Ta Là Hàn Vũ Thiên

Ta Là Hàn Vũ Thiên - Chương 195: Khảo hạch đầu tiên




Hàn Vũ Thiên đi tới Đoạn Tình viện gặp Tuần Thiên Giả thi lễ nói:

"Để tiền bối chờ lâu, mọi chuyện đã thu xếp xong, chúng ta có thể khởi hành."

Tuần Thiên Giả nhẹ gật đầu, một âm thanh khinh thường từ trong đám Thánh Tông truyền tới nói:

"Mang theo hai Thiên Thánh? Đây là trò cười tới mức độ nào? Thà rằng không mang theo thủ hạ còn hơn ấy."

Hàn Vũ Thiên dừng bước nhìn tên Thánh Tông trung kì vừa mở miệng kia nói:

"Thiên Thánh thì như thế nào? Không chừng trong tương lai lại là 2 kẻ này diệt xác ngươi đấy."

"Hay, ta rất mong chờ 2 thủ hạ của ngươi giết ta."

Hai bên đôi co một lúc cũng dừng lại trước ánh nhìn của Tuần Thiên Giả, hắn chấp tay giọng không có biểu lộ chút cảm xúc nói:

"Tiếp theo là U Minh giới."

"Không cần, bản ma ở đây."

Ma khí ngưng tụ liền thấy Lam Huyền mang theo 2 tiểu ma nữ khác sau lưng, tu vi của 2 nàng cũng là Thiên Thánh tu sĩ.

Tuần Thiên Giả nhẹ gật đầu nói:

"Nếu đã đông đủ rồi thì xuất phát thôi."

Tuần Thiên Giả nâng tay hai tay lên phát ra một cổ hấp lực kinh người, kế tiếp ở trung tâm cổ hấp lực xuất hiện vùng không gian khác, Hàn Vũ Thiên híp mắt nói:

"Truyền Tống Khí?"

Tuần Thiên Giả nghe được lập tức truyền âm căn dặn nói:

"Có những thứ ngươi biết thì cũng nên phát ra khỏi miệng, nếu ở trong khảo hạch để những tên Tuần Thiên Giả khác nghe được sẽ bỏ mạng đó."

Hàn Vũ Thiên gật đầu trong mắt đã có chút hảo cảm với tên Tuần Thiên Giả trước mắt, tính khí không kiêu ngạo ngược lại còn có chút ôn nhu.

"Được rồi, từng người đi vào không gian truyền tống, sau khi tới nơi thì không được động thủ, chờ đợi vị Tuần Thiên Giả bên kia đưa các ngươi đi."

Lời này vị Tuần Thiên Giả đeo mặt nạ chim ưng nói rất rõ và còn nhắc lại như lời cảnh cáo đối với những kẻ có tư thù.

Hàn Vũ Thiên bước lên chui vào trong truyền tống, không gian xung quanh hóa thành trắng xóa rồi lại xuất hiện ở một vùng đất khác.

— QUẢNG CÁO —

Hắn vừa đến nơi bước tới quan sát thì Mạch Liên đã truyền tống tới nơi, kế đó là Hồng Thiên, cả 3 người Vạn Niên cung tụ lại ở trên tảng đá lớn quan sát khung cảnh xung quanh.

Không gian yên tĩnh bổng ở phía trên xuất hiện một cự chưởng giáng xuống, Hàn Vũ Thiên vung ra cự quyền đón lấy, hắn hơi lui về sau nửa bước ngước nhìn trời xanh, tên Thánh Tông trung kì lúc trước khinh thường 2 trưởng lão của hắn, giờ đang kiếm chuyện với chính mình.

"Ngươi không phải vừa rồi trước mặt Tuần Thiên Giả đại nhân lên mặt với ta à? Bây giờ xem thử ngươi có bao nhiêu thực lực để khoác lác!"

Thánh Tông trung kì kia lại tụ lưng vỗ ra cự chưởng hướng xuống dưới, chưởng lực lần này còn mạnh hơn trước vài lần, Hàn Vũ Thiên một trảo cào tới không có cự trảo xuất hiện mà là một luồng khí màu tím và trắng đánh tới.

Luồng khí quỷ dị xuyên qua cự chưởng xông thẳng tới Thánh Tông trung kì kia, khi hắn ý thức được chuyện không phải thì đã bị khí lạ quấn quanh, một cổ sức mạnh thâm nhập vào nội thể phá hủy ghê gớm ở trong.

"Còn có loại tấn công này?"

Mấy vị Thánh Tông xem trò vui xung quanh thì vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, còn cự chưởng không cần Hàn Vũ Thiên tác động đã tự mình tiêu tan, bởi vì tâm thần và ý niệm của tên Thánh Tông trung kì kia, bị Âm Sát Thất Hồn quấy nhiễu không thể duy trì ý niệm gia cố pháp tắc lên cự chưởng, nên nó đã tự thoát lực tiêu biến.

"Nè, nè, vị Tuần Thiên Giả trước đó đã dặn các ngươi không được đánh nhau sao?"

Một âm thanh mềm mại sau lưng vị Thánh Tông trung kì kia vang lên, một nữ tử mặc đồ bó sát màu hồng phấn, đeo mặt nạ thỏ trắng, đây là vị Tuần Thiên Giả thứ hai.

"Đừng có coi lời nói của Tuần Thiên Giả bọn ta là gió thoảng chứ!"

Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ lập tức một cước đá tên Thánh Tông trung kì kia cắm thẳng xuống đất tạo thành một cái hố lớn, đòn vừa rồi chỉ là tấn công vật lý thông thường, nếu vị đó không kiềm nén lực đạo rất có thể tên kia sẽ bị một cước mất mạng.

"Là ngươi đúng không? Sao lại đi đánh nhau chứ?"

Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ đứng trước mặt Hàn Vũ Thiên chỉ tay dậm chân như là nữ tử giận dữ làm nũng vậy.

"Không đường đánh nhau, nếu không kết cục của các ngươi sẽ như tên gây rối vừa rồi đấy."

Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ hất tóc lấy lại phong thái kiêu ngạo cảnh cáo những kẻ khác, nàng ta nằm ở một tảng đá phẳng nhìn một đám người lười biếng nói:

"Các ngươi hãy xếp hàng rồi tự mình thích ứng với không gian xung quanh đi, thời gian chỉ có 1 canh giờ."

Hàn Vũ Thiên, Hồng Thiên và Mạch Liên là 3 người đầu tiên bắt đầu thổ nạp linh khí xung quanh vào cơ thể, không phải đế tu luyện mà cho cơ thể này thích ứng được với môi trường mới.

Những tu sĩ khác ban đầu nghi hoặc nhưng sau khi cảm nhận pháp tắc của mình sử dụng có chút không linh động như trước thì đã hiểu, từng người ngồi xuống thổ nạp thiên địa linh khí vào trong cơ thể.

Một canh giờ rất nhanh đã trôi qua, 3 hàng dọc đã được bọn họ ngay ngắn xếp hàng, Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ cũng không kéo dài thời gian, bàn tay phất lên liền có khí tức ôn như nâng bọn họ lên bay về phương xa.

Cùng lúc này vị Tuần Thiên Giả mặt nạ ưng đã đáp xuống chỗ họ vừa rời đi, cũng có 2 người mặt nạ cáo và khỉ ở sau lưng.

— QUẢNG CÁO —

"Nhu Cốt đang làm phần tiếp theo rồi, ta và lão khỉ cũng cần đi chuẩn bị, Xí Ly ngươi thăm dò thử 4 tên khác đi."

Tuần Thiên Giả mặt nạ cáo nói xong đã cùng Tuần Thiên Giả mặt nạ khỉ rời đi, Tuần Thiên Giả Xí Ly chấp tay sau lưng suy tư một chút cũng mau chóng biến mất.

Đoàn người bay đi trên cánh rừng nguyên thủy rộng lớn, phía dưới là những con địa long muôn hình vạn trạng sinh sống, thực yếu nhất của chúng đã là Thánh Nhân trung kì, con cao nhất lại là Thánh Tông thượng vị, vương giả một phương đại sâm lâm.

"Nơi đây gọi là Trúc U Sâm Lâm, khảo hạch thứ 3 của các ngươi sẽ diễn ra tại đây, quan sát cho kỹ nhé."

Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ thản nhiên nói ra khảo hạch thứ 3 sẽ là ở khu rừng, khiến mọi người trong lòng xuất hiện áp lực cực lớn, khảo hạch thứ 3 được tiết lộ nhưng làm họ kinh sợ không thôi, sâm lâm rộng lớn muôn trùng hiểm cảnh, dù là Thánh Tông viên mãn có ở đây cũng chẳng thể toàn mạng trở ra.

"Rất nhiều người lo lắng lắm phải không? Nhưng đừng có nghĩ xa vời như vậy, ở khảo hạch một và hai thì hơn một nửa quân số bỏ mạng rồi, chẳng cần nghĩ nhiều đâu."

Bọn họ đi tới một hẻm núi bên trong là đầy rẩy kiến trục tựa như thử thạch vượt chướng ngại vật, có phi kiếm, hồ nham thạch với yêu xà hỏa diễm Thánh Tông bên trong, một nơi băng sương với vô số con ong tuyết quỷ dị, rồi lại những tấm gương liên tục xoay tròn phản chiếu ánh sáng, cuối cùng là một con dốc với lực gió có thể khiến Thánh Tông bị xé thể.

"Vượt qua chướng ngại đến được đích sẽ là kẻ thông qua khảo hạch thứ nhất của ta, Phản Xạ và Tốc Độ, luật là không được giết người tham gia khảo hạch khác."

Mọi người nhìn nhau vẻ mặt hơi bối rối, nhìn trận địa chướng ngại phía trước có chút phức tạp, dù muốn vượt qua nhưng cũng cần thời gian tính toán.

"Thăm dò bằng cách đơn giản nhất vậy."

Một Thánh Tông nào đó trong đám đông đứng ra lấy lên một cục đá gia trì thêm ít pháp tắc, sau đó ném xuyên qua chướng ngại, ánh mắt mong chờ của bọn họ rất nhanh đã vụt tắt, căn bản là chướng ngại không có ngó ngàng gì tới cục đá đó.

Sau mấy trăm cách thăm dò thất bại thì bọn họ đã chọn cách thăm dò cuối cùng, chính là tự mình thử nghiệm lấy chướng ngại, từng đợt người xông vào chướng ngại đầu tiên chính là ngàn vạn thanh phi kiếm, chỉ là chướng ngại đầu tiên đã có 8 9 người bỏ mạng dưới lưỡi kiếm, còn số tiếp tục gia tăng.

Là tu sĩ thì bọn họ cả đời này đối đầu nhiều nhất chính là kiếm, giác quan cảm nhận được luồng sát khí đang đến liền liên tục tránh né, thế nhưng có những kẻ phản xạ cực tốt nhưng tốc độ lại chậm thì trực tiếp bị phi kiếm cắt thành nhiều mảnh, hoặc là xiên như thịt nướng.

Chỉ riêng 7 bóng người là không hề theo chân người khác lao vào chướng ngại, mà là bên ngoài chờ xem kết quả cuối cùng.

"Cung chủ, bọn ta thực lực yếu kém vừa bước vào sẽ lập tức bỏ mạng, ngài cứ mặc kệ chúng thuộc hạ mà tiếp tục khảo hạch."

Hồng Thiên thấy Hàn Vũ Thiên nhắm mắt ngồi đó tâm thần bất động liền lo lắng nói, Hàn Vũ Thiên yên lặng một lúc mới bắt đầu thở ra một hơi trọng khí nói:

"Theo ta."

Hàn Vũ Thiên xòe hai bàn tay giơ lên, Mạch Liên và Hồng Thiên hiểu ý cũng lập tức nắm lấy tay cung chủ, bọn họ vậy mà bị đưa vào thức hải của cung chủ.

"Đây là ta mô phỏng lại toàn bộ khảo hạch thứ nhất, các ngươi cứ thử sức vượt qua, dù có bị gì thì cũng không chết được đâu."

Hai trưởng lão nghe vậy trong lòng có chút rung động, bọn họ nhìn nhau cũng hạ quyết tâm thử sức với thử thách mô phỏng này.

— QUẢNG CÁO —

Lần đầu thử đã bị phi kiếm cắt thành muôn ngàn mảnh, bọn họ lập tức trở về điểm bắt đầu như chưa có chuyện gì xảy ra, Mạch Liên lần nữa lao vào tránh né được vô số phi kiếm, nhưng lại mất cảnh giác ở chân liền bị một phi kiếm cắt dứt bàn chân trái, sau đó lại bị từng thanh phi kiếm cắt chết.

"Không cần nóng lòng, bình tĩnh cảm thụ, cảm nhận từng đường tơ kẻ tóc của nhục thân, đây là một lần lĩnh ngộ phản xạ trời cho đấy."

Hàn Vũ Thiên khoanh tay bên ngoài quan sát nói ra vài lời, hai trưởng lão nhìn nhau trong mắt đã không còn bối rối, mà là bĩnh tĩnh như nước lao đến.

"Vậy mà dùng thức hải mô phỏng lại khảo hạch của ta sao?"

Tuần Thiên Giả mặt nạ thỏ ở vạch đích thấy Hàn Vũ Thiên đang dẫn động ý thức của 2 thụ hạ vào trong thức hải liền biết chuyện gì xảy ra.

"Thụ vị thật, Xí Ly nói không sai, kẻ này trước kia hẳn là một cường giả trùng sinh, mới có được diệu kế này."

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt hết lòng khen ngợi cách xử lý khó khăn cho thủ hạ dưới trướng.

"Hắn làm trò gì vậy?"

"Thanh thiên bạch nhật lại dám đưa thần thức của 2 kẻ khác vào thức hải của mình, không sợ bị hạ độc thủ chết à?"

"Xì."

"Trò hề."

Bốn vị cường giả Thánh Tông viên mãn duy nhất trong đoàn người tỏ vẻ khinh thường Hàn Vũ Thiên, bốn người bọn họ chinh chiến cả đời, đương nhiên phản xạ và tốc độ khỏi cần phải bàn tới, chỉ là muốn xem một đám tu sĩ kia diễn ít trò vui để xem mà thôi.

Đã có 40 người tới chướng ngại thứ hai, hồ nham thạch với một con yêu xà hỏa diễm.

"Làm sao vượt qua đây?"

Vài người lại rơi vào bối rối, nhưng rất nhanh đã có người lấy ra bảo vật phi hành vượt qua hồ nham thạch, dưới hồ lại trồi lên một thân hình dài trăm trượng truy đuổi kẻ dùng bảo vật vượt ải kia.

Mỗi khi vượt qua một chướng ngại thì sẽ có chỗ dừng chân cho bọn họ nghỉ ngơi, vài người vội vàng thì xông tới chướng ngại thứ 2, đa phần thì nghỉ ngơi khôi phục pháp lực.

Ở trong thức hải thì Mạch Liên và Hồng Thiên đã chết mấy trăm lần ở chướng ngại đầu tiên, hai người cố gắng thì tốc độ và phản xạ lại càng nhanh, hiện tại có lẽ đã hơn xa lúc trước vài chục lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.