Ta Là Xuyên Không Giả

Chương 39: Rời đi




“ Có thể, chỉ cần ngươi chạm vào quả cầu này, ngươi có thể trở về Hokage thế giới.” Hư ảnh vỗ tay một cái trước mặt liền xuất hiện một quả cầu bong bóng, đây chính là quả cầu không gian, trong quả cầu có hình ảnh thu nhỏ của một vũ trụ với vô số tinh cầu.

“ T-Ta có bị đi tới tinh cầu khác không?” Lý Huyền không dám sờ loạn hỏi, hắn sợ rằng hắn động vào rồi không phải đi về Hokage thế giới mà lại đi tới tinh cầu khác, thậm chí là nặn vào mặt trời hay hố đen thì khổ.

“ Điểm ấy ngươi không phải lo, khi chạm vào ngươi chỉ cần cảm nhận khí tức hoặc khuôn mặt một người thân, cảnh vật nơi nào đó ở thế giới này thì ngươi có thể xuất hiện ở nơi mà ngươi nghĩ, cho đến khi đến chỗ ngươi vừa ý thì thôi.” Hư ảnh nói với Lý Huyền, nghe được như vậy Lý Huyền thở phào nhẹ nhõm, ít ra hắn không bị đi tới những nơi không biết gì.

“Trước khi rời đi, ta sẽ cho ngươi một quyền năng, chính là bất tử bất diệt chân chính, mặc dù ngươi có thân thể cường đại nhưng ngươi vẫn có tuổi thọ, vì vậy ta sẽ loại bỏ vấn đề tuổi thọ của ngươi, đây coi như là phần thưởng cho việc ngươi hoàn thanh khảo hạch…! Mặc dù bất tử bất diệt chân chính nhưng ngươi vẫn rất yếu, hãy cố gắng trở lên cường đại, nên nhớ ngươi vẫn chưa phải vô địch… Hãy cố lên a, đừng như những người ta gặp trước đây.”

Lý Huyền nghe được hư ảnh lời nói liền lạnh hết cả người, hắn trong lòng thầm mừng vì lúc trước quyết định trả lại thế giới bản nguyên, nhìn về phía hư ảnh, Lý Huyền cúi người sau đó nói: “ Thưa đấng tối cao, tiểu nhân phải đi bây giờ, hiện tại ở thế giới này có người đang chờ đợi tiểu nhân... Mà những người trước đây? Vậy là trước đây từng có người giống như tiểu nhân chăng?”

“ Đúng vậy, những người đó cường đại hơn ngươi hàng tỉ lần, chỉ tiếc rằng có chút thực lực liền não tàn, coi trời bằng vung, thậm chí còn dám hướng ta tấn công…Ài, những người đó chết rất thảm, ta cho bọn họ phải chịu cực hình cho đến chết thì thôi, haha, những tên đó mới đầu chịu cực hình còn rất cứng nhưng mà sau này thì tên nào cũng cầu xin ta nên ta cho bọn hắn chết dứt khoát luôn… Thôi không nói tới mấy tên thất bại đó nữa, ta cảm thấy ta tạo ra bọn chúng thật là một thất bại, hi vọng ngươi có sức mạnh mà không đánh mất bản thân, nếu không ta đảm bảo sẽ cho ngươi chết rất thảm…

Đi đi, mau chóng trở lên cường đại, hiện giờ ngươi cũng không phải làm nhiệm vụ gì nữa, còn nữa ta cho ngươi xuyên không đến những thế giới thú vị, những thế giới từ những câu truyện đó là bởi vì ước muốn ngày xưa của ngươi! À, mặc dù không phải làm nhiệm vụ, nhưng ngươi vẫn phải kiếm điểm nổi tiếng, khi kiếm đủ điểm nổi tiếng thì mới có thể đi tới thế giới tiếp theo, số điểm ngươi cần kiếm để rời đi là 100000, cũng ít thôi… Còn nếu như ngươi chọn ở lại một thế giới mà không có chí cầu tiến, ta đảm bảo sẽ thu hồi hết tất cả sức mạnh của ngươi rồi khiến ngươi mất hết ký ức, đi đầu thai.”

Nghe như vậy Lý Huyền kinh ngạc, cả người không lạnh tự run, sau đó nghi hoặc, hắn không nhớ ước nguyện ngày xưa nào như thế cả, hắn lục lọi toàn bộ ký ức của mình một lúc lâu, sau đó thấy một đoạn ký ức, đoạn ký ức này là khi hắn mới bước vào chiến trường, phải rời xa gia đình, ở trên chiến trường giết chóc khiến cho hắn ước rằng mình có thể đến thế giới khác, hắn muốn sống ở thế giới như trong những bộ phim, những câu truyện cổ tích.

Xem lại những ký ức này, Lý Huyền không khỏi cảm khái về mình lúc trước, sau đó hướng về phía hư ảnh cung kính nói: “ V-Vâng, tiểu nhân sẽ không để cho ngài thất vọng.”

Hư ảnh gật đầu không nói gì, tay phất phất ra hiệu Lý Huyền có thể đi, lập tức Lý Huyền liền đặt tay lên quả bong bóng không gian, nhắm mắt cảm nhận khuôn mặt của Ootsutsuki Kaguya và khí tức của nàng, sau đó phụp một tiếng Lý Huyền liền biến mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.