Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1631




Về phần tiểu thế giới khác, theo bản năng liền có một loại cảm ứng như có như không, cộng thêm linh hồn dung nhập vào Địa Ngục trở thành thế giới ý chí càng trở nên sâu sắc hơn.Cổ Trần nghĩ nghĩ nhìn Thiên Cương lão nhân nói:- Tiền bối, ngươi mang theo Thánh Địa không cần vội vã xông vào Thiên Hoang chi địa, nếu như tin tưởng ta, trước tiên tìm một nơi an toàn chờ đợi, ta có một câu hỏi, vẫn xin tiền bối giải đáp.Người kia thần sắc ngưng lại, sắc mặt trở nên trịnh trọng, nếu như trước đó lão chắc chắn không thèm để ý, nhưng bây giờ đã chứng kiến sức mạnh của Cổ Trần tự nhiên không dám không để mắt đến.

Lão suy nghĩ một chút nói:- Nhân Hoàng có lời nói cứ việc nói, lão đầu tử nhất định cân nhắc thận trọng.Cổ Trần gật gật đầu, trịnh trọng nói:- Lần này đi Thiên Hoang nguy cơ trùng trùng, thập tử vô sinh, Nhân tộc ta lần này đã không có bất kỳ đường lui nào.

Ta chỉ muốn hỏi một câu, cường giả phía sau màn của Nhân tộc, rốt cuộc là nghĩ như thế nào, cũng sắp diệt tộc vì sao còn phải khổ sở trông coi chỗ này?Đây là điều hắn nghĩ mãi không thông nhất.

Nhân tộc cũng sắp bị diệt, vì sao còn tận lực trông coi Thiên Hoang chi địa, bách tộc tính toán, Thần tộc chèn ép, chẳng lẽ còn chưa đủ à?- Chẳng lẽ không thể vứt bỏ nơi đó, để thiên ngoại, thâm uyên xâm lấn ồ ạt, Nhân tộc đều sắp bị tiêu diệt, còn quản cái gì hồng thủy ngập trời?Chỉ câu hỏi này thôi cũng khiến Thiên Cương lão nhân sững sờ rồi trầm mặc.

Vẻ mặt lão phức tạp, biến ảo mờ mịt, dường như đang suy nghĩ về cái gì đó nhưng lại không biết phải nói như thế nào.- Nhân Hoàng...Sau một hồi, Thiên Cương lão nhân mới chậm rãi nói:- Ngươi có biết, trên Thánh Chủ là cảnh giới nào không?Cổ Trần ngạc nhiên nói:- Trên Thánh Chủ không phải là Bán Thần sao?Thiên Cương lão nhân gật gù nói:- Không sai, phía trên Thánh Chủ quả đúng là Bán Thần, phía trên Bán Thần chính là Thần Linh, Thần chân chính.

Nhưng ngươi biết không, Nhân tộc ta không có một Bán Thần nào, thậm chí Nhân tộc, không có Thần.Một câu này làm Cổ Trần chấn động đến tâm thần run rẩy, khiếp sợ không thôi.

Đây là lần đầu tiên nghe được tin tức như vậy, kết hợp với hết thảy mười lần Luân Hồi mà chính mình đã trải qua, đột nhiên hiểu ra.Tại sao mười lần Luân Hồi, mỗi một lần đều thất bại, nguyên nhân là Nhân tộc vô thần.

Đúng vậy, Nhân tộc không có Thần Linh.

Cổ Trần tự lẩm bẩm.- Nhân tộc không có thần?Hắn hỏi:- Cái gọi là thượng giới, chẳng lẽ không có một Thần Linh Nhân tộc tồn tại ư?Thiên Cương lão nhân lắc đầu, cay đắng nói:- Nhân tộc ta đã bị thiên địa vứt bỏ, Thiên Đạo không cho phép Nhân tộc xuất hiện Thần Linh.

Trời không cho phép, Nhân tộc vô thần!Một câu này của lão, như một tia chớp khiến cho tâm trạng Cổ Trần rung động, hồi lâu cũng không cách nào bình tĩnh lại.

Cuối cùng thì cũng hiểu ra một chút, rất nhiều chuyện không nghĩ thông hiện giờ rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, mười lần Luân Hồi đều thất bại không có ngoại lệ.Nguyên nhân thì ra là Nhân tộc không có Thần Linh, không chỉ như vậy, ngay cả một Bán Thần cũng không có, khiến Cổ Trần không thể nào chấp nhận sự thật này.Trời không cho phép, Nhân tộc không cách nào đột phá một đạo thiên khảm kia, không vượt qua được thì không cách nào thành thần, cũng không có nội tình bậc cao chân chính.Cho nên Nhân tộc vẫn luôn bị đánh bại.- Tuy rằng Nhân tộc ta vô thần, nhưng mà...Thiên Cương lão nhân đổi giọng, thần sắc nghiêm nghị nói:- Các đời tiền bối của Nhân tộc ta dốc hết cả một đời, không ngừng tìm kiếm phương hướng, rốt cục dưới tình huống trời không cho phép bước ra một bước.

Đó chính là Chí Tôn, Nhân tộc ta không có Bán Thần, không có Thần Linh, nhưng có Chí Tôn.Câu nói này của Thiên Cương lão nhân làm cho đôi mắt của Cổ Trần tỏa sáng.

Hắn lập tức hỏi:- Tiền bối, Chí Tôn là cảnh giới cỡ nào, Chí Tôn của Nhân tộc ta có mấy người?Chỉ thấy Thiên Cương lão nhân kiêu hãnh nói:- Nhân tộc ta mặc dù không có Bán Thần, nhưng lại có Chí Tôn tồn tại, chính bởi vì có Chí Tôn, mới có thể sau mỗi lần chiến bại còn có thể duy trì cơ nghiệp truyền thừa Nhân tộc không đến mức tuyệt diệt.

Nhân tộc Chí Tôn có thể chiến đấu với Bán Thần, có Tôn giả hùng mạnh thậm chí có đủ sức mạnh chiến với Thần Linh, nghịch thiên thí thần.Sau một phen giải thích, Cổ Trần hoàn toàn hiểu rõ.

Nhân tộc vô thần, nhưng vô số tiền bối dốc hết trí tuệ vĩ đại cả đời, khai sáng một con đường mới, tiến một bước lớn mở ra cảnh giới Chí Tôn.

Chính bởi vì bị trời cao ngăn trở, khiến cho Nhân tộc không thể xuất hiện Thần Linh, cho nên mới có Chí Tôn cảnh, cảnh giới này là cảnh giới cực hạn mà Nhân tộc mở ra..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.