Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1107




Hơn nữa khí tức trên người Mỹ Đỗ Toa còn khiến hắn cảm thấy có một tia uy hiếp, hiển nhiên người này rất đáng sợ, thậm chí hắn có chút không dám tin tưởng cảm nhận của mình.

- Ngươi đã một bước lên trời thành công, bước vào Thiên Nhân cực cảnh?Giọng Đại Thiên Ma ồm ồm hỏi.

Câu này vừa phát ra, hiện trường lập tức trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Mỹ Đỗ Toa, đáng tiếc, người kia vẫn không nói lời nào, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh Cổ Trần.

- Này, vừa rồi ngươi nói ngươi muốn ăn ai hả?Cổ Trần lạnh lùng đánh giá một đám ma đầu trước mắt, dưới trướng của Đại Thiên Ma, còn có một vị Thiên Ma khác cũng không thể coi thường.

Tám vị Thông Thiên đại ma còn lại, và Hắc Ma Hoàng vừa mới đột phá, tất cả có chín vị đại ma Thông Thiên cảnh, cộng với hai vị Thiên Ma, có thể nói là đội hình cường đại.

Ánh mắt hắn xoay chuyển, nhìn về phía Vũ Hoàng, bảy vị lão nhân Thông Thiên cảnh Nhân tộc, cộng thêm một vị lão nhân Thiên Nhân cảnh.

Bản thân Vũ Hoàng cũng là Thông Thiên cảnh, tổng cộng có tám vị Thông Thiên đại năng, một vị Thiên Nhân, so với Hắc Ma tộc thì yếu hơn không chỉ một bậc.

Nếu như hắn không đến, khả năng đám người Vũ Hoàng sẽ gặp nguy hiểm.

- Nhóc con, nơi này còn chưa tới phiên ngươi nói chuyện.

Hai mắt Đại Thiên Ma lộ ra ma quang, giọng nói lạnh lẽo truyền đến, lộ ra vẻ miệt thị.

Cổ Trần cười lạnh lùng, mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa bên cạnh, khẽ cười nói:- Ngươi nhìn xem, Lão Ma kia, lỗ mũi hướng lên trời coi thường người khác kìa, ngươi nói xem có nên giết hay không?Mỹ Đỗ Toa vẫn lạnh lùng trước sau như một, hàn khí bao phủ toàn thân, khí tức băng sương mông lung lan tỏa, mơ hồ, khiến người ta có cảm giác như đang lạc vào mộng cảnh xinh đẹp vậy.

Giọng nói của nàng vẫn lạnh lùng như trước:- Một tên Lão Ma chán sống thôi mà, sao thế, chẳng lẽ ngươi lại muốn ăn?- Ừm, đúng là có ý tưởng này, không biết ăn thịt ma đầu có hương vị thế nào, nên chiên, hay làm đồ nướng, hay là hầm ăn mới ngon nhỉ?”Cổ Trần lẩm bẩm một mình, ánh mắt quan sát Đại Thiên Ma từ đầu tới chân, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một món ăn vậy, còn nghĩ xem nên nấu thế nào ăn mới ngon.

Ánh mắt này, khiến Đại Thiên Ma cảm thấy cả người không được thoải mái, lửa giận trong lòng từ từ bốc lên.

Đám người Vũ Hoàng có chút sững sờ, có chút choáng váng, ngây ngốc nhìn Cổ Trần, trong đầu đều sinh ra một ý nghĩ, thằng nhóc này, vậy mà muốn ăn thịt Đại Thiên Ma?- Nhóc con, ngươi nói ngươi muốn ăn bổn tọa sao?Đại Thiên Ma sa sầm mặt hỏi.

Ma khí trên người hắn sôi trào, một cỗ ma uy cuồn cuộn xoắn tới.

Oành!Đáng tiếc, cỗ ma uy này bị một luồng hàn khí trực tiếp đánh tan, Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng nghiêm túc nhìn hắn ta.

- Lão Ma, thèm đòn à, để bổn tọa đóng băng ngươi lại rồi cắt thành miếng đem đi nướng.

Mỹ Đỗ Toa nói xong bản thân cũng sửng sốt, giống như, bị Cổ Trần dạy hư rồi.

Cổ Trần bật cười:- Ma đầu nướng không ăn được đâu, hay là luyện thành bản nguyên rồi hấp thu còn tốt hơn, dù sao vẻ ngoài của gã này quá xấu xí, nhìn đã không thấy ngon miệng rồi.

- Gào!Một tiếng hét đầy giận dữ truyền đến, bầu trời nứt toác ra, Đại Thiên Ma đã nổi giận.

Hắn hoàn toàn không ngờ tới, lại có một cái thằng nhóc của Nhân tộc, dám đứng trước mặt hắn, trước mặt vô số tộc nhân Hắc Ma tộc nói nói cười cười bàn nhau về cách ăn thịt hắn.

Đây là nhục nhã trần trụi, lửa giận dâng lên che mất lý trí của hắn, hắn không nói hai lời, trực tiếp giơ tay lên đập thẳng về phía Cổ Trần.

- Nhân tộc ti tiện, chết đi.

Một kích đầy giận dữ của Đại Thiên Ma, uy lực kinh khủng đến mức tất cả mọi người đều kinh hãi, ma uy đáng sợ khiến vô số tộc nhân Hắc Ma tộc hoạng sợ, lạnh run lên.

- Lão Ma đầu, hôm nay ta sẽ treo ngươi lên để nướng.

Ánh mắt Cổ Trần rất sắc bén, trên mặt đầy hung quang, vừa dứt lời hắn đã biến mất ngay tại chỗ, ngay cả Mỹ Đỗ Toa cũng không thể phát hiện ra hắn biến mất khi nào.

Hai mắt nàng nheo lại, đột nhiên ngẩng đầu lên, thì trông thấy hư không nổ tung, một quyền mạnh nhất của Cổ Trần đánh thẳng vào lòng bàn tay của Đại Thiên Ma.

Quyền chưởng va chạm.

Ầm!Một tiếng trầm đục vang lên, đinh tai nhức óc giống như tiếng sấm từ chín tầng mây đánh xuống.

Cả người Cổ Trần tỏa ra ánh sáng, vô số sợt tơ quái dị lít nha lít nhít quấn quanh người hắn, lộ ra khí thế đáng sợ.

- Quy tắc?Đồng tử trong mắt Mỹ Đỗ Toa co lại, khẽ kêu một tiếng.

Trong lòng nàng có chút giật mình, thứ đang quay quanh người Cổ Trần vậy mà lại là quy tắc, hơn nữa còn là một loại quy tắc tỏa ra khí tức khiến nàng cảm thấy uy hiếp cực mạnh.

Quy tắc lực lượng!- Phá!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.