Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1034




- Muốn chiến liền chiến, muốn đi qua, trước qua cửa này của bản hoàng.

Cổ Trần bá khí nói, khí tức trên người càng thêm mãnh liệt mấy phần, sát khí cuồn cuộn, một phương lĩnh vực u ám sau lưng một mực thủ hộ Thiên môn.

Hắn quyết không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy Vũ Hoàng lên trời độ kiếp, người ta đã mời hắn đến đây trợ trận, thì phải hoàn thành tốt nhiệm vụ này.

- Cổ Trần, chúng ta sáu người đánh một mình người, tuy truyền đi sẽ xấu mặt, nhưng vì chiếm lấy tạo hóa chỉ có thể không biết xấu hổ giết ngươi.

Hắc Ma Hoàng âm trầm nói.

Cổ Trần nghe xong khinh thường cười một tiếng:- Gân gà, sáu người các ngươi đều là lũ phế vật, còn nói cái gì, đến chiến!Oanh!Một cỗ chiến ý ngút trời, kinh tản khắp tám phương, khuấy động tứ hướng, khiến sáu vị dị tộc Hoàng giả trong lòng động dung, ánh mắt biến đến ngưng trọng.

Khí tức Cổ Trần quá cường liệt, thậm chí sáu vị dị tộc Hoàng giả đều cảm thấy có chút bất an.

- Cùng tiến lên, trấn sát hắn!Hắc Ma Hoàng cảnh giác nhất, việc Cổ Trần cường đại sớm đã lĩnh giáo rồi, tất nhiên vô cùng kiêng kỵ.

- Độc Hỏa lĩnh vực!Lời vừa dứt, Lục Tích Hoàng hưởng ứng, hét lớn một tiếng, sau lưng tuôn ra vô vàn quang vụ xanh biếc xen lẫn thành một phương lĩnh vực.

Trong lĩnh vực kia tràn ngập độc diễm xanh biết vô cùng đáng sợ, nếu bị nhiễm một chút, huyết nhục khô bại, cốt cách hòa tan đều chỉ là chuyện nhỏ.

- Chết đi!Lục Tích Hoàng hét lớn một tiếng, bọc một phương lĩnh vực to lớn trực tiếp thẳng hướng Cổ Trần, thanh âm ù ù rung động khắp nơi.

Nhìn Lục Tích Hoàng đánh tới, hai mắt Cổ Trần lộ hung quang, tay cầm trên chuôi kiếm, một cỗ kiếm ý kinh thiên tràn ra.

Keng!Một tiếng leng keng, Cổ Trần rút kiếm vung lên, kiếm mang cắt đứt hư không, bổ vào thương khung, trảm trên Lĩnh vực của Lục Tích Hoàng.

Chỉ nghe răng rắc một tiếng, toàn bộ lĩnh vực phân thành hai, kiếm ý cường đại tàn phá bừa bãi, đem một phiến lĩnh vực kia triệt để xoắn nát.

- A! Một tiếng hét thảm từ bên trong truyền đến, thân thể Lục Tích Hoàng vỡ thành hai mảnh, vẩy xuống từng mảng độc huyết xanh sẫm, hai nửa thân thể nứt ra nhanh chóng bay lui ra ngoài, chồng vào nhau trên không trung.

Mặt mũi Lục Tích Hoàng trắng bệch, chưa tỉnh hồn nhìn Cổ Trần, liền phát hiện những dị tộc Hoàng giả khác ở bốn phía vừa nãy không hề động thủ.

- Đáng chết, các ngươi vậy mà không động thủ?Lục Tích Hoàng tức giận trong lòng, kém chút phát điên.

Vừa nãy không phải đã nói cùng động thủ sao, vì sao không ai nhúc nhích, kém chút làm hại hắn trực tiếp bị Cổ Trần chém chết.

Hắc Ma Hoàng, Thạch Hoàng, Thiên Tinh Hoàng, Tử Kim Hoàng, Bỉ Mông Hoàng một mặt xấu hổ.

Chỉ nghe Thạch Hoàng mắng:- Chúng ta vừa mới ngưng tụ lực lượng, phóng thích lĩnh vực, ngươi thì gấp rút xông đi lên, trách ai được.

Lời này khiến Lục Tích Hoàng kém chút thổ huyết, sắc mặt biến đổi, tái xong lại đỏ rồi lại tái, nhìn thật là đặc sắc vạn phần.

- Đừng nói nhảm, tiểu tử này có thực lực đáng sợ, Nhân tộc khi nào sinh ra một vị Hoàng giả dạng này, vì sao bản hoàng xưa nay chưa từng nghe qua?Thạch Hoàng một mặt kinh nghi nói.

Bên cạnh Bỉ Mông Hoàng, Tử Kim Hoàng bỗng nhiên kịp phản ứng, một mặt kinh hãi bộ dáng.

- Ngươi, ngươi là Cổ Trần?Tử Kim Hoàng kinh hô, rốt cuộc mới phản ứng.

Vừa nãy Hắc Ma Hoàng từng hô tên Cổ Trần, trước đó không có chú ý, hiện tại bỗng nhiên kịp phản ứng, một mặt biểu tình kinh hãi.

- Cổ Trần?Bỉ Mông Hoàng sầm mặt lại, mắt lộ ra sát cơ.

Hắn nhìn chòng chọc vào Cổ Trần, kinh nghi nói:- Làm sao có thể, Cổ Trần không phải chỉ mới phong Vương, hơn nữa Nhân Vương phong hào đều biến mất rồi mà?- Hắn làm sao bước vào Hoàng giả cảnh?Trong lúc nhất thời, phàm ai biết Cổ Trần đều kinh hãi, bị khí tức Hoàng giả và ba động Cổ Trần phát ra hù đến kinh động.

Đây là một tôn Hoàng giả, không sai, thế nhưng Cổ Trần đột phá khi nào, vì sao không có một chút động tĩnh, tốc độ kia quá nhanh, không thể tưởng tượng.

- Hừ! Cổ Trần cười lạnh, đứng trước Thiên môn nhìn qua sáu vị dị tộc Hoàng giả.

Hắn không nói một lời đứng ở nơi đó, khiến sắc mặt bọn người Bỉ Mông Hoàng, Tử Kim Hoàng, Thạch Hoàng âm trầm vô cùng, đối với Cổ Trần có thể nói là cực hận.

Gia hỏa này, không biết chém giết bao nhiêu cường giả cùng đại quân của ba tộc, có thể nói số lượng cường giả và đại quân hao tổn trong tay nhiều kinh người.

- Giết hắn!- Kẻ này thật đáng sợ!Tử Kim Hoàng, Thạch Hoàng, Bỉ Mông Hoàng, ba người cùng nhau liếc nhau, bí mật truyền âm giao lưu, thậm chí kéo Hoàng giả còn lại lên.

- Kẻ này nhất định phải trừ.

Thạch Hoàng kinh hãi trong lòng nói, sát ý không cầm được mà sôi trào.

Hắc Ma Hoàng truyền âm nói:- Một song tử chi thân của bản hoàng cũng là bị Cổ Trần chém giết, hôm nay, sáu vị Hoàng giả chúng ta liên thủ, cùng trấn sát hắn.

- Tốt!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.