Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1711




Thanh Thiên rống to, lực lượng toàn thân bạo phát, hắn chậm rãi bóc thượng thương bản nguyên ra khỏi thân thể Thiên Nữ.

Cỗ lực lượng này vô cùng quan trọng đối với Thanh Thiên, nếu hắn có được nó sẽ làm chủ thiên hạ này.

Oanh!Đúng lúc đó, phía dưới mặt đất chợt phát ra tiếng động lớn, có bóng người phá đất bay lên, vung quyền đánh về phía Thanh Thiên.

Một quyền kia cường đại vô địch, nó ẩn chứa một cỗ chí cường chi lực, không thể ngăn cản, không gì địch nổi.

Biến cố này tới quá đột ngột, thậm chí Thanh Thiên cũng không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền kia đánh vào thân thể mình.

Chỉ nghe “Bành” một tiếng vang trầm, Thanh Thiên như bị sét đánh, cả người bay ra xa, máu me văng đầy trời, hiển nhiên đã bị trọng thương.

Tất cả mọi người trọn mắt nhìn, vẻ mặt hoàn toàn không dám tin.

- Cổ Trần!Thanh Thiên tức giận rít lên, ánh mắt xanh lè nhìn chằm chằm kẻ phá đám, chính là Nhân Hoàng Cổ Trần.

Chúng cường giả cùng nhau chấn động, ai nấy kinh hãi nhìn người đang đứng chắn trước mắt Thiên Nữ, thì ra là Cổ Trần.

- Hắn không chết sao?Đám Thần Tộc cường giả hốt hoảng, bách tộc các phương cao thủ cũng kinh hãi không thôi, như thể gặp phải quỷ.

Không phải tiểu tử này vừa mới bị Thiên Nữ giết chết ư? Giờ lại xuất hiện là nghĩa làm sao? Hơn nữa thoạt nhìn hắn trở nên cường đại hơn lúc trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?- Nhân Hoàng Cổ Trần! - Lực lượng của hắn, khí tức thật khủng bố, đến cùng chuyện là thế nào?- Đây là khí tức của chí cường giả!Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người giật mình, đều cảm nhận được một loại khí tức chí cường phát ra từ trên người Cổ Trần, tức thì tỉnh ngộ lại.

Đây là khí tức của bậc chí cường giả, là khí tức và lực lượng của Nhân tộc Chí Tôn!- Làm sao có thể?Năm sinh vật cấm kỵ hãi hùng nhìn Cổ Trần, ra vẻ không dám tin, tiểu tử này không những không chết, ngược lại còn thu được lực lượng Chí Tôn?Cỗ khí tức mạnh mẽ kia lộ ra ý chí chí cường vô địch, hiển nhiên là lực lượng của đấng chí cường giả.

Bên trong cơ thể Cổ Trần quả thật có một cỗ chí cường giả lực lượng, nó bắt nguồn từ một giọt tinh huyết của Vu lão Chí Tôn, trong nó ẩn chứa tám phần thực lực của lão Chí Tôn.

Thời điểm Cổ Trần bị một cái chỉ tay Thiên Nữ đánh trọng thương, hắn đã thừa cơ che giấu bản thân, sau khi khôi phục lại liền dùng ngay một giọt tinh huyết này.

Trong nháy mắt, Cổ Trần nắm giữ được tám phần chiến lực Chí Tôn, đương nhiên sức mạnh đó cũng bị hạn chế thời gian, chỉ duy trì được nửa canh giờ là sẽ biến mất.

Tuy chỉ là một giọt, nhưng nhất định thể phách người dùng phải đủ cường đại mới có thể tiếp nhận nổi, may mà Cổ Trần hoàn toàn phù hợp yêu cầu này.

- Cổ Trần, quả nhiên ngươi không khiến bản tôn thất vọng.

Thanh Thiên chậm rãi đạp không đi đến, trên mặt không có bất kì biểu tình nào, riêng ánh mắt là hơi có ý tán thưởng.

Ở đây, tất cả các cường giả đều bị thượng thương ý chí áp chế gắt gao, không cách nào động đậy, chỉ có Thanh Thiên cùng Cổ Trần mới có thể hành tẩu tự nhiên.

Nguyên nhân? Bản thân Thanh Thiên đã có thiên uy trùng trùng, không chịu sự áp chế, còn Cổ Trần là đồ quái dị, cả người hắn tỏa ra một cỗ khí tức của bậc chí cường giả, lại thêm Thiên Khiển Chi lực trong cơ thể triệt tiêu áp chế đến từ thượng thương.

Cổ Trần đảo mắt nhìn bốn phía, mọi người lập tức cảm nhận được sát khí đến từ ánh mắt lạnh thấu xương của hắn.

Ngay tại thời khắc này, Cổ Trần có suy nghĩ muốn thừa cơ giết chết đám phiền phức chung quanh, tuy ý nghĩ đó chỉ là thoáng qua, nhưng cũng đủ khiến chúng cường giả chấn động trong lòng.

Bởi vì ban nãy bọn họ thật sự cảm nhận được sát khí không sao kiềm chế nổi của Cổ Trần, thậm chí bọn họ còn nghĩ chắc chắn hắn sẽ động thủ, chẳng qua cuối cùng hắn vẫn không làm gì.

Cổ Trần không làm thế chỉ vì một nguyên nhân, trước mắt đang có một đại uy hiếp là Thanh Thiên, nếu hắn ra tay với đám cường giả này, chẳng phải sẽ giúp Thanh Thiên có cơ hội đoạt Thiên Nữ đi?- Cổ Trần, ta với ngươi liên thủ cùng đối phó thượng thương, ngươi thấy thế nào?Thanh Thiên đứng ở trước mắt không xa, thành khẩn đề nghị.

Cổ Trần mặt không biểu tình, ánh mắt trở nên hung hãn, hắn hừ nói:- Ngươi cho ta là thằng nhóc ba tuổi, hay ngươi bị thượng thương đánh cho choáng váng đầu óc rồi?- Ngươi! Thanh Thiên tức giận, hậm hực nhìn Cổ Trần, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Hắn giơ tay lên, một cỗ mênh mông chi lực hội tụ, thiên địa quy tắc tràn vào người hắn, dường như hắn chính là toàn bộ thế giới.

- Vậy thì ngươi đi chết đi!Thanh Thiên hét lên, vừa dứt lời liền đánh ra toàn bộ quy tắc chi lực vừa hội tụ về phía Cổ Trần.

Oanh!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.