Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1069




Cổ Trần lập tức đánh ra huyết sắc đầy trời, một luồng khí tức đáng sợ phát ra từ nơi sâu nhất trong mười tám tầng địa ngục, một chiếc Luân Hồi Ma Bàn cực lớn ù ù hiện lên.

Một bóng người đang ngồi khoanh chân trên cái ma bàn kia, giống Cổ Trần như đúc, đó là linh hồn thể của hắn, đã hòa làm một thể với mười tám tầng địa ngục thậm chí với cả Luân Hồi.

- Luân! Luân Hồi?Thần niệm kia kinh hãi hét lên một tiếng, hoảng sợ nhìn về phía Luân Hồi Ma Bàn kia, giống như đã phát hiện ra điều gì đó.

- Đây là cấm thuật vô thượng của Minh Phủ, sao sâu kiến như ngươi lại biết được, chẳng lẽ, ngươi có quan hệ gì với Minh Phủ sao?Nói đến đây, thần niệm lập tức giận tím mặt, khí tức pháp tắc càng ngày càng mãnh liệt.

Thần niệm của hắn ta muốn ngưng tụ ra lực lượng pháp tắc thêm lần nữa, chỉ có điều lại bị mười tám tầng địa ngục ngăn cản, còn bị Cổ Trần trấn áp chặt chẽ.

- Luân Hồi Ma Bàn, trấn áp!Cổ Trần lạnh lùng quát to một tiếng, linh hồn thể đột nhiên mở mắt ra, hai vòng xoáy đen như mực điều khiển Luân Hồi Ma Bàn trực tiếp trấn áp thần niệm kia.

Một tiếng nổ ầm ầm cực lớn vang lên, thần niệm bị trấn áp hoàn toàn, bị đánh sâu vào trong mười tám tầng địa ngục, vô số xiềng xích lít nha lít nhít đỏ như máu lao tới quấn lấy hắn ta.

Đó là xiềng xích quy tắc, là quy tắc linh hồn cường đại do linh hồn của Cổ Trần lĩnh ngộ ra, có thể trấn áp, vây nhốt Linh thể.

Keng keng! - A! Ngươi dám khinh nhờn bản tôn?Thần niệm kia kêu gào thảm thiết, thân thể bị vô số xiềng xích đỏ như máu quấn quanh, tiếng kêu leng keng vang vọng, khóa chặt hắn ta lại.

Cơ thể hắn ta bốc khói phát ra tiếng kêu xì xèo, lực lượng trên sợi Huyết liên ăn mòn thần niệm của hắn ta, vấy bẩy thần niệm từng chút một, khiến thần niệm của hắn ta không còn tinh khiết, đang từ từ mục nát.

- Rơi vào Địa Ngục, thần, cũng bị tiêu diệt.

Một giọng nói khàn khàn truyền đến, thần niệm khẽ run rẩy, sau đó hắn ta trông thấy Cổ Trần bước từng bước một vào trong mười tám tầng địa ngục, đi tới trước mặt hắn ta.

Cổ Trần nhìn thần niệm trước mặt mình, hai mắt sáng rực, nhếch miệng cười nói:- Thần, ta còn chưa từng ăn, hôm nay nếm thử hương vị của thần niệm trước, một ngày nào đó, ta sẽ giết đến tận Thần Quốc của ngươi, đánh ngươi rơi khỏi thần đàn, bắt linh hồn ngươi vào trong lò ninh chín ăn.

- Ngươi dám, làm càn, ngươi khinh nhờn bản tôn, chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Lửa giận trong lòng thần niệm kia dâng cao ngút trời, không ngừng giãy dụa gào thét, hận không thể dùng một đầu ngón tay bóp chết Cổ Trần, đáng tiếc hắn ta đang bị trấn áp.

- Mở tiệc nào!Cổ Trần nhếch miệng cười khà khà một tiếng, lộ ra hàm răng đều tăm tắp, hai hàm răng nghiến ken két, dùng Luân Hồi Ma Bàn hung hăng nghiền ép thần niệm kia.

Ầm!Két két két! - A! Ngươi dám khinh nhờn Thần Minh! - Sâu kiến, ngươi sẽ chết được không yên lành.

- Thần phạt sẽ buông xuống nhân thế! Vị tôn thần kia đau đớn lớn tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng rên, tiếng gầm gừ tức giận truyền khắp toàn bộ Địa Ngục, thậm chí truyền cả ra ngoài mười tám tầng địa ngục.

Nghe thấy tiếng kêu thê lương này, năm tên Thông Thiên cường giả của Thủy tộc đều sợ hãi, cả người run rẩy, thậm chí có một tên còn ngã lăn ra đất.

Đây là thần đó, Thần Linh cao cao tại thượng, vậy mà lại bị một tên Nhân tộc vây nhốt trong lĩnh vực của hắn, hình như thần niệm kia còn đang bị giết ngược.

Mỹ Đỗ Toa cũng ngây người, sững sờ nhìn địa ngục cuồn cuộn trước mắt.

- Thật sự, thật sự ăn rồi sao?Nàng đứng ngây người tại chỗ, đã bị hành động hung hãn của Cổ Trần dọa sợ, bởi vì thông qua sương mù màu đen của lĩnh vực, nàng trông thấy được dáng vẻ thê thảm của thần niệm kia ở nơi sâu nhất trong mười tám tầng địa ngục.

Hắn đang bị Cổ Trần ma diệt từng chút một, ăn từng phần từng phần thần niệm, thôn phệ hấp thu hết khối này đến khối khác, hắn thật sự dám ăn thần.

Một kẻ hung ác ngay cả thần cũng dám ăn.

- A! Sâu kiến! Từ chỗ sâu nhất trong địa ngục, từng tiếng kêu gào thảm thiết thê lương truyền đến.

Trong mười tám tầng địa ngục ấy, thần niệm của vị tôn thần kia đang bị ma diệt từng chút từng chút một, Luân Hồi Ma Bàn chuyển động kêu ken két, xoắn nát thân thể của hắn ta.

Linh hồn thể của Cổ Trần ở bên canh không ngừng luyện hóa, thôn phệ, hấp thu năng lượng dồi dào của thần niệm, trên người hắn dần dần phát ra từng đạo thần quang.

Cường đại, dồi dào, ngon miệng!Ăn thần niệm xong, cảm nhận được linh hồn ý chí của mình đang lột xác không ngừng, dưới năng lượng trùng kích khủng bố từ ma hồn và thần niệm đã khiến cho linh hồn ý chí của hắn từ từ lột xác.

- Đúng là một liều thuốc bổ ngon miệng.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.