- Linh Nhi và Tiểu Lệ đều có Vũ Kỹ âm thầm tự mình sáng tạo, Điệp Y ta cũng có!
Thủ ấn Hồ Điệp Y không ngừng bay múa, nàng vừa di chuyển vừa kết ấn, vừa né tránh các luồng kiếm khí Phong Linh Nhi chém tới
- Mộc Độn! Liên Hoàn Mê Huyễn Trận!
Hồ Điệp Y kết xuất thủ ấn cuối cùng, trên bãi cỏ xanh ngát bỗng chốc phát triển một lần nữa.
Những cây cỏ vô hại này lại như có linh trí, chúng lắc lư mở ra từng tán lá như đang nhảy múa cùng chủ nhân Hồ Điệp Y
Phong Linh Nhi cũng không thể đoán trước những chiêu thức của chúng nữ như ngày xưa, lúc trước, chúng nữ chỉ đơn thuần là dùng kiếm pháp cơ bản nên những chiêu thức đó Phong Linh Nhi đã sớm nắm gọn hết ưu khuyết điểm cả, đến Võ Cổ Truyền cũng là nàng dạy cho, thế nên việc đối đầu với các nàng phần lớn là để khảo nghiệm và chỉ ra sai sót cho các nàng như một vị sư phụ chân chính
Nhưng hiện tại, ai cũng có những tuyệt chiêu biến thể tự sáng tạo cho riêng mình, cùng với cảnh giới Hữu Hồn Cảnh có thể dùng Hữu Hồn tạo ra những sự vật muôn hình vạn trạng, các chiêu thức đã không còn dễ đoán như trước nữa, Phong Linh Nhi chỉ có thể đề cao cảnh giác mà thôi
Thảm cỏ trải dài trên võ đài lúc này tạo cho Phong Linh Nhi cảm giác vô cùng nguy hiểm, những thứ vốn vô hại lúc này lại khiến nàng vô cùng nghi ngờ
- Hình như có gì đó sai sai?
Phong Linh Nhi nghi ngờ nhìn xung quanh, Hồ Điệp Y vẫn đứng đó không nhúc nhích, miệng vẫn treo nụ cười
Cảm giác bất an ngày càng rõ ràng hơn, Phong Linh Nhi rốt cuộc không thể ung dung được nữa, gió quanh người dần nhè nhẹ thổi, khuếch tán ra xung quanh
Đôi mắt Phong Linh Nhi nhắm chặt, hòa mình vào cơn gió cảm nhận xem thứ gì có thể làm mình bất an đến như vậy
Dưới đài, mọi người chỉ thấy Phong Linh Nhi đứng như trời trồng, Hồ Điệp Y thì nhẹ nhàng bước từng bước tới gần, chỉ còn vài lần di chuyển nữa là tiếp cận được Phong Linh Nhi
- Trong gió có hương vị lạ….
Chẳng lẽ!
Phong Linh Nhi vội vàng mở mắt, nhìn thấy Hồ Điệp Y vẫn đứng ở xa xa nhìn mình duyên dáng cười, nhưng cơn gió ở trước mặt lại như có thứ gì đó cản lại, thứ đó còn đang di chuyển từ từ đến mình, đó không phải Hồ Điệp Y thì còn là ai?
- Hay lắm! Thì ra mấy cây cỏ này lại có thể phát ra hương thơm chứa độc tính gây ảo giác! Đúng là Vũ Hoa Tiên Tử nha!
Hồ Điệp Y đang từ từ tiến lại chợt lùi lại về phía sau một bước, nghe thanh âm tư tin của Phong Linh Nhi, nàng biết mình đã thất bại rồi
- Dùng độc với kẻ khác thì không sao! Điệp Y! Nàng quên chúng ta vì đâu mà nên duyên rồi à?
Tinh quang trong mắt Phong Linh Nhi lóe lên, Huyết Băng Phách Lôi Liên trong không gian não hải bắt đầu xoay tròn, băng hỏa và lôi điện ầm ầm đánh ra, lực lượng mạnh mẽ chạy khắp toàn thân Phong Linh Nhi
- Huyết Băng Phách Lôi Liên, Bách Độc Bất Xâm, nàng lại còn muốn bỏ độc ta!
Ngay khi Huyết Băng Phách Lôi Liên phát uy, Hồ Điệp Y ở phía xa xa trong tầm mắt của Phong Linh Nhi cũng dần biến mất, trước mặt hiện ra một lục y nữ tử
Mà hình như lục y nữ tử này động tác có chút là lạ….
- Ê Ê! Nàng tính mưu sát chồng hả?
Phong Linh Nhi vội vàng dùng Phù Quang Lược Ảnh chạy mất dạng, ngay khi ảo giác được tẩy trừ thì cũng là lúc mũi kiếm ngưng tụ từ mộc Nguyên Lực đâm gần tới vai mình, may mà tốc độ Phong Linh Nhi nhanh nếu không thực sự sẽ thảm rồi a
- Chưa đâu, món khai vị thôi mà!
Hồ Điệp Y cười mỉm, thủ ấn lần nữa lại ngưng kết
Bãi cỏ xanh mướt đẹp đẽ trong nháy mắt mọc ra vô số gai nhọn, ở mỗi mũi gai đều dính một chút chất lỏng màu tím
- Trời má! Còn có cả độc từ Sinh Mệnh Lực! Cái này không biết Huyết Băng Phách Lôi Liên có giải nổi không?
Phong Linh Nhi cảm nhận thảm gai này, nhất thời nhức đầu a, kiếm trong tay không ngừng vung lên, chặt bay hết gai nhọn quanh khu vực mình đang đứng
Trong lúc chém sạch những đám gai này, Phong Linh Nhi cũng không quên đề phòng xung quanh, trong đầu, Huyết Băng Phách Lôi Liên vẫn xoay tròn tích cực bài trừ độc tố trong không khí
Và nàng lặng người
- Đồ chơi này! Khó chịu a!
Phong Linh Nhi chỉ có thể nói một câu như vậy, xung quanh sân đấu mọc ra hàng ngàn cái súng cao su ( cái ná ) hình chữ Y.
Mỗi ná đều kéo căng một viên đạn, viên đạn này chi chít gai nhọn bao phủ, sắc tím của độc tố hiển hiện hẳn ra ngoài
- Tường gió chỉ có thể cản các loại đạn đạo từ một hướng, đây là công kích phạm vi rộng bao phủ bốn phương tám hướng a, để xem chàng né như thế nào? Ta nói trước là đạn này có độc nặng lắm a, ta đã thử qua và phát hiện Huyết Băng Phách Lôi Liên cũng không thể giải được đâu!
Phong Linh Nhi cắn răng nhìn hàng trăm bệ súng đang kéo căng dây nhắm về phía mình, kiếm trong tay tan biến, Quang Nguyên Lực hội tụ thành một thanh trường côn dài hơn hai mét trong tay Phong Linh Nhi không ngừng xoay tròn
- Tới đi!
Phong Linh Nhi tự tin nhìn Hồ Điệp Y, chiến ý nguội lạnh trong lòng được từng người một không ngừng thôi thúc, khiến Phong Linh Nhi lúc này khí thế bừng bừng
- Vậy thì theo ý ngươi! Khai hỏa!
Hồ Điệp Y phất tay, hàng trăm cái súng cao su không ngừng kéo căng, sau đó bắn mạnh, rồi lại hình thành viên đạn mới, và tiếp tục kéo căng
Trường Côn trong tay Phong Linh Nhi như một cánh quạt cực lớn chạy hết công suất, không ngừng vung lên đánh bay những viên đạn ra phía xa
- Trường côn để phòng thủ liên hoàn đạn đúng thật là cách hay, nhưng mà thế này thì sao?
Hồ Điệp Y như đã đoán trước được Phong Linh Nhi sẽ có cách đối phó với thứ này, nàng cũng không bất ngờ mấy, ống tay áo khẽ phất, thêm hàng trăm cái ná nữa hình thành
Lượng đạn tăng lên gấp đôi thậm chí là gấp ba lần, Phong Linh Nhi không ngừng múa côn đánh bay, trong lòng cũng vô cùng thống khoái, đã lâu rồi không có được sảng khoái vậy a
- Ta cho chàng múa này!
Hồ Điệp Y nghĩ thầm, tay lại đánh ra vô số thủ ấn phức tạp
Phong Linh Nhi vốn đang hăng say đánh bay những khối cầu gai, chợt không còn thứ để nàng đánh nữa, những đợt tấn công như vũ bão ngừng lại, nàng không khỏi thắc mắc
- Gì vậy? Mới đó đã cạn Nguyên Lực à?
Nhưng mà Phong Linh Nhi đã lầm, lập tức cảm thấy bủn rủn tay chân
- Má ơi!
Từng bệ súng cao su hình chữ Y to lớn như tòa nhà rải rác khắp sân đấu, đạn trong dây kéo viên nào viên nấy to như một cái nhà, trên đó chi chít gai nhọn còn muốn khủng bố hơn gai băng của Linh Nhi, kịch độc không ngừng chảy ra từ đỉnh các mũi gai
- Đạn to thế này, để xem ngươi còn múa côn thế nào đây!
Hồ Điệp Y cười khanh khách, các dây leo kéo căng như dây đàn, chuẩn bị ném một đống đạn vào mặt Phong Linh Nhi
Khán giả đã không còn gì để nói, họ lúc này thực sự quá rung động bởi một màn này rồi
Các cường giả đến từ Vạn Lâm Sơn Mạch, ai mà không phải chuyên gia về Mộc thuộc tính, nhưng cái thể loại tấn công dạng này chưa ai thấy qua
Quan trọng nhất là, đến cả Tộc Trưởng Lân Linh Thần cũng không thể nào tự tin rằng khi mình ở Hữu Hồn Cảnh có thể thi triển ra một chiêu này, ấy vậy mà Hồ Điệp Y lại thản nhiên tung ra chuỗi chiêu thức phối hợp biến thể như vậy
Dưới hàng ghế của các thi sinh, Linh Nhi không khỏi cảm thán
- Hóa ra đêm nào Điệp Y tỷ cũng lén lút đi ra ngoài, thì ra là tập luyện chiêu này nha!
Lưu Thiên Kim cũng cười cười
- Muội không phải cũng lén lút vụng trộm luyện tập Vạn Băng Toái Phong Châm sao?
Linh Nhi lém lỉnh nói
- Nhưng mà chiêu này để lộ cho chàng thấy rồi, có lẽ không còn dùng được a.
mà chẳng phải tỷ cũng có chiêu thức mới sao?
Lưu Thiên Kim đưa ngón trỏ lên môi Linh Nhi nói
- Bí mật a.
Suỵt!
Trên sân đấu, Phong Linh Nhi trợn tròn mắt nhìn hơn trăm tòa nhà, nói đúng hơn là viên đạn đang bay thẳng vào minh, không khỏi có chút lặng người
Nhưng ngay lập tức, nàng đã có phương án hóa giải chiêu này, Phong Linh Nhi liền vung côn như vũ bão, nói lớn
- Hồ Điệp Y! Cô nương dùng một chiêu này hẳn là bất chấp tiêu hao của bản thân a, nhiều đạn lớn như vậy Hữu Hồn Cảnh Nhất Trọng cũng không thể gánh vác nổi tiêu hao mức này, sợ rằng cô nương đã không còn có thể tái chiến đi!
Hồ Điệp Y cũng không có phản đối, nàng nói
- Đúng là như vậy, nếu ngươi phá được chiêu này, ta cũng không thể đấu tiếp, phần thắng thuộc về ngươi vậy!
Phong Linh Nhi cười cười đầy tự tin, nói
- Được! Xem côn!
Lúc này, Phong Linh Nhi chống mạnh trường côn xuống đất, không ngừng đập mạnh, càng đập càng cuồng bạo, nền gạch phút chốc vỡ nát, khuấy sâu vào lớp cát bụi bên trong
- Phong Tuyệt Đệ Nhất Kỹ - Bão Kiếm!
Cuồng phong nhảy múa, quanh người Phong Linh Nhi lại được một cơn cuồng phong bao phủ, nhưng nhiêu đó vẫn chưa phải tất cả!*
- Điệp Y! Nàng thua rồi!