Edit: Vân Nhi
Xe vừa mới tiến vào cửa Thuận Trinh liền dừng lại, được Liễu Nhi đỡ xuống, ta thật cẩn thận xuống xe, tiểu cung nữ Tô Lạp của Chung Túy Cung dắt chúng ta đi về phía trước. con đường mênh mông trống trải, làm cho gió Tây Bắc lạnh càng thêm thấu xương. Ta gắt gao cầm chặt lò sưởi trên tay, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, hoàn hảo không cần hàng ngày vào cung thỉnh an, nếu không thì không mệt chết cũng là lạnh chết.
Vòng qua ngự hoa viên đi một khoảng ngắn, đi tới Chung Túy Cung. Để lại Phương Nhi và Liễu Nhi cùng vài tiểu nha đầu ở bên ngoài cửa điện, ta chiếu theo quy cũ đi tới chính điện thỉnh an Huệ Phi nương nương.
Xuyên qua gian tiền sảnh, ta tiến vào bên trong phòng sưởi, đập vào mặt ta là một cảm giác ấm áp, mang theo một chút hương mùi hương trái cây. Trong điện còn có Lương tần, hai người đang ngồi ở trên kháng ấm áp, xem nội vụ phủ vừa mới đưa tới những hoa văn mới.
Cung nữ giúp ta cởi áo choàng, ta cung kính quỳ xuống thi lễ, chào hỏi hai vị ngạch nương.
Huệ phi lệnh cho cung nữ nâng ta đứng dậy, cười nói: “ xem bộ dáng bị lạnh của con này, thật là đáng thương, nhanh tới trên kháng ấm áp mà ngồi đi!” Lương tần cũng cười đón ta bước lại trên kháng.
Ta ngồi ở trên kháng, nhìn hai người cầm trong tay các loại vật liệu may mặc, giúp cho hai người chọn lựa một ít, có cái được chấp nhận, có cái bị bác đi. Bồi hai người nói chuyện phiếm một lát, nghe hai người nói qua nói lại, nói đến Ôn Hi quý phi đã không còn trên nhân thế, lại nói tới lúc trước Lão Thập đã có thêm tiểu a ca, hai người đều có chút trầm mặc.
Huệ phi nhìn xem Lương tần, bà liền đối với ta nghiêm mặt nói: “ Minh Tuệ này, ta mặc dù không phải là thân ngạch nương của lão Bát, nhưng dù sao hắn cũng lớn lên ở trước mặt của ta, theo lý thuyết ta cũng nên lên tiếng. Huống hồ, mẹ chồng con tính tính hư nhược, lại thích hòa khí, mọi sự đều không muốn mở miệng. nên ta không thể không làm người xấu rồi!”
Ta bước xuống khỏi kháng, đứng nghiêm trang kính cẩn nói: “ Con dâu xin cung kính nghe ngạch nương dạy bảo!”
Huệ phi thở dài: “ Minh Tuệ, con là người xinh đẹp khéo léo, ngạch nương muốn nói cái gì thì chắc con cũng đã biết rồi. Trong phủ các con hơi quá mức thanh tĩnh, ta xem thấy tới Thập Tứ cũng đã có tiểu a ca, nhưng lão Bát tới nay cũng chưa có 1 nam nửa nữ, người ngoài nhìn vào cũng là hơi khó coi!”
Ta cúi đầu, trong lòng thầm nghĩ, loại chuyện này cũng không phải là ta có thể sốt ruột đi?
“ Hai năm nay con vẫn chưa có tin gì, còn Mã Nhĩ Thái thị kia, từ khi hai năm trước sinh non, đến nay vẫn chưa có động tĩnh gì” bà lại thở dài “ Từ khi con vào cửa, cũng không thấy Lão Bát nạp người mới, ta đưa qua mấy nha đầu, hắn liền thực sự cho làm nha đầu vậy!”
Nghe xong những lời này, ta thiếu chút nữa nở nụ cười, xác thực, cả hai nha đầu Thạch Lựu và Bồ Đào trong phòng ta nghe nói đều là do Huệ Phi đưa qua, nghe tên thì biết là dùng để làm gì. Ta nói cổ nhân cũng thật là quái, chuyện trong khuê phòng thì giữ kín như bưng, nhưng đối với việc con cái thì ngược lại nói ra không hề cố kỵ.
“ Chuyện này, người biết chuyện thì nói Bát gia cùng với phúc tấn cầm sắt hài hòa, cảm tình tốt. Nếu không biết chuyện thì là khiên cưỡng gán ghép, nói cái gì là sợ vợ thì còn là dễ nghe, chỉ sợ có người nói bậy là Bát phúc tấn tàn nhẫn khắc nghiệt, không chấp nhận được người khác, cái này cũng không phải là tiếng tốt gì!” ngữ khí của Huệ phi là giống như nói giỡn, nhưng lại khiến cho người ta đổ mồ hôi lạnh.
Ta quỳ gối xuống: “ Ngạch nương, Minh Tuệ không dám!” Nói xong, ta thuận tiện nặn ra hai giọt nước mắt: “ Con dâu tuy rằng ngu dốt, nhưng thuở nhỏ đã có học qua nữ giới. Con dâu ngay cả nếu không hiểu chuyện cũng vạn vạn không dám làm vậy!”
“ Nha đầu ngốc, mau đứng lên!” Lương tần ôn hòa nói: “ Huệ Ngạch nương của ngươi chính là tính tình này,” nói xong, bà lại đối với Huệ phi nói: “ Tỷ tỷ, xem tỷ kìa, lời này ta nghe thấy còn e ngại, huống chi Minh Tuệ vẫn còn nhỏ, xem tỷ khiến con dâu sợ như vậy!”
Ta đứng ở dưới kháng, Lương tần giữ chặt tay ta, hơi oán giận nhìn Huệ phi.
Huệ phi liếc mắt nhìn bà một cái, lại nhìn ta nói: “ Nhìn xem các người kia, thân thiết như vậy coi ta là người ngoài sao? Ta cũng chỉ là muốn quan tâm mà thôi!”
Ta đưa tay kia ra cầm lấy tay Huệ phi, cười nói: “ Huệ Ngạch nương, lời này của người thật khiến cho Minh Tuệ thương tâm. Ngạch nương của Minh Tuệ đã qua đời sớm, con đã sớm đem hai vị ngạch nương coi là mẹ ruột của mình rồi. hai vị ngạch nương muốn dạy cùng dạy, mắng cũng cùng mắng, nếu còn khó chịu thì đánh con cũng được!” ta lại cười nói: “ Tự nhiên, đau cũng cùng đau!”
Huệ phi thổi phù một tiếng nở nụ cười, chỉ chỉ vào trán của ta, nói với Lương tần: “ nhìn xem tiểu nha đầu này, bên ngoài thì cũng ra dáng một đương gia, nhưng ở chỗ của chúng ta thì luôn luôn có chiêu kỳ quặc, làm cho người ta khóc không được cười cũng không xong!”
Vừa nói vừa cười, chuyện vừa rồi cũng coi như tạm thời trôi qua. Bất quá ta biết, chính là tạm thời mà thôi. Dù sao, không con ở thời đại này chính là chuyện đại sự. Nhưng mà nếu muốn trong phủ của bát gia có người nối dòng thì phải chờ đến năm Khang Hi thứ bốn mươi bảy rồi, cách bây giờ còn tới năm năm nha. Hiện tại nữ nhân sinh con cho hắn tên gì, đang ở đâu còn chưa có biết nha! Sớm biết rằng sẽ tới đây thì năm đó ta sẽ tập trung nghiên cứu sử sách nhà thanh, sau đó tập trung đi tìm nữ nhân đó đưa vào trong phủ là được rồi. Ai… tương lai ngày sau thật là khó sống nha!!!
Nhìn xem canh giờ, đã qua giờ tỵ, ta hướng Huệ Phi và Lương Tần cáo lui, chuẩn bị đi thỉnh an cô cô Nghi phi, Huệ phi dặn ta mang theo mấy cuộn chỉ, nói là do cung nữ khéo tay nhất trong cung của bà làm ra, lần trước Nghi phi nhìn thấy thích, nên tặng riêng cho bà ấy.
Ta choàng áo choàng vào, bái biệt hai vị phi rồi bước ra ngoài, mang theo Liễu Nhi và Phương Nhi đi thẳng tới Dực Khôn cung.
Đến cửa Dực Khôn cung, chợt nghe bên trong có thanh âm rất là náo nhiệt, sau khi đám thái giám đi vào thông báo thì rất nhanh, thị nữ bên người của Nghi phi liền đi ra đón ta.
Nàng cười thỉnh an ta, ta cũng cười đỡ lấy nàng, lên tiếng nói: “ Như ý cô nương miễn lễ!” Nàng lại đến bên đỡ lấy ta, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: “ Cửu gia vừa tới, đang ở bên trong nói chuyện với nương nương!”