Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1774




Oa Hoàng chậm rãi nói ra tâm sự trong lòng.

Cổ Trần nghe xong sắc mặt nghiêm túc, hắn nhìn nàng, mơ hồ phát giác được trên thân Oa Hoàng có vấn đề, hình như lực lượng nào đó đang ảnh hưởng đến nàng.

Hoặc nói, nó đang chỉ dẫn nàng, nhắc nhở nàng.

- Là hình ảnh gì?Cổ Trần nhíu mày hỏi.

Oa Hoàng lắc đầu, thở dài nói:- Ta cũng muốn biết, nhưng mỗi khi muốn đi tìm tòi nghiên cứu, lại phát hiện không có gì.

Trong cõi U Minh, có một cỗ lực lượng chỉ dẫn ta, như đang thông báo cho ta điều gì đó?Oa Hoàng nói đến đây liền tỏ ra nghi hoặc.

Cổ Trần trầm mặc, vừa nãy Oa Hoàng có nói, Nhân tộc ở chư thiên vạn giới đã bị diệt sạch, chỉ còn sót lại một nhánh duy nhất ở Man Hoang này.

Trước kia thượng thương từng nhắc qua chuyện đó, không sai.

Vì sao giờ Oa Hoàng lại đề cập đến?,Chẳng lẽ có liên quan gì với nó ư?- Ngươi có ý gì?Cổ Trần nghĩ nghĩ hỏi.

Oa Hoàng lắc đầu, nhìn Cổ Trần nói nghiêm túc:- Không biết, hiện tại ta rất mê mang, cảm giác đã hiểu rõ tâm chính mình, lại phát hiện như chẳng có gì, nên chỉ có thể tới tìm ngươi.

Cổ Trần tâm tư khẽ động, chợt hỏi:- Ta vẫn luôn tò mò về tên thật của ngươi.

Oa Hoàng nghe xong sửng sốt, ngơ ngác nhìn Cổ Trần, cả người đơ ra, hiển nhiên đã bị mấy lời này của Cổ Trần làm câm nín.

- Ngươi, ngươi không biết?Nàng trợn mắt, như thế nhìn thấy quái vật mà nhìn Cổ Trần.

Tên này! thật sự không biết tên thật của nàng.

Cổ Trần tỏ ra vô tội, cười khổ nói:- Quả thật ta không biết tên của ngươi, ngươi chưa nói qua, Nữ Anh chưa nói qua, mà cũng chẳng có ai đề cập đến tên thật của ngươi cả.

Chỉ biết ngươi là Tây Mạc Nhân tộc liên minh Oa Hoàng.

Hắn nghiêm trang nói, xác thực như thế.

Oa Hoàng bó tay rồi, ngây ngốc nhìn Cổ Trần, thiếu điều bóp chết hắn, ăn xong lau sạch miệng còn nói ta không biết tên thật của nàng?- Nếu ngươi không phải Thiên Đế, ta thật muốn bóp chết ngươi.

Nàng nói xong trợn mắt nhìn Cổ Trần, phong tình vạn chủng, lại có chút dí dỏm hờn dỗi, như bị người trong lòng chọc giận.

Vậy mà không biết tên thật của nàng, đúng là bó tay.

Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, lắc đầu nói ra:- Được rồi, kỳ thực ta đã sớm đoán được, chỉ là không xác định thôi, có lẽ, ta biết con đường tương lai của ngươi.

Nói xong, hắn khẽ thở dài một cái, tâm lý luôn cảm thấy là lạ.

Oa Hoàng hai mắt sáng lên, kinh hỉ nói:- Ngươi biết? Không đúng, ngươi vừa mới nói con đường tương lai?Cổ Trần nhìn nàng, ánh mắt lóe lên một tia phức tạp, cười nói:- Đi thôi, theo ta đi kiểm kê gia sản lấy được từ chỗ Thần Tộc cùng Thanh Thiên kia.

Nói xong hắn trực tiếp mang theo Oa Hoàng đi tới một tòa bảo khố của Thiên Giới, nơi này lưu trữ các loại gia sản của Thần Tộc, bách tộc cùng Thanh Thiên.

Tất cả đều chưa kịp kiểm kê, cứ ném hết vào trong bảo khố, hiện tại hắn muốn kiểm kê xử lý mấy thứ này một phen.

Trong bảo khố Thiên Giới chất đầy vô số bảo vật, Linh vật, các loại kỳ trân dị bảo, thậm chí là thần vật đều đếm không hết.

Cổ Trần cùng Oa Hoàng tiến vào bảo khố, đảo qua bảo khố rực rỡ muôn màu, tâm lý cũng nhịn không được kinh thán, Thần tộc cùng bách tộc đúng là giàu có.

- Đây là cái gì?Rất nhanh, Oa Hoàng kinh ngạc nhìn một vật kỳ quái phía trước, bề ngoài thoạt nhìn như một loại đất đai, trôi nổi ở nơi sâu nhất trong bảo khố.

Thứ này là kho tàng của Thanh Thiên, là một trong số bảo vật lấy được từ trên người hắn, vẫn chưa kịp xử lý.

Cổ Trần nhìn Hạ Thổ trôi nổi ở góc trong cùng của bảo khố, nó tỏa ra một loại Hỗn Độn khí tức đặc biệt, bộc lộ một loại khí tức vạn vật bản nguyên.

- Đây là Hỗn Độn Tức Nhưỡng, cũng xưng là Cửu Thiên Tức Nhưỡng.

Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng hắn thoáng qua một thông tin, hắn lập tức thu được lai lịch thứ này từ trong trí nhớ thượng thương.

Cửu Thiên Tức Nhưỡng, cũng gọi Hỗn Độn Tức Nhưỡng, là một bảo vật sinh ra trong Hỗn Độn, một loại trân bảo Cửu Thiên, cực kỳ ít ỏi và trân quý.

Nó ẩn chứa lực lượng huyền ảo cường đại, đồng thời có rất nhiều tác dụng.

Cổ Trần nhìn Hỗn Độn Tức Nhưỡng trước mắt, trong lòng âm thầm suy tư, đôi khi ngẫu nhiên liếc mắt nhìn Oa Hoàng bên cạnh một chút.

Chỉ thấy hai mắt nàng ngơ ngác, sững sờ nhìn Hỗn Độn Tức Nhưỡng kia, như thế có một loại minh ngộ cùng cộng minh nào đó.

- Con đường của ngươi, ta đã hiểu.

Cổ Trần khẽ thở dài một tiếng, có chút phức tạp nhìn Oa Hoàng cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng, đây chẳng phải là Nữ Oa trong truyền thuyết thần thoại ở kiếp trước ư?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.