là thanh âm của Thiên Đế Cổ Trần.

Trong Thiên Đế Cung, Cổ Trần không nói lời nào ngồi trên ngai vàng, song trong mắt lộ ra thần thái đạm mạc, không có một tia cảm tình dao động.

Hắn giống như biến thành người khác, khiến lão Chí Tôn cùng anh linh phía dưới đến thở cũng không dám, cảm nhận từng trận áp bách trước nay chưa từng có.

Cổ Trần thay đổi, cảm giác như hắn đã Hợp Đạo, lại giống như là dung hợp Thiên Đạo, không thể phân biệt, bản thân hắn giờ đây tựa như chính là Thiên Đạo, không mang theo một chút tình cảm chút nào.

Loại biến hóa này từ khi trở về từ ngoại vực liền bị lão Chí Tôn phát hiện, lão tuy lo lắng, nhưng cũng không dám nhiều lời.

- Trẫm bị trọng thương, các ngươi lui đi.

Cổ Trần nhàn nhạt nói một câu, nhẹ nhàng khoát tay.

- Thiên Đế, chúng ta cáo lui!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.