Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1220




Mỹ Đỗ Toa nhìn Cổ Trần.

Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Hiện tại Long mộ đang bị hiến tế, nếu còn không xông ra ngoài nhất định sẽ bị Long Hoàng hiến tế luôn thể, vậy thì xong đời.

Mọi người đồng loạt nhìn Cổ Trần, có lẽ hung nhân này có biện pháp.

Mọi người chợt nhớ tới, Cổ Trần mới vừa cướp đi vố số Long thi trong Long mộ, nếu không có chút bản lĩnh thì sao hắn làm được?- Đầu tiên chờ chút đã, ta luôn cảm thấy Long Hoàng không chỉ đơn thuần là triệu hoán Thiên Long cấm kỵ thôi.

Cổ Trần lắc đầu, trong lòng có một loại cảm giác, nhất định hành động lần này của Long Hoàng có dụng ý khác.

Không có khả năng Long Hoàng chỉ triệu hoán một mình Thiên Long cấm kỵ, nếu không hắn đã không hiến tế toàn bộ Long mộ, ngay cả di hài của tổ tiên cũng không chừa.

- Trở về đi, Long Hồn cấm kỵ! Bên ngoài Long mộ, Long Hoàng phát ra từng tiếng rít gào trầm trầm theo một quy luật thần bí nào đó, âm thanh hắn cứ quanh quẩn mãi trong thâm hải, thật lâu vẫn chưa tan đi.

m thanh gào rít đó cứ như một lời kêu gọi, kêu gọi một cường vật nào đó quay về, âm thầm xuyên qua Thiên Địa, khuếch tán giữa hư vô.

- Cái đó là! Cổ Trần ngưng mắt, bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt hắn tỏa ra hai đạo u quang, dường như xem thấu hư vô, gặp được một hình ảnh kỳ lạ.

Toàn bộ Long mộ đang nhanh chóng hòa tan, đầu rồng to lớn chậm rãi hiện lên, càng ngày càng rõ ràng.

Nhìn kỹ thì chính là một đầu Thiên Long, nó tỏa ra thiên uy kinh khủng, kéo theo thiên tượng xảy đến.

Cùng lúc đó, một luồng sáng kỳ dị tụ đến, không ngừng ngưng kết phía trên đầu rồng, long uy đáng sợ tràn ngập, chấn nhiếp vạn linh.

- Ngao!Đột nhiên, một tiếng long ngâm vang lên, rung động hư không, vô số sinh linh đầu váng mắt hoa, hàng loạt sinh vật nằm rạp trên mặt đất run lẩy bẩy, tiếng long ngâm kinh khủng đó vang vọng trong Thiên Địa thật lâu mới từ từ tiêu biến- Long Hồn cấm kỵ?Cổ Trần nói một mình, ánh mắt sáng rực nhìn ra bên ngoài, từng đoàn quang mang từ bốn phương tám hướng đang hội tụ về nơi này.

Hiến tế Long Mộ để lấy được lực lượng nào đó từ một nơi sâu xa, kêu gọi vô số mảnh vỡ Long Hồn rải rácc khắp Thiên Địa quy tụ về một chỗ.

Dần dần, một Long Ảnh to lớn hiện lên ở trước mắt mọi người, toàn bộ Vô Tận Hải đều run rẩy, một cỗ long uy mênh mông trùng trùng điệp điệp, khiếp người đảm phách.

Đó là Long Hồn của Thiên Long cấm kỵ, bị Long Hoàng hiến tế Long mộ triệu hoán trở về, bắt đầu hội tụ vào một chỗ, hóa thành một Long Ảnh to lớn.

Oanh!m thanh vang dội, toàn bộ Long Mộ đột nhiên tan rã, trong nháy mắt thiêu đốt thành từng mảnh tro tàn, hiến tế sắp hoàn thành.

Một cỗ lực lượng chôn vùi cực đại phủ xuống, che mất toàn bộ tế đàn, khiến các sinh linh, cường giả trên tế đàn hoảng sợ tuyệt vọng.

- Xong!Tất cả mọi người đều tuyệt vọng muốn chết.

- Ngao! Một tiếng long ngâm truyền khắp tứ hải, thâm hải sôi trào, cuốn lên sóng to gió lớn.

Long Mộ bị phá nát, trong chỗ sâu truyền đến từng đợt long ngâm đáng sợ chấn động tâm trí mọi người, khiến tất cả run rẩy, ý thức u ám.

- Long Hồn cấm kỵ!Cổ Trần nhíu mày nhìn chằm chằm vào trung tâm của Long mộ, chỗ đó có một Long Hồn thoát ra ngoài, nó giương nanh múa vuốt, lớn đến mức khó thể tin.

Long Hồn kia chính là Long Hồn cấm kỵ, nó vọt ra từ trung tâm của Long mộ, cộng minh cùng Long Hồn được gọi từ bên ngoài về.

Cả hai đều giống nhau, đều là Long Hồn cấm kỵ, bây giờ chúng đang lao vào nhau, muốn hợp hai làm một.

- Long Hồn!- Là Long Hồn cấm kỵ!Mọi người quá sợ hãi khi thấy một Long Hồn tỏa ra khí tức ngập trời, tạo nên uy áp chấn động Thiên Địa.

Ngay cả Mỹ Đỗ Toa cũng kinh nghi, nàng nhìn hai Long Hồn đang muốn hợp nhất, một khi thành công sẽ tạo ra Thiên Long cấm kỵ hoàn chỉnh.

- Chờ ngươi thôi!Đang lúc mọi người âm thầm kinh hãi, một tiếng hừ lạnh truyền đến, chỉ thấy Cổ Trần đằng không bay lên thoát khỏi tế đàn, trực tiếp đánh ra Hỗn Độn Bát Cấm Phù.

- Phong cấm!Hắn hét lớn, tám cấm phù u ám bao phủ lấy Long Hồn kia, giam cầm nó tại chỗ.

- Ngao! Long Hồn gào thét, phát ra từng đợt long ngâm cao vút, rung chuyển khắp nơi.

Bên ngoài, Long Hoàng biến sắc mặt, hắn nhìn thấy toàn bộ Long mộ đã bị hiến tế, nhưng vẫn còn một thứ sót lại.

Đó chính là tế đàn, tòa tế đàn kia không những không bị hiến tế, mà còn được vô số ký hiệu quỷ dị bao lấy, một mực chặn lực lượng hiến tế lại.

- Đáng chết, sao lại như vậy?Long Hoàng kinh hãi nhìn tế đàn.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.