Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1180




Chỉ có số cường giả có mặt tại hiện trường mới biết được nguyên nhân Thái Dương Thần Tử nổi giận, tất cả đều là do cái tên hung nhân Cổ Trần kia.

- Quái vật!Độc Long hung hăng lui lại, bị bộ dáng hung hãn của Cổ Trần dọa cho phát sợ, tiểu tử này đúng là y như lời đồn, gặp gì cũng ăn!Nó vừa mới ăn mất ba mặt trời đấy! Là ba mặt trời được ngưng tụ từ ba phần thần lực của người ta, vậy mà nó nuốt trắng trợn như vậy.

Sự cướp đoạt, cường thế, hung hãn đó khiến người ta phát run.

- Lão tổ, hay chúng ta đi thôi, hung nhân này đáng sợ quá.

Độc Long run run, hắn quay người nhoáng một cái, trực tiếp biến mất không còn tăm tích, ngay cả Khô Cốt và Diệt Ách cũng không cản hắn kịp.

Hắn chạy vì quá hoảng sợ, sự hung tàn của Cổ Trần đã dọa sảng vị Thần thuật lão quái Độc Long này.

Khô Cốt, Diệt Ách liếc nhìn nhau, đều thấy được vẻ e ngại trong mắt nhau, thiết nghĩ, phải chăng cũng nên đi rồi?- Xem tiếp chút đã.

Khô Cốt quyết định ở lại.

Lão muốn xem kết cục trận đại chiến giữa Cổ Trần và Thái Dương Thần Tử, nói không chừng vị Thái Dương Thần Tử này có hể phản sát Cổ Trần thì sao?- Ê, ta còn chưa ăn no mà? Chưa gì ngươi đã cất hết là sao?Bấy giờ, Cổ Trần ra vẻ bất mãn nhìn về phía Thái Dương Thần Tử, giọng điệu cực kỳ không vui.

Điều đó khiến Thái Dương Thần Tử tức càng thêm tức, tức đến độ ruột gan phèo phổi ê hết cả lên, toàn thân trên dưới chỗ nào cũng đau.

Cổ Trần bất mãn nói:- Nhanh đi, mau thả ra cho ta ăn no, nếu không ta ăn ngươi.

Hắn vừa nói xong, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn, khiến đám người Khô Cốt, Diệt Ách sợ run lên, tên hung nhân này muốn ăn cả Thái Dương Thần Tử ư?Thái Dương Thần Tử trợn mắt, giận muốn bể đầu, hắn chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như thế.

Đã ăn năng lượng của hắn còn bảo hắn thả thêm ra cho ăn tiếp, nếu không sẽ ăn luôn cả hắn?- Tức chết ta rồi!Thái Dương Thần Tử giận đến nỗi đỉnh đầu bốc khói, thất khiếu phun lửa, hắn gầm lên, toàn thân bộc phát một cỗ quang mang đáng sợ.

Trên cao, một luồng sáng rơi xuống, chiếu vào người hắn.

Oanh!Cơ hồ trong nháy mắt, khí tức Thái Dương Thần Tử tăng vọt gấp đôi, sóng nhiệt cường đại cuồn cuộn đốt hủy vạn vật, đốt mọi người toàn thân đau đớn.

Xì xì xì! Toàn thân Mỹ Đỗ Toa tỏa ra khí lạnh chống chọi lại nhiệt lượng đáng sợ, bốn phía băng tuyết trắng xóa, hóa thành một vương quốc tuyết mới đủ để cản lại.

Giống như năng lượng nhiệt độ cao rơi xuống từ bề mặt của mặt trời, khiến người sợ hãi.

- Nhiệt lượng cường đại quá!Diệt Ách vừa lui lại lui, tràn đầy kinh hãi nhìn bóng người ngạo nghễ đang đứng trong vầng hào quang, như một mặt trời treo ở cao cao.

Cổ Trần thấy thế, hai mắt sáng bừng, hắn nhìn chằm chằm vào mặt trời chói chang sau lưng Thái Dương Thần Tử, trong đó ẩn chứa một cỗ thần lực vô cùng dồi dào.

Hắn trực tiếp kích hoạt thần huyết bên trong cơ thể, sức mạnh cùng khí tức bùng lên nhiều gấp đôi trước đó.

- Cổ Trần, ngươi chết đi!Thái Dương Thần Tử điên cuồng, hai mắt hừng hực hào quang, hai tay giơ cao, một mặt trời căng phồng từ từ bay lên, tỏa ra khí tức hủy thiên diệt địa.

Hắn điên cuồng bộc phát thần lực bên trong thân thể, mặt trời ngưng tụ nhanh chóng bành trướng, càng ngày càng kinh người, giống như một ngôi sao khổng lồ màu đỏ sắp nổ tung.

- Ôi chao, chơi thật đấy à?Cổ Trần kinh ngạc, nhìn mặt trời đang bành trướng liên tục.

Trên trời, Thái Dương Quang Trụ xuất hiện, rót năng lượng vào trong mặt trời kia khiến nó bành trướng cấp tốc.

Khí tức hủy diệt mà cuồng bạo, một khi nó bạo phát, chắc chắn đất trời sụp đổ.

- Trời ạ!- Đây là Thần thuật mạnh nhất của Đại Nhật Thần tộc!Diệt Ách kinh hãi quát to, lão bùng nổ năng lượng toàn thân thoát xa nơi này, quá kinh khủng rồi.

Những người khác cũng làm y thế, cuống cuồng bỏ chạy cách xa phạm vi giao chiến của Cổ Trần và Thái Dương Thần Tử, cả đám lùi lại phải hơn 100 dặm.

Mỹ Đỗ Toa cũng lui, nàng không thể không lui, bởi vì chiêu này của Thái Dương Thần Tử quá đáng sợ, ngay cả nàng cũng cảm thấy tim đập thình thịchThảm nhất là Khổng Tước trên bờ vai Cổ Trần, nó bị dọa cho dựng hết lông vũ, nó rúc kĩ vào bên trong Thanh Đồng Bí Giáp của Cổ Trần, chỉ biết run lẩy bẩy.

- Xong xong!Khổng Tước lẩm bẩm không ngừngNó tuyệt vọng quá, nó hối hận đã theo Cổ Trần tới đây, càng hối hận vì đã đứng trên bờ vai của hắn, đúng là chuyện ngu nhất trong cuộc đời làm chim.

Giờ thì hay rồi, Thái Dương Thần Tử phát điên, thi triển Thần thuật mạnh nhất, dưới một chiêu hủy thiên diệt địa này nó còn mạng để sống ư?- Đi chết đi!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.