Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1000




Bành bành bành! Bên trong Phong cốc, từng đạo nhân ảnh rơi xuống hư không, bị đánh hạ.

Đó là Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ, một người lại một người rơi xuống, tạo ra hố to, bụi mù cuồn cuộn khuấy động.

- A, có chút cổ quái.

Hư không truyền đến một tiếng kinh nghi, có Ma khí phun trào, ma uy đầy trời cuốn tới, cuồn cuộn đáng sợ, ép tới sinh linh không thở nổi.

Chỉ thấy, trên bầu trời bao phủ một cỗ ma vân, hắc vụ cuồn cuộn, bên trong lộ ra khí tức kinh khủng.

Một đôi con ngươi tinh hồng thông qua Ma khí, nhìn một tên Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ kia tiếp tục bò dậy, lộ ra một vệt kinh ngạc.

Bên trong Ma khí ẩn giấu một tôn lão ma đáng sợ, một tôn Thông Thiên lão ma của Hắc Ma tộc đi ra.

Bang bang!Từng tiếng leng keng truyền đến, chỉ thấy Bất Tử cấm vệ bị đánh xuống lần nữa đứng lên, từng tên tản ra Thanh Đồng quang huy, muốn sát nhập Ma khí bên trong tiếp tục tái chiến.

- Lui ra!Có điều ngay lúc này, một tiếng quát lạnh truyền đến, khiến tất cả Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ cùng nhau dừng lại, lập tức không chút do dự lui lại.

5000 Bất Tử cấm vệ đều nhịp, thối lui đến sau lưng một thanh niên, yên lặng đứng đấy, không phát ra một tia thanh âm, không có một chút biểu lộ.

Nhìn 5000 Bất Tử cấm vệ phía sau, trên người rách rưới, hiển nhiên vừa mới trải qua một trận đại chiến kịch liệt, bị tổn thương.

Có vài Bất Tử cấm vệ trên thân nứt ra, chảy máu màu đồng thau, cơ hồ mỗi người đều bị tổn thương, khiến Cổ Trần đau lòng vô cùng.

- Là ngươi đả thương cấm vệ của ta?Cổ Trần bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt nhìn thẳng Ma khí cuồn cuộn khuấy động trong hư không, bên trong cặp tinh hồng Ma Đồng kia khóa chặt hắn.

Ánh mắt hai người đụng chạm, hư không răng rắc răng rắc nứt ra, phảng phất có lực lượng đáng sợ xé rách không gian, tạo thành chấn động kinh khủng.

- Ngươi chính là Cổ Trần?Bên trong Ma khí, một thương lão âm thanh khủng bố truyền đến, đinh tai nhức óc.

Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, trong lòng tuôn ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, bên trong Ma khí ẩn giấu một tôn lão ma cực kỳ nguy hiểm.

- Hắc Ma tộc?Hắn trong lòng nghiêm túc, biến đến vô cùng cảnh giác.

Không nghĩ tới giết Hắc Ma Hoàng, vậy mà dẫn tới một tôn lão ma đáng sợ, xem ra, tôn lão ma này ít nhất là Thông Thiên cảnh lão ma.

Một tôn Thông Thiên lão ma đột kích, khiến Cổ Trần cảm thấy một cỗ uy hiếp nồng đậm.

Phiền toái này, đối mặt Hoàng giả, Cổ Trần không có một chút chần chờ, nhưng đối đầu với Thông Thiên lão ma thì là lần đầu tiên đụng tới, tâm lý không chắc.

Mà nơi này còn có đại lượng Nhân tộc nô lệ vừa mới được thả ra, một khi giao thủ, nhân tộc nô lệ nơi này đều sẽ chết thảm.

Nghĩ đến đây, Cổ Trần lập tức quyết đoán, đã đụng phải tôn Thông Thiên lão ma này, vậy thì không có gì đáng nói, đánh xong rồi nói.

- Ngươi là vì Hắc Ma Hoàng tới?Cổ Trần mặt không đổi hỏi.

Phía trên hư không, Ma khí cuồn cuộn sôi trào, giống như một mảnh Ma Hải lăn lộn bành trướng, lộ ra ma uy đáng sợ.

Ở bên trong, một tôn lão ma đáng sợ như ẩn như hiện, hai mắt lộ ra quang mang tinh hồng, một mực khóa chặt thân ảnh Cổ Trần.

Tóc hắn trắng phơ phấn khởi, hai cái ma giác tranh tranh, cười gằn nói:- Tiểu tử, Phong tộc Vương tộc nơi này bị ngươi tiêu diệt, thật sự là cả gan làm loạn.

- Đã bị bổn tọa đụng phải, vậy liền không thể để ngươi sống nữa.

Thông Thiên lão ma nói xong, hư không đột nhiên run lên, Ma khí vô biên bỗng nhiên cuồn cuộn hội tụ, cùng nhau dâng trào về hướng Cổ Trần.

Cổ Trần căng thẳng trong lòng, nồng đậm cảm giác nguy cơ bao phủ tâm thần, vứt đi không được.

- Mở!Một tiếng quát lớn, chỉ thấy một cỗ lôi phạt kinh thiên bạo phát, ầm ầm cuốn lên không trung, đánh tan Ma khí đầy trời oanh ra một lỗ thủng.

Ngay sau đó một bóng người từ bên trong vọt ra, toàn thân còn quấn lít nha lít nhít thiên phạt chi lực, chính là Cổ Trần.

Hắn quay người nhìn qua một mảnh Ma khí hải cuồn cuộn kia, hừ lạnh nói:- Lão ma, muốn giết ta thì xem ngươi có đủ tư cách hay không.

- Ta sợ ngươi đuổi không kịp tốc độ của ta.

Nói xong, Cổ Trần một bước thực sự nhập hư không, bọc Hắc Lạp Tử biến mất trên hư không.

- Không gian chi lực?Bên trong Ma khí, tôn Thông Thiên lão ma này kinh ngạc lên tiếng, trong mắt lộ ra một tia kinh nghi, không ngờ tới Cổ Trần vậy mà nắm giữ không gian chi lực.

- Ngu xuẩn, chỉ nắm giữ chút không gian chi lực sơ sài liền muốn trốn sự truy sát của bổn tọa?Lão ma kia khinh thường cười lạnh, nói xong, Ma khí bốn phía cuốn ngược lại, toàn bộ chui vào trong thân hắn, biến mất không còn tăm tích.

Sau một khắc, chỉ thấy hai cánh tay hắn tìm tòi, xé mở một vết nứt không gian, bước vào trong đó rồi biến mất.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.