Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1227




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Nàng kích thích lão long kia.Lão long giận trừng Mỹ Đỗ Toa, hừ nói:- Trong thủy tộc, Long tộc ta vi tôn, Naga tộc của ngươi cũng không dám làm càn, ngươi dám bất kính?- Này, lão già, lão lắm lời quá, muốn đánh thì đánh.Cổ Trần đi tới, khí tức cường đại.

Trong mắt hắn không có chút e ngại nào, ngược lại lộ ra một chỗ chiến ý ngập trời.- Nhãi ranh, mau thả Long hồn Long Hoàng của tộc ta ra, nếu không ta khiến ngươi sống không bằng chết!Lão long rống, sát khí đằng đằng.Cổ Trần hừ lạnh nói:- Chê cười, vào tay ta, ngươi còn muốn trở về, quá ngây thơ rồi, Bán Thánh thì sao, bất quá là lão già dùng bí pháp tự phong tu vi, kéo dài hơi tàn mà thôi.

Tới đi, để ta xem tu vi tên Bán thánh tự phong tu vi như lão còn được mấy phần.Cổ Trần cười lớn, cơ thể toát ra tia chớp ngũ sắc.Lão Long đỏ mắt, giận dữ hét:- Nhân tộc Cổ Trần, hôn nay bổn tọa sẽ diệt ngươi tại đây!Oanh!Lão tung đòn đánh ra.Cổ Trần mắt lộ ra hung quang, cánh tay chấn động, đấm tới một quyền!Tia chớp nổ tung đầy trời, năng lượng vô tận tàn phá khắp nơi, một kích kia tạo thành phá hư vượt sức tưởng tượng.Xoạt!Cơ thể Cổ Trần bay ngược ra ngoài, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, cánh tay dần mất cảm giác.Một đòn ban nãy đã thăm dò rõ ràng thực lực đối phương.

Cường đại, vô cùng khủng bố, không hổ là Bán Thánh, cho dù là tự phong tu vi đều khủng bố như thế.- Đóng băng vạn vật!Một tiếng quát khẽ vang lên, khí lạnh bao phủ không gian, hư vô loạn lưu đều đông cứng lại, hóa thành băng tuyết đầy trời.Mỹ Đỗ Toa xuất thủ, đóng băng khắp nơi.Răng rắc!Đáng tiếc, lão long khẽ chấn động, băng tuyết đã bị phá vỡ.

Lão nhìn hai người Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa với ánh mắt đầy hung tàn.- Các ngươi, đều phải chết!Lão thét dài, toàn thân tuôn ra một cỗ huyết quang, hóa thành một đầu huyết sắc Đại Long gào thét giận dữ, cuộn người trong hư vô tản ra uy áp ngập trời.- Thánh Vực, lâm!Lão Long hét giận dữ, sau lưng, một hư ảnh thế giới mênh mang buông xuống, bao phủ Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa.- Tuyết Quốc Băng Phong, Mười Vạn Dặm Tuyết Phi!- Hỗn Độn lĩnh vực, mở!Cổ Trần, Mỹ Đỗ Toa song song bạo phát, mỗi người căng ra một phương lĩnh vực thế giới, ù ù va chạm đi lên.

Một tiếng nổ vang, băng lún xuống, dòng nước xiết cuốn ra.

Hư ảnh của ba đại thế gưới va chạm, một bên Thánh vực trấn áp hai lĩnh vực thế giới còn lại.Hỗn độn lĩnh vực của Cổ Trần, băng sương tuyết quốc của Mỹ Đỗ Toa hợp sức lại mới miễn cưỡng chặn được sự trấn áp của thánh vực.Đôi mắt Cổ Trần sáng tực, cười nói:- Hắn tự phong ấn tu vi, lực lượng Thánh vực phần lớn phát huy không được, đây là cơ hội của chúng ta!Hắn vừa dứt lời, đôi mắt Mỹ Đỗ Toa tỏa khí lạnh.- Hôm nay phải diệt Bán Thánh này!lão long nghe vậy bỗng thấy lạnh cả người, lão thẹn quá thành giận nói:- Thằng nhãi nhân tộc, ngươi đừng quá cuồng vọng, thật là không hiểu lực lượng của Thánh vực! Bổn tọa khiến ngươi kiến thức lực lượng Thánh vực là thế….Bùm!Lão Long nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy một nắm đấm đập vào mặt, thật sự là quá nhanh, tránh không kịp.Răng rắc một tiếng, mặt lão lõm vào, máu phun mấy chục trượng.- A...!Bổn tọa muốn xé nát ngươi.Lão Long thê lương gầm thét, vô cùng phẫn nộ.Lão không ngờ Cổ Trầnlại đánh lén khiến lão trở tay không kịp, tóm lại cũng do lão tự đại kiêu ngạo, cho rằng Bán Thánh có thể trấn áp hết thảy mà thôi.- Lão già, lắm lời quá!.Cổ Trần cười lạnh nói, tiếp đó lại đấm ra một quyền.Thanh âm hư không nứt vỡ truyền đến, thiên phạt ngũ sắc cũng bao phủ kín nắm đấm.Ầm ầm!Một quyền đánh tới, lôi quang nổ tung đầy trời, bao phủ cơ thể lão Long.- A...!Ngươi làm càn!Lão Long kinh sợ gào thét, mặt kém một chút thì bị đập trúng, may mà lão kịp tế ra một kiện Thánh Khí chắn lại.Cổ Trần nhanh chóng lùi về phía sau, lung lay cánh tay, hơi kinh ngạc nhìn cái long giác đang lơ lửng trước mặt đối phương.Lại là Thánh Khí!- Thiên Long Giác?Cổ Trần nhíu mắt, nhìn kĩ bộ dáng long giác nói.Chính xác thì đó là một kiện Thánh Binh được luyện hóa từ Thiên Long Giác, uy lực vô cùng.- Lão già chết tiệt, bảo vật nhiều thật.Cổ Trần cười hắc hắc nói.Khuôn mặt lão long đen lại, nơi bị đấm sụp ban nãy đã khôi phục, đôi mắt long sòng sọc, hiển nhiên bị Cổ Trần chọc tức.- Cổ Trần, nhanh lên, ta sắp chặn không được Thánh Vực.Lúc này, thanh âm Mỹ Đỗ Toa truyền tới, mang theo một tia ngưng trọng.Cổ Trần nhìn qua, mới phát hiện Mỹ Đỗ Toa đang cố sức chống đỡ.

Vì thiếu đi hắn, lĩnh vực của nàng thật sự không chống lại được Thánh Vực kia.

Dù lão long chỉ là Bán Thánh nhưng chiến lực của đối phương quá khủng bố.- Thằng nhãi, đi chết đi!.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.