Ta Là Võ Học Gia

Chương 9: Mạnh Đến Nghịch Thiên




Ngay khi tiếng rống vang đến, một trận gió lớn cuồn cuộn nổi lên, nhất thời thảm cỏ dưới đại thụ cũng bị lật tung.

Vương Vũ đứng dậy, nhảy về phía sau một bước.

Cùng lúc đó, một con sói hoang khổng lồ xuất hiện ngay nơi Vương Vũ vừa ngồi.

Con sói hoang này còn cao hơn con bò rừng ở cửa thôn một cái đầu, lông toàn thân trắng như tuyết, tỏa sáng, không lẫn chút sắc màu nào khác.

Mắt nó to như chuông đồng, miệng như chậu máu, trong từng cử động mang theo uy thế của bậc vương giả, quả nhiên là uy phong lẫm liệt, khí thế như cầu vồng.

Đương nhiên, nếu không phải trực tiếp nhảy thẳng ra, dựa vào phương thức lên sóng của nó thì sẽ càng chấn động hơn nữa.

Ngân Nguyệt Lang Vương (???) Tinh Anh, BOSS Bạch Ngân

HP: 50000

MP: 2000

Kỹ năng: Cắn Xé, Cào Xé, Tấn Công, Nguyệt Lang Trùng Kích.

Sau khi nhìn thấy thuộc tính của Lang Vương, Vương Vũ hơi ngẩn ra, không phải nói BOSS này rất biến thái sao, cũng chỉ đến thế mà thôi, ngoại trừ lượng máu cao hơn chút, nhiều thêm một kỹ năng, thì chính là bản tăng cường của Ngân Lang Chiến Sỹ!

Nếu người chơi khác mà biết được suy nghĩ của Vương Vũ, nhất định sẽ muốn chửi thề, đây chính là BOSS Bạch Ngân đó, không thấy được cấp bậc cao bao nhiêu, người chơi ở giai đoạn này chắc chắn chẳng phá nổi phòng ngự, cái gì gọi là cũng chỉ đến thế mà thôi...

Ví dụ như Vô Kỵ và Bao Tam, cả hai bọn họ đều đã ngây dại.

Nhất là Vô Kỵ, hắn ta sợ hãi kêu lên: "Mẹ nó, là BOSS Bạch Ngân, sao hắn không chạy? Không phải định một mình đấu với nó chứ!"

Mặc dù Bao Tam không giật mình đến thế nhưng cũng vì vậy mà sửng sốt: "Không thể nào, chẳng lẽ hắn có thực lực một mình đấu với BOSS Bạch Ngân sao? Tên này rốt cuộc có giới hạn hay không hả!"

"Ta đột nhiên cảm thấy mỏi cổ mong chờ!" Sau khi kinh ngạc, mặt Vô Kỵ tràn đầy vẻ hưng phấn. Có thể thấy được cảnh tượng một mình đấu với BOSS như thế này, cho dù ở giai đoạn sau của game, cũng là trường hợp vạn người không được một.

Vô Kỵ nói xong thì vội vàng mở chức năng quay phim, vừa nãy khi Vương Vũ một mình quét sạch đám Ngân Lang, hắn ta hối hận mình chỉ lo kinh ngạc quên việc quay phim lại

Lúc này Vương Vũ cũng không làm thất vọng những chờ mong trước đó của hắn ta, Vương Vũ là một người học võ, thách thức độ khó cao đã là thói quen được hình thành từ trong xương cốt.

Vương Vũ vốn cho rằng BOSS này có chỗ đặc biệt, nhưng sau khi nhìn thấy thuộc tính, chỉ đành thở dài một hơi.

Vương Vũ đã hiểu rõ cách tấn công của Ngân Lang Chiến Sỹ và Ngân Lang Thủ Vệ, lượng máu có nhiều hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ chịu thêm mấy quyền nữa mà thôi.

Nghĩ đến đây, Vương Vũ ngoắc ngón tay với Ngân Nguyệt Lang Vương, điệu bộ khiêu khích.

Ngân Nguyệt Lang Vương biết cử chỉ đó chính là xâm phạm vào uy nghiêm vương giả của mình, nhe răng, cong người xuống, bổ nhào tới.

Vương Vũ biết chiêu này gọi Tấn Công, nếu là mười mấy con sói hoang cũng sử dụng thì đương nhiên là không có chỗ nào để trốn, nhưng bây giờ chỉ có một con Lang Vương, cho dù tốc độ nó nhanh đến mức nào, hắn vẫn có thể trốn được.

Chỉ thấy Vương Vũ hơi nhích về bên trái từng bước, thân hình hơi nghiêng, Lang Vương xẹt qua thân thể đáp xuống mặt đất.

Trong dự đoán!

Vương Vũ cười khẽ, vừa định Đá Tống Ngang, làm một chuỗi liên kích, nhưng mà sau khi Lang Vương này vồ hụt một chiêu, nó không hề dừng lại, quay đầu chụp một nhát, Vương Vũ sợ hãi, vội vàng đón đỡ. Cho dù như thế thì một chiêu này cũng trực tiếp đánh Vương Vũ bay thẳng ra ngoài.

282

Một con số màu đỏ máu hiện lên trên đầu Vương Vũ.

Trong đầu Vương Vũ và Bao Tam cùng chấn động, kinh ngạc nói: "Chế độ tự do!!!"

"Nghĩa là sao?" Vô Kỵ không hiểu hỏi.

"Con Lang Vương này vậy mà là quái vật ở chế độ tự do, thảo nào sau tên có thêm hai chữ tinh anh!"

Vô Kỵ khó hiểu hỏi: "Quái vật chế độ tự do và quái vật bình thường có gì khác nhau sao?"

"Đương nhiên là có khác nhau!" Bao Tam giải thích: "Quái vật ở chế độ bình thường thì động tác cứng nhắc, sau mỗi lần tấn công đều sẽ dừng lại một lát, quái vật chế độ tự do hoàn toàn chiến đấu bằng bản năng, nói cách khác, không phải Võ sư này đang đối mặt với một con quái, mà chính là một con thú hoang thật sự!"

"..." Vô Kỵ nghe xong hít vào một ngụm khí lạnh: "Như vậy không phải Thiết Ngưu này đang rất nguy hiểm sao?"

"Ừ!" Bao Tam gật đầu.

"Chúng ta đi giúp hắn thôi!" Vô Kỵ nói. Mặc dù không thể một mình đấu với Ngân Nguyệt Lang Vương, nhưng lúc này trong lòng Vô Kỵ, Vương Vũ đã nghiễm nhiên trở thành một đại cao thủ không thể với tới, lúc này rất cần phải kết bạn!

Bao Tam lắc đầu nói: "Không được, đi cũng chỉ chịu chết thôi!"

"Vì sao?"

"Vì người thiết kế trò chơi quá vô sỉ!" Bao Tam mắng: "Anh không thấy trước khi võ sư này khiêu khích, nó không có chút phản ứng nào sao? Quái vật chế độ tự do không có hệ thống thù hận, chuyên chọn kẻ yếu hơn để tấn công, anh cảm thấy hai người chúng ta có đủ cho nó gặm không!"

"..." Vô Kỵ hoàn toàn bối rối, trong trò chơi mà không có hệ thống thù hận, đây là cách nói gì chứ.

Đây chính là mặt đểu giả của nhà thiết kế trò chơi theo lời Bao Tam, nhiệm vụ của Trái Tim Dũng Sĩ, vốn chính là một người hoàn thành, có hệ thống thù hận tồn tại, những người chơi thông minh nhất định có thể nghĩ ra rất nhiều cách để lợi dụng sơ hở.

Ví dụ như, không tổ đội, một nhóm người vây quanh Lang Vương, để người chơi nhận nhiệm vụ ở bên ngoài tự do đánh vào... năm mươi nghìn máu, sớm muộn gì cũng cạn sạch.

Cho nên nhà thiết kế còn nham hiểm hơn, làm ra một chuyện như thế.

Thảo nào Mục Tử Tiên nói, mặc dù BOSS này cấp bậc Bạch Ngân, nhưng còn khó đối phó hơn những BOSS Hoàng Kim khác nhiều.

Đúng như Vô Kỵ từng nói, tình huống hiện nay của Vương Vũ vô cùng nguy hiểm.

Đầu tiên là lượng máu, Vương Vũ tổng cộng có 300 điểm máu, sau khi đón đỡ, mặc dù không bị giết chết trong một giây, nhưng mà cũng chỉ còn lại có mười mấy điểm máu.

Sau đó Lang Vương bổ nhào đến lần thứ hai.

Ngay tại giây phút sắp sửa bị giết chết trong vòng một giây, lại thấy Vương Vũ cười hì hì, nói một tiếng: "Súc sinh, mi được lắm!" Hắn lập tức nghiêng người đứng dậy, trong tích tắc tránh khỏi tấn công của Lang Vương.

Lang Vương vồ hụt, lại Cào Xé lần nữa, Vương Vũ chờ đúng thời cơ không lùi mà tiến lên, nhảy ra đằng sau lưng Lang Vương, Đá Tống Ngang một nhát khiến toàn thân Lang Vương run lên.

Là BOSS, nó có quyền được miễn 80% kỹ năng khống chế, cho dù độ hoàn thành của Vương Vũ hơn 200%, nhưng mà cấp bậc hắn lại thấp hơn quá nhiều, chỉ đạp cho Lang Vương hơi khựng lại một chút thôi.

Cũng may nhà thiết kế game cũng không trơ tráo quá, sát thương cũng không ăn bớt đi, lần này khiến Lang Vương mất khoảng ba trăm máu.

Lang Vương bị đau, quay đầu cắn Vương Vũ.

Vương Vũ cười khẽ, từ phía khác chui vào sau lưng Lang Vương, thân thể đè thấp, nhắm vào vùng bụng mềm mại nhất của Lang Vương, tung một đòn đấm móc.

"Ô ngao..." Một đòn tấn công vào chỗ yếu hại này khiến Lang Vương kêu thảm một tiếng, thân thể nhảy lên cao, Vương Vũ không tha không bỏ, theo sát tốc độ của Lang Vương, một quyền lại một quyền đánh vào bụng Lang Vương.

Mấy quyền nện xuống, từng quyền đều tấn công vào chỗ yếu hại, đánh thẳng đến khi chân Lang Vương mềm nhũn, gần như ngã xuống đất.

Bao Tam và Vô Kỵ cách đó không xa, nhìn đến ngây người.

"...Đây, đây không phải là người rồi!"

Cách đánh của Vương Vũ nhìn qua rất đơn giản, chẳng qua chỉ là luôn trốn ở chỗ Lang Vương không tấn công được để tung đòn, nhưng mà làm được chuyện này, nhất định phải theo dõi từng hành động của Lang Vương để bất cứ lúc nào cũng có thể căn cứ vào hành động của Lang Vương mà tìm đúng thời cơ, phán đoán hướng di chuyển ngay sau đó, chỉ hơi sai lệch một chút, cũng sẽ bị Lang Vương giết chết trong một giây.

Vương Vũ né tránh chính xác, nắm bắt thời cơ chính xác, quả thật khủng khiếp, từ đầu đến cuối hắn giống như máy móc không sai một chút nào, không cho Lang Vương thêm một cơ hội nào.

Loại thao tác này, chính là thao tác đạt đến giới hạn cao nhất trong truyền thuyết!

Không chỉ hai người Vô Kỵ, giờ khắc này, ngay cả trung tâm giám sát trò chơi cũng đã sôi trào.

Khi Vương Vũ và Ngân Nguyệt Lang Vương đánh nhau, hệ thống máy chủ đã phát thông báo.

"Thôn Tân Thủ số 3318, có người chơi khiêu chiến Ngân Nguyệt Lang Vương."

Nhân viên tổ giám sát nghe vậy cũng sửng sốt.

"Ngân Nguyệt Lang Vương? Thật sự có Võ sư nhận được nhiệm vụ này? Thật sự ép được Ngân Nguyệt Lang Vương xuất hiện rồi hả?"

Một nhân viên thiết kế nhìn có chút hả hê nói: "Ha ha, có tìm nhiều người hơn để đánh Ngân Lang Thủ Vệ cũng không tác dụng gì đâu, Lang Vương nhà chúng ta thế nhưng là chế độ tự do, chắc chắn kẻ tự cho mình là đúng này sẽ bị đánh cho bầm dập, ăn thiệt lớn thôi!"

Mọi người vui vẻ gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy!"

Nhưng mà một phút đồng hồ trôi qua, hệ thống vẫn thông báo như trước: "Thôn Tân Thủ số 3318, có người chơi khiêu chiến Ngân Nguyệt Lang Vương!"

"Hả? Vẫn còn đang đánh? Vẫn còn chống đỡ được sao?" Sau khi nhân viên công tác tổ giám sát nghe thấy thì khó hiểu hỏi.

BOSS khó chơi mà mình thiết kế ra lại bị người ta nghi ngờ, trên mặt nhân viên thiết kế kia cũng không nén giận được: "Tiểu Triệu, gửi hình ảnh quay được sang đây, nhìn xem chuyện gì xảy ra thế này!"

Nhân viên thiết kế được gọi là Tiểu Triệu gật đầu, cắt hình ảnh Vương Vũ trên màn hình lớn ra.

Nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều ngây dại...

Võ sư chỉ còn 18 máu, vừa tránh đòn tấn công của BOSS lại vừa công kích lại, Ngân Nguyệt Lang Vương đáng thương kêu rên liên tục, hoàn toàn không tấn công trúng người chơi...

Một cảnh này, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy mình đang nằm mơ.

Một lúc sau, mới có người cất tiếng hỏi.

"Mẹ nó! Đây là bật hack sao?"

"Có lẽ có những thiết bị trợ giúp bên ngoài khác chăng? Mau mau phong tỏa người chơi này!"

"Được!"

Trải qua thao tác một lúc, sắc mặt nhân viên công tác thay đổi.

"Sao rồi? Có phải bật hack không?" Nhìn thấy nhân viên công tác lộ ra vẻ mặt này, tất cả mọi người đều xông lên.

Nhân viên công tác sợ hãi nói: "Không! Người này hoàn toàn bình thường!"

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi: "Không bật hack, vậy không phải nói, thao tác của người chơi này đã mạnh đến nghịch thiên rồi sao?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.