"Hóa ra Vạn Niên cung của ngươi lại giàu đến độ này, vậy mà có 10 vạn linh thạch thôi sao đòi dai như đỉa vậy?"
Kiều Nguyệt Nga quan sát hết góc này tới góc khác đều há mồm kinh ngạc không thôi, nội thất đều là hàng đắt giá, đồ trang sức của thị nữ không vàng thì cũng là ngọc đắt giá.
Hàn Vũ Thiên cười cười thản nhiên nói:
"Nợ thì phải trả, dù giàu thế nào thì 10 vạn linh thạch vẫn rất có giá trị mà."
"Xía, ngươi là ông già dính keo đấy."
Kiều Nguyệt Nga bĩu môi tức giận không thôi, nàng căng bản là không đủ tiền trả, bởi vì không có cách nào kiếm ra được linh thạch ở thời điểm hiện tại.
Hắn dẫn nàng tới khu bán vũ khí, nơi đây trưng bày vô số cao phẩm và cực phẩm binh khí, cao nhất là Hợp Đan binh khí.
Kiều Nguyệt Nga lao lên cái kệ cao nhất giơ tay muốn chạm vào thành đoản đao ở trên đó, một cái roi da quấn lấy tay nàng kéo xuống.
Một trung niên ở quầy híp mắt nhìn nàng nói:
"Ngươi muốn xem cái gì thì nhìn ở trong cuốn sách đó đi."
Kiều Nguyệt Nga nhìn phía dưới kệ dựng binh khí rộng lớn, ở phía trước là một quỳ sách lơ lửng.
"Đọc tên binh khí, nó sẽ tự lật cho ngươi xem."
Hàn Vũ Thiên bên cạnh thản nhiên nói, Kiều Nguyệt Nga nhìn bảng tên của thanh đoản đao kia thấp giọng nói:
"Tuyên Đao."
Cuốn sách bắt đầu lật tới trang có thông tin về Tuyền Đao, nàng há hốc mồm vô cùng kinh ngạc khi thấy điều này.
"Ở Thanh Hoa lâu không có thứ như này."
Trung niên cười đắc ý thản nhiên nói:
"Đương nhiên là không có rồi, cung chủ của bọn ta là người sáng tạo ra đấy."
Kiều Nguyệt Nga ánh mắt sáng lạng đọc tên từng loại binh khí, nàng có được rất nhiều thông tin ở đây.
Một thanh niên mặc y phục màu vàng nhạt khắc chữ Niên ở sau lưng bước tới quầy, hắn nhìn sơ qua một chút liền nói:
"Quản sự, lấy cho ta Thiên Di Kiếm."
Trung niên kia cười cười nói:
"Ngươi đã tích đủ linh thạch để mua rồi sao?"
Thanh niên kia lắc đầu giơ lên một thẻ điểm nói:
"Ta làm nhiệm vụ tích điểm xong rồi, cũng may là gặp một đầu giao long, mới có được điểm mua Thiên Di kiếm đấy."
Trung niên cười gật đầu hài long, lão lấy ra một tấm lệnh bài màu trắng đặt ở phía trên lệnh bài màu vàng nhạt của thanh niên, ánh sáng lóe lên thì điểm của thanh niên đã chuyển vào lệnh bài màu trắng.
"Cái gì? Lại còn có thể dùng điểm gì gì đó để mua lấy vũ khí sao?"
Thanh niên kia nghe Kiều Nguyệt Nga hỏi liền cười nói:
"Đúng vậy, đây là đặc quyền của thành viên trong Vạn Niên cung, mỗi thành viên Vạn Niên cung đều có một lệnh bài tích điểm, khi làm nhiệm vụ do trưởng lão, sau khi hoàn thành sẽ nhận được điểm tương ứng, có thể dùng điểm đổi vũ khí, đan dược, tài nguyên."
Kiều Nguyệt Nga lóe mắt lên kinh ngạc nói:
"Vậy ta muốn gia nhập Vạn Niên cung ngay rồi."
Thanh niên chỉ cười bước tới hành lễ với Hàn Vũ Thiên rồi rời đi.
"Thiếu cung chủ làm nhiệm vụ đã trở về, chắc hẳn tích được nhiều điểm lắm nhỉ?"
Trung niên cười rất thoải mái nhìn Hàn Vũ Thiên, Kiều Nguyệt Nga ánh mắt sáng lên cười nói:
"Hàn Vũ Thiên, chúng ta không phải là bằng hữu tốt sao? Mua cho ta một thanh Tuyên Đao đi."
Hàn Vũ Thiên thở dài lườm lão già một cái, hắn lấy ra lệnh bài của mình đưa lên phía trước, trung niên cũng cười cười đặt lệnh bài màu trắng lên, một ít điểm đã được chuyển qua.
Trung niên cần roi da quất về phía Tuyên Đao, roi da quấn lấy cán của Tuyên Đao rồi kéo về.
"Của thiếu cung chủ đây."
Hàn Vũ Thiên cầm lấy đưa cho Kiều Nguyệt Nha, sau đó cùng nàng rời khỏi khu bán vũ khí.
Người của Vạn Niên cung chỉ biết cung chủ là một người đeo mặt khổng tước rất thần bí, ai cũng đoán hắn có vẻ ngoài là một trung niên anh tuấn.
Còn Hàn Vũ Thiên chỉ là thiếu cung chủ bởi vì vẻ ngoài và thiếu cung lệnh của hắn.
Chỉ có trưởng lão trở lên mới biết thiếu cung chủ chính là cung chủ mà bọn họ sùng bái.
"Ngươi thật biết lợi dụng hai từ 'bằng hữu' này đấy, Kiều Nguyệt Nga."
Hàn Vũ Thiên nhìn Kiều Nguyệt Nga đang chăm chú nhìn thanh Tuyên Đao trong tay thở dài nói.
Kiều Nguyệt Nga quay sang mỉm cười nói:
"Ta chỉ là mượn thêm một ít điểm thôi, tới lúc ta gia nhập Vạn Niên cung rồi thì sẽ trả lại cho ngươi là được."
Hàn Vũ Thiên lắc đầu hết cách để nói với nàng ấy, Thải Thuận Nhi bước tới hành lễ nói:
"Thiếu cung chủ, Tiêu trưởng lão muốn gặp người."
Hàn Vũ Thiên gật đầu nói:
"Cứ gọi hắn tới đây đi."
"Không cần gọi, ta tới rồi này."
Tiêu Hạo từ phía xa chạy tới một quyền đám tới, Hàn Vũ Thiên cũng là vung lên một quyền.
Một băng, một hỏa va chạm làm không khí xung quanh bốc hơi lên nhanh chóng, hai bên ranh giới của Tiêu Hạo và Hàn Vũ Thiên được chia ra làm nóng và lạnh.
"Cách chào hỏi này thật là hay đó, ta muốn gia nhập Vạn Niên cung thật rồi đấy."
Kiều Nguyệt Nga hai mắt lóe lên tia sáng đầy thích thú nói.