Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1178




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Diệt Ách khiếp sợ nói ra, lão đã có hiểu biết hoàn toàn mới về chiến lực của Cổ Trần và Thái Dương Thần Tử.

Nghe đồn dù sao cũng là nghe đồn, tận mắt thấy mới hiểu được, yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, người bình thường không thể so sánh.

Cho dù là Cổ Trần hay Thái Dương Thần Tử, chiến lực mà hai người biểu hiện ra đã khiến đông đảo cường giả ở đây cảm thấy bản thân bị uy hiếp mãnh liệt, thậm chí sinh ra cảm giác sợ hãi.

Đó là nguy cơ tử vong, hai người đều mạnh mẽ vô song, khiến người ta kinh dị.

- Yêu nghiệt!Có sinh linh mạnh mẽ hốt hoảng lẩm bẩm, ngơ ngác nhìn hai kẻ đang kịch chiến trên cao.

Thái Dương Thần Tử còn nói được, dù sao hắn thành danh đã lâu, lại còn là hậu nhân của Thái Dương Thần, có huyết mạch cường đại cao qúy của Thần Linh.

Nhưng Cổ Trần thì khiến người ta phải rung động, hắn chỉ là một Nhân tộc, không có huyết mạch cao quý, mà lại sở hữu chiến lực vô địch khiến người ta phải kiêng dè.

Tòan thân Cổ Trần được bao bọc bởi ánh chớp ngũ sắc, sức mạnh Thiên Phạt cuồn cuộn nơi tay, tiếng sấm gầm gào mỗi khi hắn vung chiêu chấn động nhân tâm, y như Thần Linh giáng thế.

- Cổ Trần, thực lực của ngươi không tệ, nhưng ngươi hôm nay phải chết!Thái Dương Thần Tử vung hai tay lên, mỗi lần hắn huy quyền đều mang theo ánh sáng vô hạn, cứ như mặt trời đang nổ tung ngay trước mắt vậy.

Cổ Trần không nói lời nào, dùng quyền đỡ quyền, sức mạnh lôi quang tàn phá bừa bãi, như biển sấm nổ tung.

Mỗi khi hai nắm đấm va vào nhau, sóng năng lượng bạo phát.

Oanh!Hai người nhanh chóng thối lui, Cổ Trần cười lạnh:- Thái Dương Thần Tử, thực lực ngươi không tệ, đáng tiếc muốn giết ta thì chỉ là mơ hão thôi!Thần lực của ngươi chính là đến từ vầng mặt trời chói chang sau lưng ngươi, đúng không?Ánh mắt hắn rơi vào mặt trời trôi nổi ngay sau lưng Thái Dương Thần Tử, huy hoàng sáng rọi, quang huy vạn trượng, tản ra khí tức cực mạnh.

Cổ Trần hòai nghi hầu hết lực lượng của Thái Dương Thần Tử đều đến từ vầng mặt trời này.

Nghe thấy mấy lười của Cổ Trần, đồng tử của Thái Dương Thần Tử hơi co lại, hiển nhiên đã bị đoán trúng.

Nhìn thấy đối phương như thế, Cổ Trần cười ha ha, nói:- Không biết nếu ta ăn vầng mặt trời kia của ngươi, ngươi có còn năng lượng để đánh với ta không?- Cái gì?Thái Dương Thần Tử căng thẳng trong lòng, lộ ra một tia kinh hãi, Cổ Trần lại muốn ăn mặt trời phía sau lưng hắn, thật hay giả đây?Thôi! Mặc kệ thật giả, đều phải cảnh giác!- Đại Nhật Tù Lung!Chỉ nghe một tiếng quát lớn, Thái Dương Thần Tử đánh ra ánh sáng vô lượng, ngưng tụ lần lượt tạo thành chín mặt trời rực rỡ, chín mặt trời bay lên thật cao, bao quanh lấy Cổ Trần như một cái lồng giam.

Đây là một loại cấm chế, vốn hắn định dùng để giam dữ Đọa Lạc Thần Ma, nay Cổ Trần quá khó lường, hắn buộc lòng phải dùng tới tuyệt chiêu.

- Lồng giam không gian, phá!Cổ Trần cười lạnh, đưa tay đánh ra một kích, vô số hạt đen tuôn ra từ trong lòng bàn tay hắn, hóa thành một lồng giam màu đen kịt lao tới phía trước.

Chỉ nghe ầm ầm, hai lồng giam va chạm vào nhau, lập tức cả hai đều bị hủy diệt, không gian bốn phía vỡ ra tạo thành chấn động khủng khiếp.

Hai người ngang tài ngang sức khiến cường giả chung quanh chấn kinh, không dám tin vào mắt mình.

- Quái vật!Diệt Ách kinh hãi nhìn hai kẻ đang chém giết kịch liệt trên không trung, ánh mắt lão rơi xuống người Cổ Trần, có chút lo âu hồi hộp.

Nhân tộc này quá yêu nghiệt, thậm chí còn là một thứ quái vật.

Sao hắn có thể đánh nhau với Thái Dương Thần Tử mà không bại, đã vậy lại còn có vẻ ngang tay?Hai bên kịch chiến càng ngày càng kịch liệt.

- Cửu Dương Phần Thiên!Giao thủ một hồi, Thái Dương Thần Tử lại thi triển Đại Nhật Thần thuật lần nữa, chín mặt trời chói chang xuất hiện trên hư không, chiếu sáng cả một vùng.

Chín mặt trời vờn quanh, sau đó kết nối với nhau cùng hợp lực đánh về phía Cổ Trần, mang theo khí tức khủng bố diệt thế.

Cổ Trần không những không sợ mà còn lấy làm mừng, mắt hắn nóng rực, nhìn chằm chằm chín vầng mặt trời gay gắt, đột nhiên liếm môi một cái.

- Ăn một cái thử xem?Cổ Trần lầm bẩm, hắn thật sự muốn nuốt chửng mặt trời xem sao, Thiên Phạt hắn cũng ăn rồi, đám mặt trời này chỉ là do năng lượng ngưng tụ thành mà thôi, nhất định có thể ăn được.

- Thanh Đồng Bí Giáp, tăng!Cổ Trần hét lớn, thân thể tỏa sáng như đồng xanh, từ trong lòng bàn tay chảy ra đồng xanh, chúng nhanh chóng bao bọc dần khắp cơ thể hắn.

Soạt!Gần như là trong nháy mắt, Cổ Trần biến thành một Thanh Đồng Cự Nhân cao ngàn trượng, chân đạp hư vô, hai tay mở rộng, năm ngón tay chộp về phía một trong chín mặt trời.

- Dám tay không bắt Thái Dương? Tự tìm đường chết!.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.