Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1625




Bấy giờ, bên trong Minh Phủ, một bóng người mờ ảo đang chú ý nơi đó, trong ánh mắt mang theo chút ngạc nhiên cùng tán thưởng.Vị Minh Phủ Phủ Quân thần bí này vẫn luôn chú ý Cổ Trần, trong khoảnh khắc hắn dẫn Thiên Khiển đến, nói thật, nàng đã kinh hãi.- Lực lượng Thiên Khiển Chi lực, cùng thượng thương nhân quả dây dưa, còn có Luân Hồi chi lực, thời gian, không gian, làm sao có thể chứ?Phủ Quân càng xem càng chấn kinh, những lực lượng mà Cổ Trần đang nắm giữ thật quá mức kinh người.Cái tên này, lực lượng nào cũng nhét hết lên người, không sợ xung đột bạo thể ư?- Xem ra, đệ nhất Luân Hồi Chi Chủ không phải ngươi thì còn ai?Phủ Quân lẩm bẩm, ánh mắt nóng rực.Bành!Phía dưới Thiên Khiển, rốt cuộc gốc Huyết Thụ kia không chống đỡ được nữa, nó nổ tung lên, tán cây vỡ nát toàn bộ, cháy đen rồi hóa thành tro bụi từng chút một.- Tê...!Không muốn...Huyết Thụ lay động, phát ra từng đợt tiếng kêu rên thê lương.Nó đang xin tha:- Dừng lại, cầu ngươi dừng lại, ta nguyện ý làm nô...Gốc Huyết Thụ này vậy mà lại cầu Cổ Trần tha cho, nó muốn được sống, nó không tiếc trở thành nô lệ cho Cổ Trần.Chỉ tiếc Cổ Trần căn bản không để ý, một gốc Huyết Thụ mà thôi, giữ lấy làm gì, nô lệ, hắn không cần, càng không tin.- A...Một tiếng hét thảm, Huyết Thụ chỉ có thể bị Thiên Khiển bao phủ, không ngừng ăn mòn ý thức của nó, cuối cùng chỉ còn một thân cây trụi lủi, toàn thân trong suốt như ngọc.Đó là hạch tâm cường đại nhất của Huyết Thụ, thân cây bóng loáng, huyết sắc quang mang rạng ngời như một huyết ngọc.- Uổng cho một lần Thiên Khiển, đúng là dùng đạn hạt nhân để diệt con kiến, phí phạm quá.Cổ Trần có chút đau lòng thầm thì.Hắn lắc đầu thở dài, lấy đi thân cây Huyết Thụ, đây chính là bảo vật, tự nhiên không thể bỏ qua.Oanh!Lúc này, Tu La tộc vừa bị diệt, Thiên Khiển trong nháy mắt thì sôi trào, đồng loạt cuốn về phía Cổ Trần.Thiên khiển đáng sợ đánh thẳng xuống.Rầm rầm! Cổ Trần thân thể nứt toạc ra đẫm máu, bị Thiên khiển đánh cho cả người tan nát, máu loãng phun ngang dọc, cả người thoạt nhìn thê thảm vô cùng.- Xong rồi!Bên ngoài, Thiên Cương lão nhân trừng to hai mắt, nói thầm một tiếng xong đời.

Cổ Trần mạnh đến không thể nghi ngờ, thậm chí lợi dụng thiên khiển tiêu diệt một nhánh Tu La tộc, nhưng mà bản thân hắn cũng khốn đốn.Bởi vì Tu La tộc vừa diệt, hắn liền được thiên khiển chiếu cố, gần như bị trọng thương ngay lập tức, thân thể nát bươm, máu tươi không ngừng phun tung toé hóa thành tro bụi.Ầm ầm ầm...Thiên khiển cuộn trào, hết đợt này đến đợt khác oanh kích xuống, không diệt hắn thề không bỏ qua, dường như trời xanh quyết tâm muốn tiêu diệt tên gia hỏa này.Phụt!Cổ Trần phun máu, thân thể ngã xuống, trên người chằng chịt vết thương, bị Thiên khiển đánh cho ngã không ngừng.

Thế nhưng thân thể mạnh mẽ, bất tử ấy vẫn luôn chữa trị và tận lực chống đỡ Thiên khiển.Cho dù là Cổ Trần có được Thiên khiển chi lực, thậm chí có thể hấp thu Thiên khiển chi lực thì vẫn bị trọng thương, bởi vì giới hạn chịu đựng Thiên khiển chi lực trong cơ thể hắn không có cách nào so sánh với Thiên khiển bạo động kia, hơn nữa một ý chí đáng sợ đang ngưng kết.Một con mắt đáng sợ từ từ thành hình, mở ra bên trong Thiên khiển, một luồng ánh sáng đánh vào cơ thể Cổ Trần.Bang!Gần như trong nháy mắt, thân thể Cổ Trần bị xuyên thủng một lỗ, khó mà ngăn cản.- Thật thảm!Trong cấm địa, sinh vật cấm kỵ nọ đang chú ý nơi này sợ run cả người, vẻ mặt tràn đầy vẻ hưng phấn, hai mắt sáng quắc.

Nó phấn khích nói:- Đánh chết hắn, mau đánh chết hắn, cứ như thế mà đánh cho hắn thần hình câu diệt.Cấm kỵ sinh vật này trông thấy Cổ Trần trọng thương, mừng rỡ suýt chút nhảy dựng lên, nóng lòng khao khát Cổ Trần lập tức biến thành tro bụi ngay phía dưới Thiên khiển.Chỉ là Cổ Trần bị thương hết lần này tới lần khác, vẫn có thể khôi phục lại như cũ, sức khôi phục mạnh mẽ kia làm cho cường giả các nơi chú ý tới hết sức kinh ngạc.

Bọn họ nhìn thấy Cổ Trần mỗi một lần bị trọng thương, hầu như ngay lập tức khôi phục lại, vả lại khí tức càng mạnh hơn một phần, quả thực là không thể tin nổi.- Quái vật này đánh không chết được sao?Nhìn thấy Cổ Trần vẫn sinh long hoạt hổ lại còn có thể hồi phục, trong chốc lát, cường giả các phương và nhóm sinh vật cấm kỵ thật sự bị dọa chết khiếp.

Ai có thể ở dưới Thiên khiển không ngừng đánh xuống hủy diệt mà vẫn có thể sinh long hoạt hổ?Cổ Trần chính là người duy nhất bị từng đạo ánh sáng từ Thiên Khiển Chi Nhãn không ngừng nổ ra đánh xuyên, đánh nát cơ thể mà còn có thể lần lượt khôi phục.

Thân thể kia dường như đánh mãi không chết, không ngừng khôi phục lại, hấp thu càng nhiều Thiên khiển chi lực hết sức chèo chống vẫn chưa chết..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.