Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1076




Điều khiến Cổ Trần kinh ngạc, không phải việc Hắc Thổ ăn thiên phạt, quan trọng là hắn có thể luyện hóa được thiên phạt, hơn nữa càng ăn càng cường đại.

Về vấn đề này, lời giải thích duy nhất là trong cơ thể hắn có cất giấu bí mật lớn, Cổ Trần quyết định sau khi độ kiếp xong phải kiểm tra cẩn thận một phen, xem rốt cuộc trong cơ thể hắn đang cất giấu thứ gì.

Lúc này, Hắc Thổ đã ăn đến mức cái bụng phồng lên, giống như một quả bóng bị thổi phồng đang không ngừng nở ra.

- A! Ta ăn no quá, Hoàng, làm sao bây giờ, hình như ta ăn quá no rồi, thiên phạt trong cơ thể ta sắp nổ tung.

Hắc Thổ sợ hãi kêu to, khiến Cổ Trần cạn lời, thiếu chút nữa đã xoay người bỏ đi, đầu óc của gã này, đúng là khiến người ta không biết phải nói sao.

Có phải người ngu xi thì tứ chi phát triển hay không, ăn quá nhiều một lúc như vậy, tiêu hóa được mới là lạ.

- Được rồi, để ta ăn cho.

Cổ Trần ăn nhiều cũng không vấn đề gì, nói xong bóng người lóe lên, trực tiếp xuất hiện trên bờ vai Hắc Thổ, đứng ở đó, hé miệng trực tiếp phát ra lực hút kinh khủng.

Ầm ầm!Lôi phạt đầy trời chấn động, vô số lôi đình thiên phạt tụ lại, nhưng mà không có cách nào ngăn cản được Cổ Trần thôn phệ, gần như chỉ trong tích tắc đã bị Cổ Trần nuốt mất một nửa.

Thiên phạt trong lôi hải cuồn cuộn, bị Cổ Trần nuốt mất một nửa, hơn nữa vẫn đang tiếp tục thôn phệ, khiến lôi hải từ từ thu nhỏ lại bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy được.

Rầm rầm rầm! Thiên phạt chấn động, lôi hải sôi trào, giống như trời cao tức giận, một cỗ thiên uy lan tràn khắp nơi.

Đáng tiếc, thiên phạt, lôi hải đã thu nhỏ lại, cho dù phản kháng thế nào cũng vô dụng, trong chớp mắt đã bị nuốt mất chín phần, sắp tán loạn rồi.

Thiên phạt, lôi hải thu nhỏ lại, dần dần, hóa thành một đám lôi quang bị Cổ Trần cắn nuốt hoàn toàn, bầu trời lập tức khôi phục trong xanh trở lại.

Ực!Cổ Trần nuốt nốt một tia thiên phạt cuối cùng, lôi vân cũng đã bị ăn hết, hoàn toàn không dư thừa chút nào, sau đó hắn còn không quên ợ một cái.

- Ợ.

.

Lôi quang phun ra từ trong miệng Cổ Trần, khiến Hắc Thổ sững sờ.

Nhanh như vậy đã ăn sạch rồi sao? Nhìn lại chính mình, cái bụng bự vẫn đang phồng lên, vô số lôi quang đang tàn phá bừa bãi bên trong, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Nhưng Cổ Trần ăn hết toàn bộ thiên phạt, hình như lại không có điểm nào khác thường, chênh lệch thật sự quá lớn.

- Thiên phạt, thơm ngon thật đấy, đáng tiếc vẫn hơi ít, nhiều thêm mấy lần nữa thì tốt.

Cổ Trần vỗ vỗ bụng mình, dáng vẻ vẫn chưa thỏa mãn lắm.

Nói xong hắn nhìn về phía Hắc Thổ, trông thấy thân thể cao mười hai mét kèm theo cái bụng tròn trịa như cái trống, dường như bà bầu sắp đến tháng đẻ, thiếu chút nữa hắn đã bật cười.

Hắn cố nhịn cười nói:- Hắc Thổ, ta bảo này, có phải ngươi sắp sinh một đứa con sấm sét hay không?- Ách…Hắc Thổ ngây ngô vò đầu, có chút xấu hổ.

Cổ Trần lắc đầu, điểm ra một chỉ, khiến cái bụng đang căng phồng của hắn co lại, thiên phạt đang sôi trào sắp nổ tung bên trong dần dần yên tĩnh lại.

Rất nhanh đã bị lực lượng thần bí trong cơ thể Hắc Thổ hấp thu, luyện hóa, biến thành một phần lực lượng và nội tình của Hắc Thổ, nâng cao mọi mặt của hắn.

Cổ Trần trông thấy rõ ràng, trong người Hắc Thổ có một cỗ lực lượng không biết tên, đang nhanh chóng luyện hóa lực lượng thiên phạt, tẩy rửa tôi luyện lục phủ ngũ tạng trong cơ thể, thậm chí tất cả các bộ phận trên cơ thể.

- Hắc Thổ, trong cơ thể ngươi có một cỗ lực lượng thần bí đang ẩn giấu, ngươi có cảm nhận được không?Nhìn thấy điều này, mặt sắc Cổ Trần trở nên ngưng trọng, hắn thật sự sợ trong người Hắc Thổ cất giấu thứ gì đó có vấn đề, vậy thì vô cùng nguy hiểm.

Hắc Thổ mang vẻ mặt mờ mịt, nói:- Không, ta cảm thấy rất tốt, trong cơ thể ta cất giấu lực lượng gì vậy? Ta không cảm nhận được.

- Đầu ngươi chỉ để mọc tóc thôi hả?Cổ Trần mang vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.

Hắn khiển trách:- Trong cơ thể ngươi có thứ gì đó đang luyện hóa lực lượng thiên phạt, chắc chắn là có một cỗ lực lượng thần bí đang ẩn giấu bên trong, có lẽ chuyện cơ thể ngươi lớn hơn có liên quan đến nó.

- Thật sao?Sắc mặt Hắc Thổ nghiêm lại.

Sau đó hắn lập tức lo lắng hỏi:- Ngô hoàng, vậy ta nên làm gì bây giờ? Có phải rất nguy hiểm hay không, ta sẽ không chết chứ?Mặt Cổ Trần đen xì lại, thiếu chút nữa đã đập chết gã này, đúng là không thể dạy dỗ nổi, thân thể càng ngày càng trở nên khổng lồ, ngược lại đầu óc càng ngày càng đần độn sao?- Hả?Đột nhiên Cổ Trần nghĩ đến điều gì đó.

Hắn kinh ngạc nhìn Hắc Thổ, nhớ lại dáng vẻ trước đây của hắn ta, hình như ngày xưa Hắc Thổ chỉ hơi thật thà một chút, nhưng tuyệt đối không ngu ngốc như bây giờ.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.