Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1121




Vừa bước vào trong cung điện, một mùi thuốc nồng nặc xông vào mũi, Ma khí nồng đậm tràn ngập khắp nơi, hắc vụ cuồn cuộn bao phủ kín đại điện.

Hai mắt Cổ Trần nheo lại, ánh mắt hắn nhìn thấy, từng bóng người nhỏ gầy đang đứng bên trong hắc vụ, cả đám đang lơ lửng ngâm mình trong một cái dược trì đen xì.

Bọn họ, đều là trẻ con của Nhân tộc, mỗi người đều bị ngâm trong dược trì đen nhánh, đang bị cải tạo biến thành một tên dược nhân.

Số lượng rất nhiều, khiến trong lòng Cổ Trần cũng phải chấn động, sát ý không tự chủ được phát ra.

- Hắc Ma tộc, quả nhiên chết không đáng tiếc.

Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, đối với bất kỳ người hiện đại nào mà nói, đều khó có thể chịu đựng được, tất nhiên hắn cũng không ngoại lệ.

Tình cảnh đáng sợ nhường này, trên địa cầu hắn chưa bao giờ gặp phải, vậy mà ở ở chỗ này, lại trở thành chuyện bình thường trong các đại dị tộc.

Nhân tộc, chính là quân lương của bọn họ, để bọn họ luyện dược, nấu ăn, nô dịch, tàn sát, căn bản không cái gì gọi là tôn nghiêm cả.

- Đám nhóc, để các ngươi chịu khổ rồi.

Cổ Trần bước từng bước một đi đến chỗ sâu nhất trong cung điện này, vừa đi hắn vừa mở miệng lầm bầm nói gì đó.

Khí tức trên người hắn đã trở nên vô cùng nặng nề, tuy không phát ra ngoài chút nào, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác áp bức rất kinh khủng, sát ý cũng sắp ngưng tụ thành thực thể.

- Ta mang các ngươi về nhà, để trong tương lai các ngươi có cơ hội tự mình báo thù.

Vù!Dứt lời, một mảnh thế giới mênh mông lập tức hiện lên sau lưng Cổ Trần, sương mù mông lung phun trào, Minh Thổ từ từ mở ra.

Lực hút cực mạnh tuôn ra, hút tất cả số dược nhân Nhân tộc ở nơi này vào trong Minh Thổ, phong cấm khí tức năng lượng trên người bọn họ, không để bị xói mòn.

Ào ào ào!Ngay lập tức, một đám người nhỏ bé lít nha lít nhít bay ra khỏi ma trì, tất cả đều chui vào trong Minh Thổ.

Số lượng dược nhân ở nơi này rất nhiều, nhiều đến mức ngay cả Cổ Trần cũng có chút hãi hùng khiếp vía, một hoàng tộc của Hắc Ma tộc thôi, vậy mà lại có tất cả năm trăm nghìn dược đồng.

Con số này, khiến sát ý trong lòng Cổ Trần tăng lên.

Dị tộc, đúng là nên giết!Thật ra, dược nhân ở nơi này nhiều như vậy, là do Hắc Ma Hoàng đang chuẩn bị tiến cống một phần cho bản tộc, đáng tiếc bây giờ đã bị Cổ Trần tiêu diệt.

Chỉ tính riêng số lượng dược nhân thôi đã có năm trăm nghìn người rồi, vậy còn những thứ khác, nô lệ Nhân tộc, Nhân tộc bị nuôi nhốt cầm tù có bao nhiêu?Bên dưới Hoàng tộc của Hắc Ma tộc, còn có mười chi nhánh Vương tộc, phân tán khắp nơi trong Thiên Uyên, thống trị mảnh đất rộng bát ngát này.

Bộ phận chủ lực của Hắc Ma tộc, Hoàng tộc đã bị tiêu diệt, đám Vương tộc còn lại kia, Cổ Trần không coi vào đâu cả, nhưng nhất định phải nhanh chóng tiêu diệt sạch sẽ mới được.

Có điều hắn không định tự mình xử lý những việc này, mà chuẩn bị giao cho hai viên đại tướng thuộc hạ, để bọn họ thanh tẩy tất cả các thế lực dị tộc trong Hỗn Loạn Thiên Uyên này một lần, đánh hạ toàn bộ.

Sau khi lấy đi tất cả dược nhân, Cổ Trần đen mặt đi ra khỏi cung điện.

Lúc này, trong sào huyệt của Hắc Ma tộc, từng bóng người run lẩy bẩy tụ lại với nhau, được Bất Tử cấm vệ giải cứu ra ngoài.

Những người này, đều là Nhân tộc bị Hắc Ma tộc nô dịch, nuôi nhốt, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ sợ hãi và lo lắng không yên khi nhìn thấy cảnh tượng máu chảy thành sông, núi thây biển máu ở bốn phía xung quanh.

Nhưng khi bọn họ trông thấy một bóng người đứng thẳng tắp trên hoàng cung, hai mắt bọn họ lập tức sáng lên, trên mặt lộ ra vẻ chờ đợi, và kích động.

- Là, là đồng tộc của chúng ta sao?Có người kích động lẩm bẩm một mình, hai mắt nhìn chằm chằm vào bòng người đang đứng ngạo nghễ trên hoàng cung kia, người đó chính là Cổ Trần.

Hắn đứng lơ lửng giữa không trung, khí tức trên người tản ra, bao phủ toàn bộ hang ổ của Hắc Ma tộc, khiến tất cả mọi người không tự chủ được đều chăm chú dõi theo.

Cho dù không nhìn thấy được người thật, nhưng trong lòng bọn họ lại vô thức sinh ra cảm giác, có một người đang đứng ở nơi đó chăm chú nhìn bọn họ.

- Chư vị tộc nhân!Đột nhiên Cổ Trần mở miệng, giọng nói của hắn vang lên truyền khắp toàn bộ sào huyệt Hắc Ma tộc, vô số Nhân tộc mới được thả ra đều chấn động tâm thần.

Sau đó bọn họ nghe thấy giọng nói vang dội của Cổ Trần truyền đến:- Hắc Ma tộc, đã bị bản Hoàng tiêu diệt, một tên cũng không để lại, tru sát gần như không còn, nơi này, đã không còn một tên tộc nhân Hắc Ma tộc nào nữa.

- Hiện giờ, các tộc nhân của ta, các ngươi đã được tự do.

Ầm!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.